Chương 430: Tan tác
Biên: Hắc Dược
* * *
Đôi thầy trò Dịch Tiểu Phong và Bạch Hồng Tiêu đều tao ngộ ác chiến.
Đối mặt người áo đen và Ninh tôn tướng liên thủ, Dịch Tiểu Phong không thể không dùng hết toàn lực.
Dưới lực lượng cường đại của Thiên Tôn kiếm và Vô Pháp kiếm trợ giúp, cường độ kiếm khí của hắn bạo trướng, Ninh tôn tướng cả kinh không dám tới gần thân.
“Kiếm khí của hắn… Hắn thật sự là Linh Hư cảnh?”
Ninh tôn tướng hãi hùng khiếp vía hồi tưởng lại, một thân kiếm khí này làm hắn nhớ đến Bạch Hồng Tiêu năm đó.
Khi Bạch Hồng Tiêu hoành hành Loạn Thần châu, hắn cũng từng là một tên bại tướng.
Người áo đen biểu hiện ra khí thế không hề thua kém, vẫn luôn cận chiến cùng Dịch Tiểu Phong, đường kiếm của Dịch Tiểu Phong tuy mau, nhưng đối hắn vô pháp tạo thành thương tổn thực chất.
Ninh tôn tướng ở nơi xa không ngừng thi pháp, xa gần kết hợp, liên thủ đối kháng Dịch Tiểu Phong.
Các đệ tử Thiên Hạ Kiếm Khách và đại quân thủ hạ củ hai vị tôn tướng giao chiến, tạm thời nhìn không ra là phương nào đang chiếm cứ thượng phong.
Hiện giờ Thiên Hạ Kiếm Khách đã ngừng dựa vào người chơi để có được số lượng, số lượng bản thổ tu sĩ đã không thể khinh thường.
Khổng Niệm cùng Hồ tôn tướng chiến đến khó phân cao thấp.
Hai người có tốc độ cực nhanh, mắt người bình thường hoàn toàn theo không kịp.
Trên thực tế, Khổng Niệm đã bắt đầu chiếm cứ thượng phong.
Cơ hồ đều là nàng tiến công, Hồ tôn tướng chỉ có thể ngăn cản.
Hồ tôn tướng tay phải cầm kiếm, tay trái chấp tháp, quanh thân còn huyền phù không ít pháp bảo, các loại pháp bảo bay vờn giao nhau, pháp thuật không ngừng biến ảo, chế tạo không ít phiền toái cho Khổng Niệm.
Khổng Niệm không có nóng nảy, cảm xúc như cũ bình tĩnh.
Không biết vì sao, khi đối mặt với ánh mắt của nàng, Hồ tôn tướng cảm thấy hoảng hốt một cách vi diệu.
Hắn nghĩ tới một người.
Người nọ cũng có ánh mắt khi chiến đấu giống vậy, cũng bình tĩnh như vậy, thậm chí có thể nói là đạm mạc, phảng phất không đem bất luận địch thủ nào để vào mắt.
Oanh!
Bên cạnh truyền đến một cổ kiếm khí cuồng bạo, Hồ tôn tướng cả kinh, quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Dịch Tiểu Phong cả người lóng lánh kiếm quang, tóc hắn bay múa trong không trung, tốc độ xê dịch so lúc trước càng nhanh hơn.
Ngũ Đế thiên kiếm trận đã mở ra!
Vô Pháp kiếm huyền phù ở trên trời cao, thân ảnh Ngũ Đế đứng ngạo nghễ trên trời.
Dịch Tiểu Phong cầm Thiên Tôn kiếm trong tay, đánh đến mức người áo đen liên tiếp lui về phía sau.
Người áo đen xác thật rất mạnh, đáng tiếc, cùng Dịch Tiểu Phong so, vẫn là kém một chút.
Tay trái Dịch Tiểu Phong lấy Cửu U đồ ra.
Ở trong quá trình chiến đấu, hắn giả vờ rời tay, ném Cửu U đồ ra ngoài.
Ninh tôn tướng lập tức nhặt của hời.
“Ha ha ha! Loại sai lầm này ngươi cũng phạm được! Tiểu tử! Ngươi vẫn là quá non!”
Ninh tôn tướng cuồng tiếu trong lòng, cầm Cửu U đồ phi đến nơi xa.
Dịch Tiểu Phong làm bộ muốn đi đoạt lấy, nhưng bị người áo đen ngăn lại.
Ninh tôn tướng nhìn về phía Cửu U đồ trong tay.
Mấy giây sau, cả người hắn ngốc tại không trung, vẫn không nhúc nhích.
Không có Ninh tôn tướng quấy nhiễu, Dịch Tiểu Phong có thể toàn lực đối phó người áo đen.
Lúc này, người áo đen thực mau liền rơi vào hạ phong.
Ầm ầm ầm ——
Ngũ Đế thiên kiếm trận khởi động, vô số bóng kiếm phân tán mở ra, không ngừng mở rộng phạm vi của pháp trận.
Hồ tôn tướng chú ý Ninh tôn tướng đã bất động, thầm mắng gia hỏa này làm sao vậy?
Hắn bỗng nhiên nghĩ đến Cửu U đồ Hồ Liệt đã từng đề qua với hắn.
Lúc trước đến củ Khổng Niệm cũng bị mắc mưu, hay là thứ trong tay Ninh tôn tướng là Cửu U đồ?
Hồ tôn tướng kinh hãi, theo bản năng muốn đi giúp Ninh tôn tướng.
Khổng Niệm làm sao cho hắn như nguyện?
Khổng Niệm cũng bộc phát ra toàn lực.
Cửu U đồ vừa ra, thế cục tức khắc thay đổi.
Đám người Tề Tử Nhạc, Bắc Hải kiếm tiên cũng đang đối chiến cùng với những cường giả cùng cảnh giới.
Nhìn thấy Dịch Tiểu Phong, Khổng Niệm đều chiếm cứ thượng phong, lòng tin của bọn họ tăng nhiều.
Hồ tôn tướng âm thầm kêu khổ.
Hắn không nghĩ tới Thiên Hạ Kiếm Khách đã cường đến nông nỗi này.
Cao thủ Hóa Thần cảnh cũng không ít, ít nhất không thể ít hơn số cao thủ Hóa Thần cảnh thủ hạ của hắn.
Mấu chốt nhất chính là người áo đen hắn mời đến thế nhưng đánh không lại Dịch Tiểu Phong!
Phiền toái lớn!
Cùng lúc đó.
Ngàn dặm ngoài xa.
Hai gã nam tử đứng ở dưới tàng cây, nhìn qua phương hướng Thiên Hạ sơn nơi xa.
Trong đó một người đúng là Cơ gia Cơ Ngọc, trước đó bị Phong Vô Kỵ đánh bại.
Ở bên cạnh Cơ Ngọc, có một nữ tử, quần áo to rộng, hợp với mũ.
“Nhìn dáng vẻ hai vị tôn tướng muốn bại.”
Nữ tử nhẹ giọng nói.
Cơ Ngọc biểu hiện bình tĩnh, nói:
“Thực bình thường, có thể cho người của chúng ta lui lại, lần đại chiến này hai vị tôn tướng tan tác, mặc dù muốn gia nhập Thiên tông cũng không kịp, lúc sau chúng ta lại cùng Dịch Tiểu Phong lấy được liên hệ.”
Nữ tử gật đầu, đôi tay thi pháp, lòng bàn tay bên trong phiêu tán ra điểm điểm tinh quang.
Không lâu sau.
Người áo đen đang giao chiến cùng Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên biến mất.
Ngay từ đầu Dịch Tiểu Phong cho rằng hắn là đang ẩn núp, muốn tập kích, nhưng không bao lâu, hắn liền phát hiện hơi thở người áo đen hoàn toàn biến mất.
Thằng nhãi này chạy thoát?
Dịch Tiểu Phong vội vàng xê dịch đến chỗ Ninh tôn tướng trước, nhất kiếm chém xuống thủ cấp hắn.
Kiếm khí cuồng bạo nói tiếp rót vào tru diệt thân thể Ninh tôn tướng, Cửu U đồ hút nguyên thần Ninh tôn tướng vào trong.
Ninh tôn tướng, tốt!
Dịch Tiểu Phong xoay người đánh giết Hồ tôn tướng.
Hồ tôn tướng xém chút bị hù chết.
“Sao lại thế này! Tên kia như thế nào chạy?”
Hồ tôn tướng kinh hoàng, hắn rốt cuộc là một phương kiêu hùng.
Tức khắc nghĩ tới một cái khả năng!
Không xong!
Trúng kế!
Đối phương cùng hắn hợp tác, vẫn luôn không có hiển lộ thân phận thật sự, hắn nóng lòng diệt trừ Dịch Tiểu Phong, cũng liền không có hỏi nhiều.
Hiện tại ngẫm lại, đối phương có thể là cố ý dẫn hắn đối phó Dịch Tiểu Phong.
Hồ tôn tướng không kịp nghĩ nhiều, tao ngộ Dịch Tiểu Phong, Khổng Niệm liên thủ đối kháng.
Dịch Tiểu Phong cùng Khổng Niệm đã sớm bồi dưỡng đến độ ăn ý cực cao, hai người liên thủ, phát huy ra lực áp chế vượt quá sức tưởng tượng của Hồ tôn tướng, Hồ tôn tướng chống đỡ không được.
Hưu! Hưu! Hưu…
Vô số bóng kiếm trong Ngũ Đế thiên kiếm trận bắt đầu rơi xuống, đánh giết thủ hạ của Hồ tôn tướng, Ninh tôn tướng.
Trong lúc nhất thời, tiếng kêu thảm thiết không dứt lọt vào tai!
Các tu sĩ Thiên Hạ Kiếm Khách sợ tới mức không dám nhúc nhích, sợ bị ngộ sát.
Tình hình chiến đấu tức khắc nghiêng về một bên.
Hồ tôn tướng cầm chắc thất bại.
……
Cơ Ngọc xoay người, cười nói:
“Đi thôi, chuẩn bị tốt một phần đại lễ cho Dịch Tiểu Phong.”
Bên cạnh, nữ tử hỏi:
“Dịch Tiểu Phong có thể hay không không muốn đối kháng Thiên tông?”
“Hắn khẳng định muốn.”
“Vì sao?”
“Bởi vì hắn muốn thống nhất Loạn Thần châu.”
“Ngài vì sao biết?”
“Này liền không phải thứ ngươi nên hỏi.”
Hai người nhanh chóng rời đi.
Cuộc chiến ở Thiên Hạ sơn bắt đầu bất chợt, kết thúc cũng chỉ trong tích tắc.
Ngay sau khi Hồ tôn tướng, Ninh tôn tướng bại trận lập tức liền có không ít người chạy trốn.
Dư lại tu sĩ chết chết, chết thảm thương.
Tông môn ở Loạn Thần châu khác với các tông ở nơi khác, đều không phải là nhiều thế hệ truyền thừa xuống dưới, càng như là thế gian loạn thế chư hầu, đều là thắng làm vua.
Tu sĩ Loạn Thần châu càng là có tiếng chó hùa, ai mạnh thì theo người đó.
Chủ tử cũng chiến bại, bọn họ tự nhiên phải trốn.
Ngày kế, sáng sớm.
Sắc trời mới vừa tờ mờ sáng.
Thiên Hạ sơn khôi phục bình tĩnh.
Trong phủ Kiếm Thủ.
Hồ tôn tướng vô cùng chật vật, bị dây thừng đặc thù buộc chặt, quỳ gối trước mặt Dịch Tiểu Phong.
Hai bên là nhóm cường giả của Thiên Hạ Kiếm Khách đứng quanh, trận địa sẵn sàng đón quân địch, sợ Hồ tôn tướng chạy.
Dịch Tiểu Phong cười nói:
“Xét trên giao tình của chúng ta trong quá khứ, ta có thể không giết ngươi, nhưng trong khoảng thời gian ngắn ta cũng không thể thả ngươi.”
Hồ tôn tướng tỏ vẻ bình tĩnh, không hề có sự suy sút của phe chiến bại.
Dịch Tiểu Phong phất tay, ý bảo Tề Tử Nhạc áp giải hắn xuống.
Khổng Niệm đã phế tu vi Hồ tôn tướng, chỉ là nguyên thần của Hồ tôn tướng rất khó phế bỏ, trừ phi muốn tru diệt.
Hồ tôn tướng đi tới cửa, bỗng nhiên quay đầu nhìn về phía Dịch Tiểu Phong, nói:
“Thống nhất Loạn Thần châu, ngươi là muốn cái gì?”