Chương 403: Hoàng Long giáo ngã xuống
truyendichgiare.com
* * *
Trong một hẻm nhỏ, Dịch Tiểu Phong lặng yên không một tiếng động đi ra, một lần nữa hoà vào trong đám người.
Bị Lý Thiền Nhi bắt lấy, làm Dịch Tiểu Phong rất cạn lời.
Hắn cũng không có mang thù, dù sao nàng này về sau sẽ rất thê thảm.
Hắn đến điều tra đại kiếp nạn của Minh Không môn rốt cuộc là cái gì.
Từ tình huống trước mắt mà xem xét, hết thảy gió êm sóng lặng, không nhìn ra có bất luận mầm tai hoạ gì.
Dịch Tiểu Phong kiên nhẫn chờ đợi thời cơ.
Hắn không có tìm khách điếm ở, muốn thuê khách điếm thuộc Minh Không môn cần chứng minh thân phận, Dịch Tiểu Phong cũng không cần nghỉ ngơi.
Mặt trời lặn, trăng mọc lên.
Dưới màn đêm, Minh Không môn vẫn rất náo nhiệt.
Dịch Tiểu Phong phát hiện số lượng đệ tử Minh Không môn so với trong tưởng tượng còn nhiều hơn, luôn có đệ tử ra ngoài, cũng có không dứt đệ tử trở về.
Nói đến thì thấy kỳ quái.
Minh Không môn điệu thấp như vậy, sao lại có nhiều đệ tử ra ngoài?
Dịch Tiểu Phong tựa hồ nghĩ đến cái gì, lập tức thi triển thuật độn địa, rời Minh Không môn.
Hắn đuổi theo một đám đệ tử Minh Không môn.
“Hôm nay, đã là lần thứ ba, thật mệt.”
"Hừ, việc này cũng không thể lộ ra.”
“Ta rất buồn bực, rốt cuộc là vì cái gì, môn chủ lại không nói rõ ràng.”
“Luôn cảm thấy bầu không khí gần đây không đúng lắm.”
“Thiên Hạ Kiếm Khách người ta điên cuồng khuếch trương, chúng ta không biết đang làm cái gì, cứ tiếp tục như vậy, nói không chừng ngày nào đó Kiếm tôn liền mò qua tới.”
Dịch Tiểu Phong ở dưới nền đất nghe mấy đệ tử này nghị luận.
Quả nhiên.
Minh Không môn có kế hoạch.
Chỉ là bọn đệ tử tầng dưới chót không rõ.
Dịch Tiểu Phong một đường đi theo.
Bọn họ đi vào một vùng núi rừng, những đệ tử Minh Không môn tụ tập trước một vách núi bóng loáng như ngọc.
Trước vách núi có một lão giả đang đứng, bên cạnh có một cái bình ngọc thật lớn.
Các đệ tử mỗi người lấy ra một bình ngọc nhỏ, đổ vào bình ngọc lớn.
Thần thức Dịch Tiểu Phong bắt giữ được thứ đổ ra là một loại huyết châu.
Bọn họ đổ xong, liền xoay người rời đi.
Lão giả đứng dậy, mang theo bình ngọc thật lớn đi vào trong vách núi.
Dịch Tiểu Phong từ dưới nền đất nhảy ra.
Hắn đi đến vách núi, duỗi tay.
Ti ti ti——
Lôi điện tràn ngập, đánh tới Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong sợ tới mức vội vàng nhảy ra.
Lúc này, vách núi xuất hiện dao động, Dịch Tiểu Phong lập tức chui vào dưới nền đất.
Lão giả đi ra, hắn nhíu mày lẩm bẩm nói:
“Kỳ quái, vừa rồi có người đụng vào cấm chế?”
Hắn quét thần thức ra, sắc mặt trở nên ngưng trọng.
Xác thật có một khí tức còn lưu lại trong không trung.
Đối phương rất mạnh!
Lão giả lập tức móc một lá bùa từ trong tay áo, xé nát.
Lá bùa hóa thành đốm xanh li ti, tan biến trong trời đêm.
Dịch Tiểu Phong ở dưới nền đất kiên nhẫn chờ đợi.
Không bao lâu, một hơi thở mạnh mẽ tới gần.
Lý Minh Không!
Cảm nhận được cổ hơi thở này, Dịch Tiểu Phong lập tức lặn xuống.
Người này cho hắn cảm giác không thể yếu hơn Tuyệt Tình đại đế.
Lý Minh Không ở trước mặt lão giả, đồng tử biến thành màu đỏ hồng, bắt đầu nhìn quét chung quanh.
Lão giả không có hé răng, trận địa sẵn sàng đón quân địch.
Lý Minh Không bỗng nhiên cúi đầu nhìn về phía mặt đất.
Hắn nâng nắm tay phải, đột nhiên nện xuống mặt đất.
Sâu dưới nền đất mấy ngàn mét, Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên cảm nhận được nguy hiểm cực độ, hắn vội vàng lặn xuống nữa.
Đất đá kịch liệt chấn động, đè ép lẫn nhau, Dịch Tiểu Phong cảm nhận được cảm giác áp bách, không thể không thi triển thần thông dịch chuyển, nhanh rời đi.
Mặt đất thì không có bị phá hư, một quyền này của Lý Minh Không chỉ làm vỡ nát dưới nền đất.
“Môn chủ, người nọ đi rồi?”
Lão giả hỏi.
Lý Minh Không gật đầu nói:
“Trong khoảng thời gian ngắn hẳn là sẽ không trở về.”
Sau đó, hai người đi vào vách núi.
……
Dịch Tiểu Phong xuất hiện ở trong rừng cây, vai phải đã đầm đìa máu tươi.
Hắn lập tức đả tọa, vận công chữa thương.
“Người nọ là ai? Chưởng lực thật bá đạo.”
Dịch Tiểu Phong kinh hãi nghĩ đến.
May mắn hắn có thần thông dịch chuyển, nếu không, dù không chết cũng phải trọng thương.
“Hay hắn chính là Lý Minh Không?”
Dịch Tiểu Phong yên lặng suy nghĩ
Ở Loạn Thần châu, bất luận một thế lực nào, người mạnh nhất đều đứng đầu thế lực.
Nếu là Lý Minh Không còn tốt, nếu là những người khác, vậy Dịch Tiểu Phong phải ước lượng lại thực lực Minh Không môn lần nữa.
Dịch Tiểu Phong nhanh cầm máu, cũng may chỉ là ngoại thương, thương thế nhanh chóng khôi phục.
Hắn bắt đầu tính toán kế tiếp nên làm cái gì bây giờ.
“Bằng không liền chờ kiếp nạn của Minh Không môn bùng nổ, rồi tính tiếp.”
Dịch Tiểu Phong nghĩ tới đó.
Nếu có kịch bản này, vậy nói rõ chuyện Minh Không môn sắp đại loạn.
Nếu bọn họ có thể giải quyết, kịch bản này liền không có ý nghĩa.
Sau khi hạ quyết tâm, Dịch Tiểu Phong trở lại Minh Không môn, nấp trong biển người.
Hắn lưu lại khách điếm có người kể chuyện, thuận tiện nghe một chút truyền thuyết về các nhân vật phong vân của Loạn Thần châu.
Dịch Tiểu Phong nghe truyền thuyết về Chu Thừa Thiên.
Kiếm tiên Chu Thừa Thiên ở Loạn Thần châu cũng là truyền kỳ.
Dù sao hắn đã từng là thiên tử Thần triều.
Nghe nói Chu Thừa Thiên cũng từng cùng phát sinh xung đột với Hoàng môn.
Câu chuyện này không biết thật hay giả, nếu là thật sự, thực lực Hoàng môn đáng sợ biết bao?
Hiện giờ Chu Thừa Thiên đã siêu việt thế gian nhưng cũng không thể trả thù Hoàng môn.
Đương nhiên, còn có một cái khả năng.
Đó là Chu Thừa Thiên không muốn tham dự tranh đấu của thế tục.
……
Ba ngày vội vàng trôi qua.
Khi Dịch Tiểu Phong còn ở trong Minh Không môn nghe kể chuyện, Thiên Hạ Kiếm Khách cùng Hoàng Long giáo va chạm.
Khiến người khiếp sợ chính là trừ Thiên Hạ Kiếm Khách, còn có thế lực khác!
Hồ Đình Quân, Thiên Huyền cốc cũng ra tay!
Còn có một tôn tướng Thiên tông khác, ba phương thế lực vây công, chiến tranh nghiêng về một bên.
Ngày đó!
Hoàng tôn tương bị Hồ Đình Quân đâm, Hoàng Long giáo tử thương hơn nửa, tuyên bố đầu hàng!
Ngày thứ hai, tin tức này liền truyền khắp Loạn Thần châu.
Tin tức càng truyền càng lan rộng.
“Thiên tông mười hai tôn tướng thật tàn nhẫn a, đánh huynh đệ mà cũng hung tàn như vậy!”
“Thiên tông có thể có uy danh như vậy, xác thật có công của mười hai tôn tướng.”
“Hoàng Long giáo vẫn là bị diệt.”
“Trách không được Dịch Tiểu Phong lại không có sợ hãi, thì ra là ôm đùi.”
“Cái tiếp theo gặp tai hoạ có thể là Tuyệt Tình môn hay không?”
“Có lẽ, rõ ràng ba phương thế lực này kết minh.”
……
Dịch Tiểu Phong bớt chút thời giờ để offline, thấy được tin tức này trên mạng.
Hắn cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn.
Nhưng hắn lại cảm thấy hứng thú với việc trao đổi giữa ba phương thế lực.
Nếu Thiên Hạ Kiếm Khách không có vớt được chỗ tốt, liên minh này liền không đáng giá bàn luận.
Nhìn như là Hồ Đình Quân đang giúp Thiên Hạ Kiếm Khách, trên thực tế là Thiên Hạ Kiếm Khách giúp hắn hấp dẫn hỏa lực.
Bằng không, Hoàng tôn tương nhất định sẽ tìm các thế lực lớn khác kết minh, cùng đối kháng, không bị thua thảm như thế.
Đáng tiếc, kết quả trao đổi giữa ba phương thế lực, các người chơi không tiếp xúc đến.
Dịch Tiểu Phong lại online.
Minh Không môn rốt cuộc nghênh đón biến cố.
Trong khách điếm.
Dịch Tiểu Phong nhìn thấy từng tên đệ tử Minh Không môn ngã xuống.
Bọn họ ôm ngực, có vẻ rất thống khổ.
“Sao lại thế này? Trúng độc?”
“Thật là khó chịu a… Ta cảm giác trái tim muốn nổ…”
“Chưởng quầy hạ độc…”
“Chưởng quầy cũng ngã…”
“Chẳng lẽ có địch nhân xâm lấn?”
Các đệ tử nằm trên mặt đất kêu rên.
Dịch Tiểu Phong không khỏi đi ra khách điếm, phát hiện đầy đường đều là đệ tử Minh Không môn, đều bị như thế, mỗi người nằm trên mặt đất kêu rên.
Vì tránh bị nghi ngờ, Dịch Tiểu Phong cũng nằm xuống.
“Sao lại thế này? Nguyền rủa?”
Dịch Tiểu Phong cảm thấy không thể hiểu được.
Hết thảy phát sinh không có nửa điểm dấu hiệu.