Chương 75: Chân tướng của trò chơi
truyendichgiare.com
* * *
Xôn xao ——
Ở chân núi, mấy trăm người bị khí thế của Dịch Tiểu Phong hù doạ.
Đối mặt với nhiều người vây công như vậy, Dịch Tiểu Phong còn có thể nhẹ nhàng tru sát người khơi chuyện, nhiều biểu hiện chấn động tới mức mấy trăm người cũng không dám gần hắn.
Khi hắn đến gần các tuyển thủ ào ạt lui về phía sau, không dám đối diện Dịch Tiểu Phong.
Dương Ngự xem há hốc mồm.
Hắn biết Dịch Tiểu Phong đã xưa đâu bằng nay, nhưng không nghĩ tới mạnh thái quá như thế.
Lấy một địch trăm!
Không đúng!
Gần như kinh sợ ngàn người!
Ánh mắt Tần Cầm Tuyết phức tạp, không biết suy nghĩ cái gì.
Dịch Tiểu Phong bễ nghễ tất cả tuyển thủ chung quanh, không còn có người dám đứng ra.
Thấy vậy, trong lòng Dịch Tiểu Phong thở dài nhẹ nhõm một hơi.
May mắn lá gan nhóm người này không đủ to.
Nếu thật sự toàn bộ người đều liều chết, Dịch Tiểu Phong dù mạnh, cũng sẽ bị tiêu hao, kết quả cuối cùng không chết cũng bị thương.
Nếu là trọng thương, lên núi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Trừ những tuyển thủ này, nơi khác ở Tụ Tiên sơn cũng có cửa truyền tống, thuyết minh rằng người tiến đến tham gia Đại hội Tiên môn không chỉ mỗi bọn họ.
Dịch Tiểu Phong cất bước đi hướng một con đường lên núi, các tuyển thủ nhanh né tránh, không dám ngăn trở.
Uông Vân Đống từ trong đám người chen ra, hắn đi tới trước mặt Dịch Tiểu Phong, mặt dày nói: “Dịch ca, vừa rồi ta không đối phó ngươi, giao dịch giữa chúng ta……”
Dịch Tiểu Phong trả lời nói: “Sau khi lên núi ta sẽ sao chép một quyển cho ngươi, hiện tại cho ngươi, ngươi cũng không giữ được.”
Uông Vân Đống vừa nghe, cảm thấy có đạo lý.
Dịch Tiểu Phong vừa rồi đã bị tập thể công kích, hắn nếu ở trước mắt bao người cầm một quyển bí tịch……
Tưởng tượng đến cảnh chính mình bị mấy trăm người vây công, hắn liền không rét mà run, nhịn không được rùng mình một cái.
Uông Vân Đống gật đầu, nhìn Dịch Tiểu Phong đi lên núi.
Dương Ngự, Tần Cầm Tuyết vội vàng theo sau.
Mấy trăm vị tuyển thủ hai mặt nhìn nhau, cuối cùng phân tán, từ những con đường khác nhau đi lên núi.
Dương Ngự bước nhanh tới bên cạnh Dịch Tiểu Phong, vẻ mặt sùng bái nhìn về phía hắn, nói: “Dịch Tiểu…… Dịch ca, ngươi thật trâu bò a!”
Hiện tại hắn hoàn toàn phục rồi.
Tình huống hẳn là phải chết, Dịch Tiểu Phong đều có thể giết ra tới.
Trâu bò thật sự!
“Này chỉ mới là bắt đầu, ngươi còn muốn cùng ta lăn lộn sao?” Dịch Tiểu Phong hài hước cười nói.
Dương Ngự không chút do dự nói: “Đương nhiên muốn!”
Dịch Tiểu Phong vừa lòng gật đầu.
Phía trước, Dương Ngự tuy rằng không có lực chống đỡ giúp hắn, nhưng cũng không có trốn, hoặc là làm phản, vẫn có thể tiếp tục lôi kéo làm đệm lưng.
Tần Cầm Tuyết theo kịp, nói: “Dịch Tiểu Phong, ngươi đi cái môn phái nào, mang ta theo, ba người chúng ta liên thủ, ngươi mới càng thuận lợi, Dương Ngự thay ngươi làm việc, ta giúp ngươi sưu tầm manh mối, bày mưu tính kế.”
“Mặc dù là tông môn tu chân, có người hỗ trợ cũng là chuyện tốt, một mình dễ dàng bị xa lánh.”
Tần Cầm Tuyết cũng cúi đầu.
Lời này tương đương với việc nàng đang thể hiện thái độ của mình.
Nàng cũng nguyện ý gia nhập vào Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong cười nói: “Nếu là các ngươi có thể vào tông môn, ngược lại cũng có thể, đừng bởi vì linh căn kém mà bị ngăn bên ngoài cánh cửa tu chân.”
Hai người vừa nghe, sắc mặt khẽ thay đổi, tức khắc khẩn trương.
Linh căn!
Một tòa núi lớn không lách nổi!
Mặc dù có quan hệ, nếu linh căn không tốt, ở con đường tu chân này cũng sẽ không đi được quá xa.
Bọn họ cũng đều biết Dịch Tiểu Phong sẽ gia nhập Thiên kiếm thánh tông hoặc là Tố Tâm Cung, yêu cầu về linh căn của hai tông môn lớn này khẳng định càng cao hơn.
Dịch Tiểu Phong đi ở phía trước, thưởng thức phong cảnh ven đường.
Đối với linh căn, hắn thật sự không thấy áp lực.
Hắn cảm thấy tư chất chính mình sẽ không kém.
Nếu là kém, khi hắn tu hành Thuần dương ngũ kiếm quyết, Diêm căn kiếm pháp, Cửu U Bàn Nhược công, đạp phong thuật có thể thể hiện ra tới.
Hắn cảm thấy bản thân sẽ là thiên tài.
Đúng!
Nói không chừng còn là tuyệt thế thiên tài.
Cùng lúc đó, tin tức Dịch Tiểu Phong lực ép tất cả tuyển thủ nhanh chóng bò lên trên hot search.
Vô số dân mạng phát biểu ý kiến, Dịch Tiểu Phong lại lần nữa tạo một đợt sóng.
Sau khi góp vui náo nhiệt, dân mạng bắt đầu tiến thêm một bước thảo luận.
Trận chiến này lộ ra bản tính con người hiểm ác.
Liên minh chẳng lẽ không nên ngăn cản một chút?
Hay thế giới《 Trò chơi Thiên Đạo Tiên Hiệp 》 thứ hai này là thế giới vô pháp vô thiên?
Dịch Tiểu Phong cũng nghĩ đến điểm này.
Sau cuộc chiến này nếu phía chính phủ không có ước thúc bất luận cái gì, chỉ sợ về sau các tuyển thủ cạnh tranh càng thêm ác liệt.
“Hay thật ra Liên minh địa cầu không thể khống chế 《 Trò chơi Thiên Đạo Tiên Hiệp 》?” Dịch Tiểu Phong âm thầm nghi hoặc.
Hắn càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
Đáng giá nhắc tới chính là tố chất, thực lực của tuyển thủ tham dự phát sóng trực tiếp thì cao thấp không đồng đều, cũng không có hoàn toàn bao trùm bởi tinh anh.
Chẳng lẽ việc này liên quan đến linh căn?
Trước đó khi báo danh, Dịch Tiểu Phong chính là trải qua tầng tầng kiểm tra sức khoẻ, một ít máy móc hắn cũng chưa từng gặp qua.
Nguyên nhân chính là như thế, mặc dù xã hội địa vị cao, tài sản lại nhiều, cũng chưa chắc có tư cách tu tiên.
Điểm này lúc sau ở Đại hội Tiên môn liền có thể nghiệm chứng.
Nếu tất cả tuyển thủ đều có linh căn, vậy có thể chứng thực.
“Một cái trò chơi không thể nắm giữ, liên minh cũng dám thả ra?” Dịch Tiểu Phong nghĩ mãi cũng không rõ.
Đúng lúc này.
Bước chân Dương Ngự cùng Tần Cầm Tuyết bỗng nhiên dừng lại.
“Cẩn thận!”
Dịch Tiểu Phong giương mắt nhìn lại, chỉ thấy trong thạch đình trên đường có hơn mười tên tu sĩ đang chờ.
Bọn họ ăn mặc bố y, tay cầm lưỡi dao sắc bén, ánh mắt hung ác, vừa thấy liền không phải lương thiện.
Cầm đầu chính là một lão giả đầu bạc, hắn rút loan đao bên hông ra, nhìn xuống Dịch Tiểu Phong, hỏi: “Ngươi là Trương Tuấn Dật, Thanh liên kiếm tiên Lý Bạch? Cũng là Dịch Tiểu Phong?”
Dịch Tiểu Phong híp mắt, hỏi: “Các ngươi lại là ai?”
Đệ tử Huyết chưởng môn, Hàn Phòng sơn không phải tán tu, tạm thời không thể ám sát hắn.
Những người này chỉ có có thể là Đơn phủ hoặc là thủ hạ của Nhị hoàng tử, sau lưng không có tông môn.
“Giết hắn!”
Lão giả đầu bạc vung đao quát to, hơn mười tên tu sĩ phía sau lập tức nhảy ra, nhanh nhắm phía ba người Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong lập tức rút xích vân kiếm ra, Dương Ngự, Tần Cầm Tuyết theo sát rút trường kiếm, biểu tình khẩn trương.
“Tốc độ thật nhanh!”
Đồng tử Dịch Tiểu Phong co rụt lại, lập tức thi triển đạp phong thuật nhảy sang hướng rừng cây bên cạnh.
Các tu sĩ theo sát hắn cũng nhảy lên, chân đạp thân cây, ở trong rừng cây nhanh như chớp, nhanh chóng thu hẹp khoảng cách với Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong không có nhanh như bọn họ!
Cứ tiếp tục như vậy, sớm hay muộn hắn cũng bị đuổi kịp.
Dịch Tiểu Phong đột nhiên xoay người, vung kiếm chém tới, linh lực theo xích vân kiếm, một đạo kiếm khí mắt thường có thể thấy được chém ngang ra.
Nam tử áo xám xông vào trước nhất tay cầm song kiếm, bắt chéo đón đỡ, nhẹ nhàng triệt tiêu kiếm khí của Dịch Tiểu Phong.
Sau đó nam tử áo xám há mồm, trong miệng phun ra một lá bùa, giống như mũi tên nhọn bắn về phía Dịch Tiểu Phong.
Dịch Tiểu Phong nghe được động tĩnh phía sau, theo bản năng né tránh.
Lá bùa chạm nhẹ qua hắn, phát ra ra kim quang, hóa thành từng đạo vòng sáng vàng đem Dịch Tiểu Phong buộc lại.
“Cái đồ chơi gì?”
Dịch Tiểu Phong bị dọa, dùng hết toàn lực giãy giụa, nhưng căn bản tránh không thoát.
Thân thể hắn mất đi cân bằng, ngã nhào, theo sườn dốc, lăn một mạch đi xuống, cuối cùng đập vào một cây to mới dừng lại.
Dịch Tiểu Phong nhanh chóng đứng lên, vẫn không cách nào thoát khỏi vòng sáng vàng.
“Trương Tuấn Dật! Chịu chết đi!”
Một tiếng hét to truyền đến, Dịch Tiểu Phong ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy bốn gã nam tử cầm kiếm đâm tới, thế không thể đỡ.
Nếu như bị đâm trúng, Dịch Tiểu Phong hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Dịch Tiểu Phong muốn né tránh, nhưng kim quang trên người bỗng nhiên lập loè tia điện, làm tê cơ thể hắn, khiến hai chân hắn nhũn ra, lập tức nửa quỳ.
“Xong con bê……”
Dịch Tiểu Phong thầm mắng, không nghĩ tới chính mình vẫn là chết lúc bắt đầu.
Những người này so với tuyển thủ mạnh hơn nhiều, tu vi mỗi người đều ở trên Luyện Khí cảnh tầng năm, đừng nói quần ẩu, mặc dù một đấu một, Dịch Tiểu Phong cũng chưa chắc có thể thắng một người.
Hưu ——
Một đạo kiếm quang từ chỗ sâu trong rừng cây đánh tới, tốc độ cực nhanh, nhanh chóng đụng phải kiếm của bốn gã tu sĩ, đem bốn chuôi kiếm đều đánh đoạn, lực phản chấn mạnh mẽ trực tiếp xốc bay bốn người.
“Muốn giết sư phụ ta, tìm chết!”
Nghe âm thanh quen thuộc, Dịch Tiểu Phong mừng rỡ quay đầu nhìn lại.