Chương 412: Âm dương đại loạn
Biên: Hắc Dược
* * *
Quỷ thần nhìn về phía Khổng Niệm, đầu tiên là trầm mặc, sau đó thì cảm xúc trở nên không bình tĩnh, một cỗ uy áp rất mạnh tràn ngập ra ngoài.
Bảy vị Hóa Thần lập tức lấy pháp khí ra, chuẩn bị chiến đấu.
Quỷ thần mở miệng hỏi:
"Rốt cuộc ngươi là ai? Ngươi không phải là người!"
Khổng Niệm không để ý đến hắn ta, nàng lại nhắm mắt.
Dịch Tiểu Phong đánh giá quỷ thần, hắn hỏi:
"Chẳng lẽ ngươi là bị âm phủ trục xuất?"
Quỷ thần vừa nghe thấy thì cũng trầm mặc.
Rất rõ ràng, Dịch Tiểu Phong đã đoán đúng.
Dịch Tiểu Phong lại nhìn về phía Quỷ Kiếm một lần nữa, hắn nói:
"Gia nhập Thiên Hạ Kiếm Khách đi, việc này cũng không có xung đột gì với việc ngươi muốn trở thành kiếm tu bậc nhất thiên hạ."
Quỷ Kiếm nghiến răng nghiến lợi, rõ ràng là rất không cam tâm.
"Hiện tại cả Loạn Thần châu đều loạn hết cả lên, nếu mà ngươi cứ đi khiêu chiến người khác giống như trước kia vậy, tông môn người ta cho rằng ngươi chính là muốn kiếm chuyện gây hấn, đến lúc đó ngươi có chết hay không? Nếu như gia nhập với ta, ngươi sẽ có nhiều cơ hội để khiêu chiến."
Dịch Tiểu Phong tiếp tục nói.
Lúc thanh danh của hắn đang cao thì Quỷ Kiếm đến khiêu chiến, hắn thấy ý đồ chân chính của Quỷ Kiếm không phải là khiêu chiến.
Với thực lực mà Quỷ Kiếm biểu hiện ra ngoài mà xem, căn bản là không xứng để đối địch với Dịch Tiểu Phong.
Chiến tích của Dịch Tiểu Phong được lan truyền vang dội như vậy, Quỷ Kiếm không thể không biết suy nghĩ cho chính mình.
Nói cách khác, Quỷ Kiếm chính là đến gia nhập với hắn.
Chẳng qua là ngại mặt mũi mà thôi.
Dịch Tiểu Phong nói:
"Chỉ cần ngươi còn phát triển, chỉ cần lập công, chắc chắn ta sẽ không bạc đãi ngươi, ngày sau nếu như tất cả kiếm khách tuyệt đỉnh của Loạn Thần châu đều thuộc Thiên Hạ Kiếm Khách, ta sẽ dẫn dắt các ngươi chinh chiến thiên hạ, chẳng phải là quá đẹp sao?"
Vẻ mặt của Quỷ Kiếm dịu đi.
Hắn hừ nói:
"Nếu ngươi tự mình đánh bại ta, có lẽ ta còn vô cùng đồng ý lời mời của ngươi, nhưng ngươi để cho những người khác đến đối phó ta, thẹn với kiếm đạo!"
Dịch Tiểu Phong bất đắc dĩ.
"Cho ngươi thời gian khôi phục, đến lúc đó ta cùng với ngươi đấu một trận!"
"Thật sao?"
"Trước giờ ta chưa từng nói điêu."
"Được! Vậy ta sẽ ở lại, chỉ cần ngươi có thể đánh bại được ta, từ nay về sau, ta sẽ dốc sức làm việc cho ngươi!"
"Một lời đã định!"
Sau khi hai người nói xong, Dịch Tiểu Phong bèn phất tay, để cho bảy vị Hóa Thần mang Quỷ Kiếm ra, cũng sắp xếp một gian phòng cho hắn.
Đợi cho bọn hắn rời đi hết, Dịch Tiểu Phong nhìn về phía Khổng Niệm, hắn hỏi:
"Ngươi không có gì muốn nói sao?"
Khổng Niệm mở to mắt mà hỏi:
"Ngươi là muốn hỏi về quỷ thần kia sao?"
Dịch Tiểu Phong gật đầu.
"Hắn không tạo ra được uy hiếp gì, về quá khứ của hắn, ta cũng không hiểu rõ được, tuy ta là chân thần, nhưng vẫn chưa nắm hai giới âm dương trong tay."
Khổng Niệm lắc đầu nói.
Dịch Tiểu Phong cũng có chút đăm chiêu.
m phủ. . .
Quỷ thần có thể đến dương gian, vì sao người nọ thì lại không thể đến âm phủ chứ?
"Hừm, ta đây là muốn chết?"
Dịch Tiểu Phong lắc đầu bật cười, không nghĩ tiếp nữa.
...
Mấy ngày sau, Lý Minh Không lại gửi chiến báo đến.
Thằng nhãi này lại tập kích bất ngờ Tuyệt Tình môn một lần nữa, cùng Tuyệt Tình đại đế chiến đến hơn một ngàn hiệp, giết chết hơn mười tên đệ tử của Tuyệt Tình môn.
Tuyệt Tình đại đế tức giận, trực tiếp lập Huyền Thưởng lệnh.
Bởi vì Lý Minh Không, Tuyệt Tình môn lâm vào trạng thái canh gác cao độ, Tuyệt Tình đại đế cũng không dám ra ngoài.
Dịch Tiểu Phong nghe được tin tức này, không khỏi không biết nên khóc hay cười.
Không nghĩ tới Lý Minh Không lại là người như thế.
Có thể nha.
Nếu mà là địch nhân thì cũng rất ghê tởm, cũng may đã là người của mình.
Lý Minh Không khó chơi như vậy cũng tốt, ít nhất có thể khống chế được Tuyệt Tình môn.
Ngày đó.
Dịch Tiểu Phong cùng với Quỷ Kiếm quyết đấu, trận chiến này ở trên bầu trời của Thiên Hạ sơn, các đệ tử đều có thể nhìn thấy được.
Dịch Tiểu Phong giơ Thiên Tôn kiếm lên cao, trực tiếp thi triển Ngũ Đế thiên kiếm trận, kiếm trận rộng lớn bao phủ lấy cả bầu trời, các đệ tử nhìn thấy mà nghẹn họng nhìn trân trối.
"Đây là cái kiếm trận gì vậy chứ?"
"Năm thân ảnh kia là ai? Khí thế thật là mạnh!"
"Trời ạ, một mình Kiếm thủ mà đã có thể thi triển ra kiếm trận như thế rồi?"
"Không hổ là Kiếm tôn."
"Quả nhiên, thực lực của tự thân Kiếm tôn cũng rất mạnh mẽ."
...
Quỷ Kiếm cũng bị dọa sợ, hắn trừng lớn hai mắt mà nhìn Dịch Tiểu Phong cao cao tại thượng.
Ý đồ của hắn là phát động tiến công, kết quả là vô tận bị kiếm khí phong tỏa, chỉ có thể chật vật dán tường.
Ngũ Đế đuổi bám, thế không thể đỡ mà đánh giết Quỷ Kiếm.
Sắc mặt Quỷ Kiếm đại biến, hắn vội vàng kêu lên:
"Ta nhận thua!"
Ngũ Đế cũng dừng lại theo.
Dịch Tiểu Phong phất tay, kiếm trận tán đi, Ngũ Đế biến mất, kiếm khí đầy trời cũng tan thành mây khói.
Hắn bay tới trước mặt Quỷ Kiếm cười nói:
"Từ nay về sau, ngươi chính là một vị kiếm khách của Thiên Hạ Kiếm Khách, ngươi cứ ở lại Thiên Hạ sơn dạy các đệ tử trước đã, thuận tiện tu luyện, sau này lúc chống lại cường địch còn cần ngươi ra tay."
Quỷ Kiếm kinh hồn chưa định, hắn hỏi:
"Đây là cái kiếm trận gì vậy?"
"Ngũ Đế thiên kiếm trận."
Dịch Tiểu Phong trả lời xong thì xoay người rời đi.
Quỷ Kiếm sửng sốt, hắn nhìn bóng dáng của Dịch Tiểu Phong, sắc mặt dần dần thay đổi.
Hắn đã nghe nói về Ngũ Đế thiên kiếm trận rồi.
Tuyệt học của Thiên tông!
Dịch Tiểu Phong sao có thể học được?
Chẳng lẽ Dịch Tiểu Phong cùng với Phong Vô Kỵ có quan hệ gì?
Quỷ Kiếm lạc trôi trong mơ màng.
Cảm giác thất bại nồng đạm tràn đến, hắn hiểu được bản thân hắn không thể là đối thủ của Dịch Tiểu Phong nữa.
Bất kể hắn có đuổi theo như thế nào đi nữa, Dịch Tiểu Phong vĩnh viễn cũng sẽ đi trước hắn.
Dù cho trước kia Dịch Tiểu Phong vẫn chưa phải là đối thủ của hắn.
Lúc này mới qua được bao lâu…
Hắn đối mặt Dịch Tiểu Phong thế mà lại không hề có lực chống đỡ.
...
Sau khi Quỷ Kiếm gia nhập, Thiên Hạ Kiếm Khách lại nghênh đón một lượng lớn kiếm tu.
Thực lực của Thiên Hạ Kiếm Khách càng ngày càng tăng.
Kịch bản nhiệm vụ của tháng này cũng theo đó mà kết thúc.
"Tin tức của Loạn Thần châu: Loạn Thần châu nghênh đón loạn lạc trước nay chưa từng có, tất cả người chơi trong khu vực tạm dừng kịch bản nhiệm vụ mỗi tháng một lần, trừ phi rời khỏi Loạn Thần châu, hoặc là loạn lạc chấm dứt!"
Tin tức này liên tục vang ba lần liên tiếp.
Dịch Tiểu Phong sửng sốt.
Loạn lạc? Trước nay chưa từng có?
Trước mắt xem ra thì cũng không có khoa trương như vậy.
Ầm ầm ầm ——
Bên ngoài phủ Kiếm Thủ truyền đến một tiếng sấm đinh tai nhức óc, lúc này Dịch Tiểu Phong lắc mình đi ra ngoài.
Hắn đi tới bên cạnh vách núi, ngẩng đầu nhìn lại, lôi vân đang cuồn cuộn không dứt trên bầu trời, vô cùng bức bách.
Khổng Niệm đi theo xuất hiện ở bên cạnh hắn, nhẹ giọng nói:
"Quỷ khí nồng thật."
"Quỷ khí?" Dịch Tiểu Phong nhíu mày hỏi.
"Ừ, âm dương đại loạn, xem ra là âm phủ muốn xâm lấn dương gian."
"Vì sao?"
"Nhân gian này bị tiên thần vứt bỏ, đây là mục tiêu tốt nhất của âm phủ."
"Chiếm đoạt lấy nhân gian, bọn họ có lợi ích gì chứ?"
"Tất nhiên là có, không cần phải quản lý luân hồi của một phương nhân gian nữa, còn có thể tăng cường thế lực quỷ hồn của âm phủ, tích tụ lực lượng."
Nghe lời Khổng Niệm nói xong, Dịch Tiểu Phong nhíu mày.
Sự xuất hiện của Yêu tôn đã làm cho thế cục của cả Loạn Thần châu khó bề phân biệt, bây giờ lại xuất hiện thêm âm phủ.
Lời tiên đoán trước kia đã trở thành sự thật.
Dịch Tiểu Phong hỏi:
"Chúng ta có nguy hiểm gì hay không?"
Khổng Niệm cẩn thận mà cảm thụ, nàng nói:
"Tạm thời thì không có, tuy rằng quỷ khí nồng đậm, nhưng thông đạo của hai giới cách chúng ta rất xa, trong khoảng thời gian ngắn rất khó lan đến gần, về sau thì cũng không chắc nữa."
Vậy là tốt rồi!
Dịch Tiểu Phong cũng thật đúng là sợ bản thân lập tức sẽ động phải đại quân của âm phủ.
Cùng lúc đó, các đệ tử ở phụ cận Thiên Hạ sơn đều đang thảo luận về thiên biến xảy ra bất thình lình.
Không cần Dịch Tiểu Phong phân phó, các người chơi đã lan truyền chân tướng khắp cả Thiên Hạ sơn.
Tất cả mọi người bắt đầu tập trung thảo luận.
Vốn các đệ tử rất là hoảng hốt, nhưng những người chơi lại rất hưng phấn, khiến cho trên dưới Thiên Hạ Kiếm Khách cũng không còn sợ hãi nữa, ngược lại cảm thấy đây là kỉ nguyên tranh đoạt, bọn họ sắp khai sáng ra một thời đại hoàn toàn mới.
Từ xưa đến nay, thời thế càng loạn lạc, anh hùng xuất hiện càng nhiều!