Ta Có Thể Thấy Ẩn Tàng Cơ Duyên

Chương 402: Thiên Mệnh tiên thể

Chương 402: Thiên Mệnh tiên thể

Biên: LapTran

* * *

"Cút đi Phỉ Long, cũng không thèm nhìn qua bộ dạng của ngươi à, ngươi cũng xứng làm Thiên Mệnh chi nhân?"
Một gã nam tử trào phúng nói, những người khác cũng nói theo.
Tất cả đều đang mắng Phỉ Long không biết xấu hổ.
Phỉ Long chẳng hề để ý, thậm chí hắn còn cong mông.
Lý Minh Không nghe đến bực bội, hắn mắng:
"Còn không mau cút xuống đi, lúc ác liệt như thế này mà còn nói giỡn được! Cút!"
Phỉ Long bĩu môi, chỉ có thể rời đi dưới lời mắng chửi của tất cả mọi người.
Sau khi rời khỏi Minh Không điện, Phỉ Long nhổ một ngụm nước bọt xuống đất.
"Một đám ngu xuẩn, lão tử nguyện ý hy sinh, các ngươi còn không theo kịp đâu!"
Tâm tình của Phỉ Long khó chịu đến cực độ.
Hắn nâng bước chân lên, dưới chân hiện ra vân vụ, hắn cưỡi lên đó rồi bay về phía nội thành.
Cùng lúc đó.
Dịch Tiểu Phong thông qua thuật độn địa mà lẻn vào bên trong thành.
Đệ tử của Minh Không môn rất nhiều, hắn trực tiếp quang minh chính đại mà đi trên ngã tư đường, cũng không có người nào phát giác ra điểm dị thường.
Trên ngã tư đường tràn ngập tiếng rao hàng, có vẻ cực kỳ náo nhiệt.
Một chút cũng nhìn không ra nguy nan ập xuống.
Dịch Tiểu Phong cũng không vội vã tìm hiểu thông tin, mà là đi loanh quanh trong thành.
Khắp cả đường cái đều là hồng quang, chẳng qua là giá trị của mấy thứ bảo bối này đối với Dịch Tiểu Phong mà nói thì không coi là gì cả.
Dịch Tiểu Phong hiện giờ đã không còn linh thạch, Tụ Khí đan dư thừa nữa, cho nên không có thể mua được gì.
Vì bồi dưỡng Ngục long, Phệ Linh bò cạp, hắn đã nghèo rồi.
Đi dạo xung quanh, Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên nhìn thấy một người bay qua từ trên đỉnh đầu.
Người này lóng lánh ánh sáng hồng!
Không sai!
Là thân thể tản ra ánh sáng hồng!
Dịch Tiểu Phong nhìn hắn kỹ càng, trước mắt hiện ra một hàng chữ:
Thiên Mệnh tiên thể: Thiên Mệnh chi nhân, ẩn chứa số mệnh khổng lồ, máu này có thể kéo dài tuổi thọ, thân thể này có thể luyện chế thành Tiên Đế đan, sau khi dùng sẽ thành tiên!
. . . . . .
Lợi hại như vậy?
Dịch Tiểu Phong lập tức đuổi theo.
Đây là một nữ tử áo xanh, thoạt nhìn tầm mười sáu mười bảy tuổi, hoạt bát năng động, đứng trên mây nhảy nhót vui vẻ.
Đường Tăng phiên bản nữ?
Dịch Tiểu Phong âm thầm tò mò.
Trong nhiệm vụ phụ của hắn có một dòng là tìm ra Thiên Mệnh chi nhân rồi hàng phục thì đạt được 10.000 điểm tích lũy.
Không nghĩ tới vừa tới là đã gặp được.
Vận khí thật tốt!
Dịch Tiểu Phong theo đuôi nàng
Nữ tử áo xanh tiến vào một khách điếm, hắn cũng đi vào theo.
Đệ tử của Minh Không môn chiếm số đông trong khách điếm, vây quanh một lão giả.
Lão giả này là người kể chuyện, đang kể về truyền thuyết của Hiên Viên Thần.
"Thiên môn quyết chiến, Hiên Viên Thần đại biểu cho người mạnh nhất của Loạn Thần châu tiến đến theo ước hẹn của kình địch, trận chiến ấy, thiên hạ các châu cùng tề tụ lại. . ."
Sau khi nữ tử áo xanh đi đến chỗ đám người thì bắt đầu tỏ ra có hứng thú mà lắng nghe.
Dịch Tiểu Phong sáp đến gần, làm bộ không cẩn thận mà đụng phải nàng.
"Thật ngại quá."
Dịch Tiểu Phong nói xin lỗi.
Nữ tử áo xanh gật gật đầu, sau đó lại xê dịch sang bên cạnh.
Dịch Tiểu Phong cứ đứng bên cạnh nàng, cùng nghe chuyện với nàng.
"Xem ra giá trị nhan sắc vẫn còn kém, chưa thể nào lập tức hấp dẫn nàng được."
Dịch Tiểu Phong yên lặng nghĩ, hắn cũng không gấp.
Theo giọng điệu phập phồng của người kể chuyện, bầu không khí ở hiện trường cũng phập phồng thoải mái.
Nữ tử áo xanh nhịn không được mà cảm khái:
"Hiên Viên Thần sao có thể vô địch như vậy. . ."
Dịch Tiểu Phong cười nói:
"Nhân vật giống như vậy cũng không chỉ có mỗi Hiên Viên Thần, Kiếm thánh Bạch Hồng Tiêu cũng như thế mà."
"Xì, Kiếm thánh có thể so được với Hiên Viên Thần sao?"
Nữ tử áo xanh trừng mắt liếc nhìn Dịch Tiểu Phong một cái, nàng hừ nói:
"Kiếm thánh không xứng đáng, ít nhất cũng không dám khiêu chiến Hiên Viên Thần!"
Dịch Tiểu Phong không nói gì.
Đây vẫn là lần đầu tiên hắn nghe thấy có người xem thường Bạch Hồng Tiêu đó.
Dịch Tiểu Phong cười nói:
"Kiếm thánh ngay cả Hoàng môn mà cũng dám đắc tội, Hiên Viên Thần dám không?"
Nữ tử áo xanh nghẹn lời.
Đó cũng đúng là sự thật.
Bây giờ tin tức Bạch Hồng Tiêu bị Hoàng môn truy nã đã lưu truyền đến mức bay đầy trời rồi, ngược lại người của Loạn Thần châu lại càng thêm bội phục Bạch Hồng Tiêu.
Đừng thấy Thiên tông, Cửu U tông là quái vật lớn, so với Hoàng môn thì vẫn là không đáng nhắc tới.
Hoàng môn là thế lực cường đại nhất trong thiên địa, có một không hai!
"Chờ hắn sống qua được sự đuổi giết của Hoàng môn đi rồi lại chém gió!"
Nữ tử áo xanh hừ nói.
Dịch Tiểu Phong cười hỏi:
"Xem ra ngươi cũng tán đồng hành vi này của hắn, ta còn cho rằng tất cả mọi người trên thiên hạ này đều ngu muội giống như vậy chứ, cho rằng Hoàng môn không nên bị khiêu khích."
"Vậy thì tất nhiên là sẽ không rồi, thật ra có rất nhiều người đều nhìn Hoàng môn không thuận mắt, trăm năm trước có một hoàng triều, bởi vì không cung phụng Hoàng môn mà cả hoàng thất đều bị tàn sát hầu như không còn, Hoàng môn còn để cho một tên ăn mày làm hoàng đế, làm cả hoàng triều phải hổ thẹn, ví dụ như vậy ở trong lịch sử cũng không ít đâu, sở dĩ Bạch Hồng Tiêu đắc tội với Hoàng môn, cũng là hy vọng cho Dương Tuyệt một mạng, quả thật là đáng để khâm phục, nhưng điều này cũng không thể chứng minh được rằng Kiếm thánh có thể so sánh được với Hiên Viên Thần!"
"Ngươi từng gặp Hiên Viên Thần chưa?"
"Ta thì cũng muốn lắm."
"Vậy ta hiểu rồi, đúng là bởi vì chưa từng gặp được, cho nên ngươi mới có ảo tưởng vô tận đối với Hiên Viên Thần."
"Hừ, bị ngươi nói trúng rồi, quả thật ta đã từng gặp Kiếm thánh rồi, hắn nói ta trời sinh vận rủi, bảo ta rời khỏi Minh Không môn, tức chết ta rồi."
Dịch Tiểu Phong sửng sốt.
Trước kia Bạch Hồng Tiêu từng gặp nữ tử áo xanh?
Chẳng lẽ Bạch Hồng Tiêu cũng đã xem thấu Thiên Mệnh tiên thể của nữ tử này rồi?
Thật sự là lợi hại.
Dịch Tiểu Phong lắc lắc đầu, bỗng nhiên cũng có chút đồng tình với cô nàng này.
Nàng ngây thơ chân chất mà không biết trên lưng mình lại gánh cái vận mệnh gì.
Nếu như đám người theo đuổi tiên lộ này phát hiện ra thể chất của nàng, nhất định sẽ điên cuồng.
Nghĩ đến đây, Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên không muốn hàng phục nàng nữa.
"Sao ngươi lại có ánh mắt như thế? Còn có, ngươi là ai á, sao ta chưa từng nhìn thấy ngươi?"
Nữ tử áo xanh cảnh giác mà hỏi.
Dịch Tiểu Phong cười nói:
"Ta gia nhập Minh Không môn mới được mấy năm thôi, ngươi không biết ta cũng rất bình thường, ngươi có thể nhớ rõ các đệ tử bên trong Minh Không môn sao?"
"Không thể."
Nữ tử áo xanh lắc đầu nói, cũng không biết vì sao, nàng cứ luôn cảm thấy ánh mắt của Dịch Tiểu Phong không thích hợp.
Rất giống. . .
Ánh mắt mà tên Kiếm thánh kia nhìn nàng lúc trước!
Quả thực là giống y như đúc!
Nghĩ đến đây, nữ tử áo xanh tức giận rồi.
Lúc này, Dịch Tiểu Phong xoay người rời đi.
Nữ tử đuổi theo hắn.
Dịch Tiểu Phong mới vừa đi ra khỏi khách điếm thì đã bị nàng ngăn lại.
"Nói, có phải ngươi và Kiếm thánh có quan hệ gì hay không? Hay ngươi là đồ đệ của Kiếm thánh, Dịch Tiểu Phong? Khoảng cách giữa Thiên Hạ Kiếm Khách với chúng ta cũng không xa, có phải là ngươi có âm mưu gì hay không?"
"Ngươi nói quá bậy!"
Dịch Tiểu Phong không nói gì.
Đoán thật chuẩn!
Quan trọng là mẹ nó đoán đúng rồi!
Nữ tử hừ nói:
"Lý Thiền Nhi ta cứ luôn cảm thấy ngươi có gì đó là lạ, đi, theo ta đi xem đi đến chấp pháp đường, xem xem ngươi có thể thẩm tra đối chiếu thân phận hay không!"
Nàng giữ chặt lấy cổ tay Dịch Tiểu Phong một phen, không cho phép hắn trốn.
Hai người cà cưa không dứt, dẫn tới các đệ tử khác trên ngã tư đường cũng vây lại đây.
Xem ra địa vị của Lý Thiền Nhi ở Minh Không môn cũng không thấp.
"Đừng như vậy, nam nữ thụ thụ bất thân!"
Dịch Tiểu Phong bất đắc dĩ mà nói.
Không nghĩ tới cứ như vậy mà bị Lý Thiền Nhi đánh bậy đánh bạ vạch trần thân phận. . .
"Nếu ngươi không sợ thì cứ đi theo ta đi chứ!"
Lý Thiền Nhi không thuận theo không buông tha mà nói, tay kia thì cũng túm lấy Dịch Tiểu Phong.
Lúc này, một gã mập mạp gạt ra đi ra từ trong đám người.
"Sư muội, làm sao vậy? Tiểu tử này chiếm tiện nghi của muội? Xem ta có đánh chết hắn hay không!"
Người này chính là Phỉ Long.
Hắn vén tay áo lên, bước nhanh đi về phía Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong không thể không thi triển Kim Mục Súc Không lui ra một khoảng, biến mất tại chỗ.
Lý Thiền Nhi sửng sốt, những người khác vây xem cũng sửng sốt.
Phỉ Long nhíu mày, thầm nghĩ:
"Tốc độ này. . . Không đúng! Chẳng lẽ là thần thông?"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất