Chương 429: Khí vận của Nhân tộc
truyendichgiare.com
* * *
Chiến tranh giữa Hồ tôn tướng và Dịch Tiểu Phong rất bí mật, không có gióng trống khua chiêng.
Sau khi Thiên Hạ sơn chuẩn bị sẵn sàng, Dịch Tiểu Phong liền chờ đợi Hồ Đình Quân đột kích.
Hắn đã báo cho Kiếm hoàng, Bắc Hải kiếm tiên, Lý Minh Không, để cho bọn họ chuẩn bị tấn công hang ổ của Hồ Đình Quân.
Hồ Đình Quân rất âm hiểm, vẫn còn thế lực đang khuếch trương, làm người ta hoàn toàn nhìn không ra hắn chuẩn bị tấn công Thiên Hạ kiếm Khách.
Qua bốn ngày.
Ban đêm.
Hồ Đình Quân rốt cuộc đột kích!
Tới không chỉ mình hắn, còn có Ninh tôn tướng.
Theo sau bọn họ là không biết bao nhiêu tu sĩ, bọn họ u ám đi tới, giống như quỷ quái trời xanh phái tới trừng phạt nhân gian.
Sắc mặt Ninh tôn tướng ngưng trọng, thấp giọng nói:
“Phía trước là Thiên Hạ sơn, hiện giờ không thể khinh thường Dịch Tiểu Phong, còn có vị nữ kiếm khách thần bí kia.”
Hồ tôn tướng rút kiếm bên hông ra, nhẹ giọng cười nói:
“Thì tính sao.”
Hắn liếc một người áo đen phía sau, ánh mắt tràn ngập ẩn ý.
Hắn giơ bảo kiếm lên cao, hướng về phía trước vung lên, trong phút chốc, vô số tu sĩ phía sau hắn phóng tới Thiên Hạ sơn.
Mọi người bộc phát ra linh lực, hội tụ lại, hình thành một thanh kiếm thật lớn, lấy thế không thể ngăn cản giết tới.
Oanh!
Thiên Hạ sơn phát ra một tầng quầng sáng, chính là trận pháp, mạnh mẽ chặn lại thanh kiếm thật lớn này.
Sau khi tầng thứ nhất rách nát, bóng kiếm còn chưa cắt vào bao nhiêu lại bị một tầng quầng sáng ngăn lại.
Hồ tôn tướng cùng Ninh tôn tướng nhíu mày.
Chỉ thấy tu sĩ Thiên Hạ kiếm Khách từ Thiên Hạ sơn hạ xuống, tu sĩ chung quanh bay lên, chuẩn bị nghênh chiến.
Ninh tôn tướng phóng tới, vỗ một chưởng.
Linh lực bá đạo ngưng tụ thành một bàn tay thật lớn, chiếu sáng màn đêm, lấy thế công kích mạnh mẽ chấn vỡ quầng sáng.
Nhưng mà, lại một tầng trận pháp khởi động, chặn lại một chưởng này.
Ninh tôn tướng nổi giận.
Làm sao nhiều trận pháp như vậy?
Hay Dịch Tiểu Phong đã sớm biết bọn họ sẽ đánh lén?
Nếu không mặc dù có pháp trận thì cũng không có khả năng tất cả đều mở ra, dù sao mỗi ngày đều có đệ tử ra ra vào vào.
Hồ tôn tướng cũng ra tay.
Dưới sự dẫn dắt của hai vị tôn tướng, bọn họ công phá ra một đám quầng sáng, kinh thiên động địa.
Lúc này, các tu sĩ Thiên Hạ kiếm Khách cũng bắt đầu phản kích.
Khổng Niệm bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt Hồ tôn tướng, cầm trong tay Yên Vũ Lưu Tinh kiếm, huy kiếm chém tới.
Hồ tôn tướng kinh hãi vội vàng tránh né.
Dịch Tiểu Phong dịch chuyển xuất hiện đến trước mặt Ninh tôn tướng, hắn thi triển Thiên Hạ Kinh Thần kiếm, kiếm khí bùng nổ khoá chặt Ninh tôn tướng.
Đại chiến hoàn toàn bùng nổ!
Tu sĩ hai bên giống như hai dòng nước lũ quấn lấy nhau, trên mặt đất có rất nhiều đệ tử Thiên Hạ kiếm Khách đang duy trì trận pháp, khiến cho khi thi thể rơi xuống dưới sẽ bị pháp trận ngăn cách, máu không văng tới xung quanh Thiên Hạ sơn.
Dịch Tiểu Phong cùng Ninh tôn tướng chiến đến khó phân cao thấp.
Tuy rằng tu vi của hắn tăng rất nhiều, nhưng Ninh tôn tướng cũng không ăn chay.
Kiếm khí của Dịch Tiểu Phong không thể trực tiếp nghiền sát Ninh tôn tướng, nhưng Ninh tôn tướng cũng như thế.
“Tiểu tử này sao lại mạnh như thế?”
Ninh tôn tướng âm thầm kinh hãi.
Tuy rằng Dịch Tiểu Phong có không ít chiến tích làm cho người ta sợ hãi, nhưng Ninh tôn tướng chưa bao giờ để hắn vào mắt.
Tiểu tử này thật sự lột xác!
Dịch Tiểu Phong càng đánh càng cường thế, từ sau khi tu vi được buff đây là lần đầu tiên hắn toàn lực chiến đấu.
Thiên Hạ Kinh Thần kiếm kết hợp Đại Thiên kiếm thể, kiếm khí mênh mông, bức cho Ninh tôn tướng luôn ở thế phòng thủ.
Khổng Niệm đối chiến với Hồ tôn tướng, cũng như thế.
Không chỉ có Dịch Tiểu Phong mạnh lên, Khổng Niệm cũng vậy, tốc độ mạnh lên chưa chắc chậm hơn Dịch Tiểu Phong.
Pháp thuật, tuyệt học của Hồ tôn tướng tuy nhiều hơn Khổng Niệm, nhưng Khổng Niệm chỉ bằng kiếm pháp, nhẹ nhàng chống đỡ.
Sắc mặt Hồ tôn tướng rất khó coi.
Hắn đã sớm nghe nói Khổng Niệm lợi hại, không nghĩ tới Khổng Niệm lợi hại như thế.
“Mau ra tay! Giết Dịch Tiểu Phong!”
Hồ tôn tướng bỗng nhiên trầm giọng nói, không biết nói cho ai nghe.
Khổng Niệm liếc mắt nhìn, nhanh chóng thấy một người áo đen.
Người này hóa thành một trận gió đen giết về phía Dịch Tiểu Phong.
Khổng Niệm nhíu mày, muốn tiến đến chi viện, nhưng bị Hồ tôn tướng cuốn lấy.
Thực lực của Hồ tôn tướng cũng không thể xem thường, trong thời gian ngắn, Khổng Niệm không thể thoát thân.
Dịch Tiểu Phong cảm nhận được sát khí, quay đầu nhìn lại, người áo đen giết tới trước mặt hắn, trong tay áo đánh ra một cây trượng gỗ, giống như cây roi quất vào mặt hắn.
Đột nhiên không kịp phòng ngừa, Dịch Tiểu Phong bị đánh bay ra ngoài.
Ninh tôn tướng vung chưởng, linh lực mênh mông giết tới.
Đồng tử Dịch Tiểu Phong nháy mắt biến thành màu vàng kim, thoáng hiện phía sau người áo đen.
Hắn cầm Thiên Tôn kiếm chém tới.
Người áo đen bị hắn chặt đứt, nhưng cũng chưa chết, ngược lại hóa thành lửa đen tiêu tán.
Người áo đen lại xuất hiện lần nữa, trượng gỗ trong tay lại đánh tới.
Dịch Tiểu Phong thi triển Thiên Hạ kiếm Nhân đạo, kiếm khí vô tận bùng nổ, xuyên qua biển mây trực tiếp đánh người áo đen xơ xác.
Ninh tôn tướng bị luồng kiếm khí này doạ.
"Thật mạnh!”
Dịch Tiểu Phong lấy Vô Pháp kiếm ra, song kiếm nơi tay, lực lượng từ hai thanh kiếm rót vào cơ thể Dịch Tiểu Phong.
Oanh!
Khí thế Dịch Tiểu Phong tăng mạnh!
Quanh thân phát ra kiếm quang, cả người giống như thần minh nhập thể, thần uy mênh mông cuồn cuộn!
……
Phía trên vách núi, Bạch Hồng Tiêu đứng rút kiếm.
Dưới vách là sông nước chảy xiết, khí thế bàng bạc, nước sông như có thể phá hủy hết thảy.
Áo trắng của Bạch Hồng Tiêu theo gió bay phần phật, mặt không biểu cảm, lẳng lặng nhìn một người đang đi tới.
Đúng là người đuổi giết hắn, Đông Phương Đạo.
“Kiếm thánh, lại gặp mặt.”
Đông Phương Đạo cười lạnh nói, ánh mắt giống như nhìn con mồi.
Bạch Hồng Tiêu bình tĩnh nói:
“Không nghĩ tới ngươi ta chung quy cũng phải một trận chiến.”
Đông Phương Đạo dừng bước chân, nói:
“Thật ra ta không rõ, vì sao ngươi phải đối địch với Hoàng môn, quy tắc của Hoàng môn có lẽ đều không phải là thập toàn thập mỹ, nhưng nhân gian rất lâu chưa từng đại loạn, nào có công bằng tuyệt đối, hoà bình tuyệt đối?”
Mặt Bạch Hồng Tiêu không đổi sắc.
Đông Phương Đạo tiếp tục nói:
“Từ bỏ đi, Kiếm thánh, ngươi hẳn hiểu rõ giới chủ tức giận vì hắn coi trọng ngươi, năm đó hắn thậm chí muốn gả đồ nhi mình thương yêu nhất cho ngươi, nhưng ngươi cô phụ người ta, nếu ngươi quay đầu lại, nàng tất nhiên sẽ cầu tình, nếu ngươi chấp mê bất ngộ, ta chỉ có thể dẫn theo đầu người về Hoàng môn.”
Ánh mắt hắn dần dần trở nên lạnh băng, ngôn ngữ tràn ngập tự tin tuyệt đối.
Trong mắt hắn, Bạch Hồng Tiêu tuyệt không phải đối thủ của hắn!
“Ngươi biết vì sao Hoàng môn có nhiều Nhân vương gia nhập, nhưng lại không cách nào bồi dưỡng Nhân vương?”
Bạch Hồng Tiêu hỏi.
Đông Phương Đạo nhíu mày hỏi:
“Vì sao?”
“Bởi vì bọn họ phản bội Nhân tộc, khí vận Nhân tộc cũng sẽ không chiếu cố bọn họ!”
“Toàn là nói bậy!”
“Hoàng môn có thể có hôm nay, nhờ vào làm trâu ngựa cho thượng giới, nếu là Nhân vương Đế Tân còn đây, há có thể cho phép Hoàng môn chặt đứt khí vận tộc ta!”
“Hừ, nói cách khác ngươi không muốn cúi đầu?”
Đối mặt Đông Phương Đạo uy hiếp, Bạch Hồng Tiêu bỗng nhiên lộ ra nụ cười.
Hắn nâng kiếm trong tay, nói:
“Vậy tới chiến đi, ta ngược lại muốn nhìn thanh kiếm sắc bén nhất Hoàng môn có phải là thanh kiếm mạnh nhất thiên hạ hay không!”
Sắc mặt Đông Phương Đạo âm trầm, nói:
“Ngươi sẽ hối hận!”
Giọng nói vừa dứt, hắn đột nhiên nhằm về phía Bạch Hồng Tiêu!
Tay phải phát ra linh lực, hóa thành một bóng kiếm, va chạm với kiếm của Bạch Hồng Tiêu.
Keng!
Song kiếm đánh nhau, lực lượng khủng bố chấn vách núi dập nát, sông nước bị chấn đến nước phun trào hướng lên vòm trời.