Chương 74: Còn ai muốn giết ta nữa?
truyendichgiare.com
* * *
Nhìn thấy mấy trăm vị tuyển thủ rút kiếm hướng Dịch Tiểu Phong, không khí trong phòng phát sóng trực tiếp nổ tung.
“Các bằng hữu đang xem, vừa bắt đầu tuyển thủ Dịch Tiểu Phong liền gặp phải tập thể các tuyển thủ mới công kích, lúc này có trò hay để nhìn, con đường phong thần của tuyển thủ Dịch Tiểu Phong phải kết thúc sao?”
Người chủ trì kích động hô, phòng phát sóng trực tiếp đều sôi trào lên, vô số người xem bắt đầu bình luận.
Các fan của Dịch Tiểu Phong đều đang tức giận mắng những tuyển thủ khác vô sỉ.
Nhưng càng nhiều hơn là đang xem náo nhiệt.
Dịch Tiểu Phong tuy rằng hot nhất, nhưng không mang ý nghĩa tất cả người xem đều thích hắn.
Phần lớn người xem vẫn là chờ mong Dịch Tiểu Phong có thể xông ra trùng vây.
Đổi lại những người khác, khẳng định chết chắc rồi.
Nhưng Dịch Tiểu Phong đã không chỉ một lần sáng tạo kỳ tích.
“Dịch thần vô địch!”
“Dịch Tiểu Phong bật hack đi, giết sạch bọn họ!”
“Ha ha ha, tay Dịch Tiểu Phong đang run.”
“Trâu bò, mấy vị này huynh đệ được nha, bắt đầu xử lý mạnh nhất trước!”
“Ha ha ha ha, Dịch Tiểu Phong vừa rồi còn rất kiêu ngạo, vốn tưởng rằng sẽ trang bức, không nghĩ tới người mới đoàn kết như vậy.”
“Trên người Dịch Tiểu Phong quá nhiều bảo bối, nên giết.”
……
Càng ngày càng nhiều tuyển thủ bắt đầu rút kiếm, rút đao, bọn họ nhanh chóng vây quanh Dịch Tiểu Phong.
Hiện tại Dịch Tiểu Phong dù muốn chạy trốn, cũng không có đường trốn.
Đạp phong thuật của hắn chỉ có thể nhảy lên, chung quanh người nhiều như vậy, rất khó một lần phóng qua đám người.
Chỉ có thể giết đi ra ngoài!
Dịch Tiểu Phong quay đầu lại nhìn về phía Dương Ngự, Tần Cầm Tuyết, hỏi: “Chúng ta vẫn là tổ người cũ sao?”
Dương Ngự: “……”
Tần Cầm Tuyết: “……”
Giờ phút này, Tần Cầm Tuyết rốt cuộc hiểu vì sao vừa rồi Dịch Tiểu Phong nhiệt tình như vậy.
Nguyên lai là hố……
Dương Ngự rốt cuộc cũng hiểu vì sao Dịch Tiểu Phong muốn hắn đứng thành hàng.
Nhìn bốn phương tám hướng, các tuyển thủ đều mang sắc mặt không tốt, trán Dương Ngự bắt đầu tràn ra mồ hôi lạnh.
Quá nhiều người……
Như thế nào đánh?
Dương Ngự căng da đầu, hỏi: “Ngươi có nắm chắc sao? Dùng một chiêu giết chết Đồ tâm lão tổ kia của ngươi.”
Dịch Tiểu Phong nhướng mày, một cái ý nghĩ hay như vậy nha.
Hắn lập tức giơ kiếm, miệt thị tuyển thủ chung quanh, cười nói: “Rất tốt, các ngươi cùng nhau lên, cùng chết, ta ngược lại muốn xem các ngươi cộng lại có lợi hại như Đồ tâm lão tổ hay không!”
Lời vừa nói ra, đại đa số người bị dọa dừng lại, không dám tiến lên.
Nam tử hắc y cất cao giọng: “Hắn đang hù dọa chúng ta! Lúc trước giết Đồ tâm lão tổ, đó là Kiếm Thánh hỗ trợ, hiện tại Kiếm Thánh dù ở đây, cũng sẽ không ra tay, đây là cửa khảo nghiệm đầu tiên của Đại hội Tiên môn, nếu ngay cả dũng khí giết địch đều không có, đâu ra quyết tâm nghịch thiên tu đạo?”
Dịch Tiểu Phong thầm mắng.
Con rùa đen này còn rất biết nói chuyện!
“Dịch Tiểu Phong thân mang Thuần dương ngũ kiếm quyết, Diêm căn kiếm pháp, Cửu U Bàn Nhược công...rất nhiều bí tịch, còn có pháp khí, hôm nay nếu không giết hắn, về sau liền không còn có cơ hội!”
Nam tử hắc y tiếp tục nói, mọi người nghe được ánh mắt lập loè.
Dịch Tiểu Phong có loại cảm giác bị bầy sói theo dõi.
Một khi đã như vậy, tới thôi!
Sắc mặt Dịch Tiểu Phong lạnh lùng, điều động linh lực trong cơ thể, xích vân kiếm nháy mắt bốc cháy lên, đáng sợ tới mức các tuyển thủ ồ lên.
“Thiên hạ kiếm! Văn đạo!”
Dịch Tiểu Phong trầm giọng nói, thanh âm leng keng có lực, tràn ngập quyết tuyệt.
Các tuyển thủ sợ tới mức ào ào lui về phía sau.
“Lui cái gì! Hắn đang hù dọa chúng ta!” Nam tử hắc y nói.
Dịch Tiểu Phong hừ lạnh nói: “Thật cho rằng ta sợ? Tin hay không, dù đến càng nhiều người, ta cũng có thể lấy đầu chó các ngươi, các ngươi đều chỉ là phàm nhân, cả cao thủ võ lâm cũng đánh không lại, mà ta chính là tu vi Luyện Khí cảnh tầng năm!”
Lời này không tính giả.
Vừa mới bắt đầu xác thật hắn bị dọa, nhưng cũng không có bị dọa đến tuyệt vọng.
Cho dù chết, hắn cũng có thể kéo rất nhiều đệm lưng.
“Cuồng vọng! Tuy rằng ngươi có tu vi Luyện Khí cảnh tầng năm, nhưng ngươi mới tu luyện bao lâu, có thể lấy một địch ngàn? Nói đùa cái gì vậy!” Nam tử hắc y khinh thường nói, hắn nhận định Dịch Tiểu Phong đang khoác lác.
Các tuyển thủ cũng phản ứng kịp.
Nhìn lại những biểu hiện lúc trước của Dịch Tiểu Phong, xác thật gia hỏa này thích khoác lác, hư trương thanh thế nhất.
Dịch Tiểu Phong bỗng nhiên động.
Hắn giết hướng nam tử hắc y.
Sắc mặt nam tử thay đổi, gào rống: “Cùng nhau lên! Không thể cho hắn đánh bại từng cái, hơn trăm triệu người đang xem chúng ta, các ngươi muốn biến thành phông nền cho cuộc chiến phong thần của Dịch Tiểu Phong sao?”
Nói xong, hắn dẫn đầu nhắm về phía Dịch Tiểu Phong.
Mấy trăm tên tuyển thủ giống như thủy triều từ bốn phương tám hướng giết về phía Dịch Tiểu Phong.
Nam tử hắc y cố tình thả chậm bước chân, tốc độ chậm lại.
“Đừng động thủ! Cho ta cái mặt mũi, ta còn có giao dịch với tiểu Phong!” Trong đám đông có thanh âm, đáng tiếc không có người quan tâm hắn.
Đúng là Uông Vân Đống hướng Dịch Tiểu Phong mua sắm bí tịch Huyết sát chưởng.
Hắn vốn dĩ muốn xem một chút, nếu thật sự không xong lại ra mặt, không nghĩ tới Dịch Tiểu Phong cứng như thế, cũng dám dẫn đầu ra tay.
Dương Ngự cắn răng hỏi: “Chúng ta lên sao?”
Tần Cầm Tuyết trừng hắn một cái, nói: “Với tốc độ này, ngươi so được với ai?”
Dịch Tiểu Phong thi triển đạp phong thuật, một bước mấy trượng, thân nhẹ như yến, phóng qua một tên tuyển thủ, nhắm thẳng mục tiêu ngay nam tử hắc y.
Khi Dương Ngự mới vừa hỏi xong, khoảng cách giữa ba người đã là mấy chục người.
Dịch Tiểu Phong một bên đi trước, một bên vung kiếm.
Lửa cháy trên Xích vân kiếm đã tiêu tán, hắn dùng kiếm thuật Diêm căn kiếm pháp nhẹ nhàng giết địch.
Diêm căn kiếm pháp cũng không phải chỉ đơn giản là tu luyện hai tuần như vậy, lúc trước khi lĩnh ngộ kiếm pháp này, Dịch Tiểu Phong chính là ngộ đạo truyền thừa thần bí, tương đương với Diêm căn kiếm pháp của hắn đã đại thành, chỉ là bởi vì linh lực, yếu tố thân thể không đủ, hắn rất khó thi triển ra một vài kiếm chiêu lợi hại.
Dù vậy, đối phó mấy cái người thường còn chưa thật sự tu hành này, Dịch Tiểu Phong vẫn biểu hiện rất nhẹ nhàng.
Thanh âm mũi kiếm cắt qua da thịt vang dội.
Một tên tuyển thủ kêu thảm ngã xuống.
Nam tử hắc y nhìn thấy Dịch Tiểu Phong hướng tới chính mình, sắc mặt đại biến.
Hắn lập tức lui về phía sau.
Dịch Tiểu Phong thả người nhảy lên, thi triển đạp phong thuật, chân đạp đỉnh đầu người xung quanh, nhanh chóng tới gần nam tử hắc y.
Khán giả sôi nổi bình luận tốt tốt tốt.
“Có thể a, nhiều người như vậy đều không ngăn được Dịch Tiểu Phong!”
“Luyện Khí cảnh tầng một chênh lệch với tầng năm rất lớn, giống như sự chênh lệch giữa cao thủ bình thường và cao thủ tuyệt đỉnh.”
“Ha ha ha, trước giết cái tên biết xúi giục người ta nhất kia!”
“Ma sói đang săn, phương pháp chơi kinh điển, trước tiên giết người nói nhiều nhất!”
“Lợi hại a, Dịch Tiểu Phong thật sự đã mạnh lên, quá khoa trương, cảm giác như hắn đã luyện võ mấy chục năm, đã là tông sư đắc đạo.”
……
Các tuyển thủ vây công Dịch Tiểu Phong cũng bị thực lực của hắn hù dọa.
Tất cả bọn họ đều ngây ngốc nhìn Dịch Tiểu Phong đạp gió mà đi.
Khoảng cách giữa Dịch Tiểu Phong cùng nam tử hắc y đã không tới năm trượng, hắn cười lạnh nói: “Hiện tại biết ai xong rồi đi!”
Nam tử hắc y hoảng sợ kêu lên: “Ngươi là đệ tử Kiếm Thánh, bên trên có nhiều tông môn đang nhìn, ngươi muốn nhập ma sao?”
Nghe vậy, Dịch Tiểu Phong trực tiếp ném xích vân kiếm.
Xích vân kiếm bốc cháy, hoắc một tiếng, xuyên thủng ngực nam tử hắc y nam, máu bắn đầy đất.
Biểu tình của nam tử nháy mắt đọng lại.
Dịch Tiểu Phong rơi xuống đất, nâng tay phải, một chiêu cách không, xích vân kiếm xoay một vòng tròn, lại xuyên thủng ngực nam tử hắc y lần nữa, sau đó bay trở về trong tay Dịch Tiểu Phong.
Trong chớp nhoáng, Dịch Tiểu Phong cầm kiếm run lên, mũi kiếm vung hết máu ra, hắn thuận thế đem mũi kiếm cắm vào vỏ kiếm, kiếm quang lóng lánh, sáng chói khiến người chung quanh nhắm mắt.
Sau khi thu kiếm, Dịch Tiểu Phong xoay người nhìn về phía những người khác, ánh mắt sắc bén, lạnh lùng nói: “Còn ai muốn giết ta nữa?”
Giọng nói rơi xuống.
Bùm một tiếng, nam tử hắc y quỳ rạp xuống đất, tắt thở.