Chương 84: Tiên thần quá uy mãnh
truyendichgiare.com
* * *
Tiếng kêu thảm thiết vang lên không bao lâu, cửa phòng Dịch Tiểu Phong bị gõ vang.
“Sư phụ.”
Thanh âm Hàn Uyên.
Dịch Tiểu Phong đáp: “Vào đi.”
Hàn Uyên dùng linh lực thấm vào cửa phòng, rút thanh chặn cửa ra.
Hắn đi vào trong phòng, đem cửa phòng đóng lại.
Đi tới trước mặt Dịch Tiểu Phong, hắn hắc hắc cười nói: “Sư phụ, vừa rồi nghe được tiếng kêu thảm thiết sao? Muốn đi xem trò vui hay không?”
Dịch Tiểu Phong hừ nói: “Đi cái gì, gây chuyện sinh sự, không có nghe Cao sư huynh nói không nên ra ngoài sao?”
Hàn Uyên bĩu môi nói: “Có ta bảo hộ ngài, sợ cái gì? Đệ tử các đại tông môn mang đến cũng đều là Trúc Cơ cảnh, mà những cái đại lão Kim Đan cảnh, Nguyên Anh cảnh khẳng định sẽ không ra tay, cho nên chúng ta không phải sợ.”
Quá biết khoác lác!
Dịch Tiểu Phong tức giận nói: “Vậy ngươi đi đi, chết sẽ không ai cứu ngươi!”
Hàn Uyên ngẩn người, thấp giọng hỏi nói: “Sư phụ, ngài sợ như vậy, hay là đã nhận ra cái gì?”
Hắn không cho rằng Dịch Tiểu Phong thật sự nhát gan.
Đối mặt với Đồ tâm lão tổ, ở tình cảnh Kiếm Thánh giả bại hắn còn dám chiến Đồ tâm lão tổ, dũng khí cỡ này cũng không phải người bình thường có thể so sánh.
Sắc mặt Dịch Tiểu Phong ngưng trọng gật đầu.
Hàn Uyên thấy vậy, tâm tình cũng nặng nề theo.
Cuối cùng, hắn vẫn sợ, lựa chọn về phòng tu luyện.
Sau nửa đêm.
Dịch Tiểu Phong nghe được bên ngoài truyền đến tiếng bước chân dồn dập.
Hắn bỗng nhiên cảm thấy có chút bất an.
Đạo Nguyệt tiên tử sẽ không bị người dùng kế điệu hổ ly sơn đi?
Hắn nhịn không được mở miệng hỏi: “Đạo Nguyệt tiền bối, ngài còn ở sao?”
Thanh âm không tính to, nhưng hắn tin tưởng Đạo Nguyệt tiên tử nếu là ở đây khẳng định có thể nghe thấy.
Nhưng mà, Đạo Nguyệt tiên tử không có trả lời.
Dịch Tiểu Phong luống cuống.
Đạo Nguyệt tiên tử thật sự bị dẫn đi rồi?
Má ơi!
Lão tử muốn đi tìm Vệ Khấp Tâm!
Tìm mẹ vợ!
Dịch Tiểu Phong gấp đến mức nhanh đứng dậy.
“Hoảng cái gì? Sợ có người hại ngươi như vậy sao?” Thanh âm Đạo Nguyệt tiên tử bay tới, giọng điệu rất bất đắc dĩ.
Dịch Tiểu Phong một lần nữa ngồi xuống, cười nói: “Đúng vậy, Bắc Nguỵ Nhị hoàng tử không quen nhìn ta, Hàn Phòng sơn bởi vì hôn nhân của ta cùng Tố Tâm Cung cũng muốn hại ta, nói không chừng sẽ nhân cơ hội ám sát ta, ta sợ.”
Nói lên việc này, hắn liền rất buồn bực.
“Tiền bối, ta tốt xấu cũng là đồ đệ Kiếm Thánh, những người này đều không cố kỵ sao?” Dịch Tiểu Phong nhịn không được phun nhổ nói.
Ở thị giác của người xem, hắn đang lầm bầm lầu bầu.
Đạo Nguyệt tiên tử nói chuyện đều truyền âm, trừ Dịch Tiểu Phong, không ai có thể nghe thấy.
“Chỉ có số ít người biết được, ít nhất ta không biết, Kiếm Thánh cũng không có nói qua trước mặt mọi người, có lẽ bọn họ chính là muốn nhân cơ hội này diệt trừ ngươi, Kiếm Thánh cũng không thể nói thêm cái gì.” Đạo Nguyệt tiên tử trả lời nói.
Dịch Tiểu Phong vừa nghe, cũng cảm thấy có đạo lý.
Cẩn thận nghĩ lại, thái độ Bạch Hồng Tiêu đối đãi với hắn vẫn luôn rất mơ hồ.
Bạch Hồng Tiêu lại không mang theo hắn dạy dỗ.
Nói không thân cận, Bạch Hồng Tiêu truyền thụ hắn kiếm pháp, đã cứu hắn, còn giúp hắn thu đồ đệ Hàn uyên.
Suy nghĩ một hồi lâu, Dịch Tiểu Phong chỉ có thể quy tội hắn quá yếu.
Yếu đến mức Bạch Hồng Tiêu không mặt mũi nói hắn là đồ đệ của mình.
Sua khi nghĩ thông suốt, Dịch Tiểu Phong chấn hưng tinh thần, tiếp tục tu luyện.
Trong cơ thể, sau một đêm trải qua tu luyện, Cửu U linh lực tăng trưởng không ít.
Linh khí ở Tụ Tiên trấn này so với Trác Dạ Bảo, Thuần dương thành còn nồng đậm hơn nhiều, hoàn cảnh ở địa cầu càng là xa xa so sánh không được, hắn phải nắm chặt cơ hội tốt.
Sắc trời dần dần sáng.
“Tuyển thủ Lý Đại Long bị đào thải!”
Một tiếng nhắc nhở vang lên, Dịch Tiểu Phong hơi hơi nhướng mày, không có trợn mắt.
Dù sao hắn sẽ không ra khỏi phòng này!
Liền tính ra khỏi phòng, cũng sẽ không rời đi cái sân này!
Dịch Tiểu Phong tiếp tục tu luyện.
Hắn tốt xấu cũng là Thiên linh căn, tư chất khủng bố, như thế nào cũng phải nhanh đột phá đến Luyện Khí cảnh tầng sáu, nếu không rất mất mặt.
Sau một lúc, hắn tính toán luyện kỹ Thuần dương ngũ kiếm quyết một hồi.
Ít nhất luyện ra cái tuyệt chiêu.
Ngày thứ hai.
Cả ngày, Dịch Tiểu Phong đều tu luyện.
Ngày thứ ba cũng là như thế.
Thẳng đến buổi tối ngày thứ ba.
“Mời người dẫn đầu các môn đầu tới trong trấn tụ họp chút, có chuyện quan trọng cần thương thảo!”
Thanh âm Trần Khúc bỗng nhiên truyền khắp toàn bộ Tụ Tiên trấn, trong giọng nói ẩn chứa lửa giận.
Dịch Tiểu Phong vừa nghe, thầm kêu không ổn.
Lúc này Đạo Nguyệt tiên tử phải rời khỏi, hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Hắn lập tức đứng dậy, hô: “Tiền bối, mang ta theo?”
Đạo Nguyệt tiên tử không có trả lời hắn.
Lúc này đây, Đạo Nguyệt tiên tử là thật sự đi rồi.
Dịch Tiểu Phong bình tĩnh lại.
Hắn đầu tiên là lấy Kim tất suất ra, bên trong còn có hai cây kim độc, hắn đem kim tất suất để vào trong đai lưng, có thể móc ra bất kỳ lúc nào.
Hắn lại lấy phệ linh bò cạp ra, giấu trong trong tay áo.
Mấy thao tác này khiến khán giả xem đến cười nghiêng ngả:
“Dịch Tiểu Phong sợ chết cỡ nào a?”
“Cái này gọi là cẩn thận, các ngươi biết cái gì.”
“Cũng đúng, nếu ta ngay từ đầu bị một ngàn tên tuyển thủ nhằm vào, ta cũng sợ.”
“Cốt truyện chính sắp tới, đệ tử Tử Tuyết phong chịu khổ bị mưu hại, nét bút khiến chính ma lưỡng đạo quyết liệt đã xuất hiện!”
“Tuyển thủ gia nhập Hàn Phòng sơn, Huyết chưởng môn đã nhận được lệnh truy nã ám sát Dịch Tiểu Phong.”
“Người của Ly Tử Quyền, Đơn Thiên Ca cũng tới.”
……
Vì an toàn, Dịch Tiểu Phong gọi Hàn Uyên vào phòng mình.
“Từ giờ trở đi, ngươi liền ở trong phòng vi sư đi.” Dịch Tiểu Phong bình tĩnh nói.
Hàn Uyên ngồi trước bàn, rót cho chính mình một ly trà, hài hước cười nói: “Sư phụ, đã biết tác dụng của ta nha?”
Dịch Tiểu Phong bình tĩnh nói: “Thầy trò tình nghĩa không ai hơn ai kém, mà là bổ sung cho nhau, vi sư hôm nay liền dạy ngươi một khóa, giảng cho ngươi một cái chuyện xưa.”
Hàn Uyên vừa nghe, không khỏi tò mò, lập tức ngồi thẳng thân hình.
“Hỗn độn sơ khai, Hồng Mông hóa thành 3000 thế giới, ở một cái hải dương tên là Hoa Hạ Thần Châu có một khối linh thạch, tục truyền đá này là linh thạch từ thiên ngoại do Nhân tộc chi mẫu Nữ Oa khi vá trời lưu lại, Nữ Oa vì sao vá trời? Là bởi vì tiên thần quá uy mãnh……”
Dịch Tiểu Phong bắt đầu nói về Tây Du Ký, đem chuyện xưa của Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không kể ra.
Đối với truyền thuyết quỷ thần như vậy, Hàn Uyên rõ ràng cảm thấy rất hứng thú.
Khán giả cũng nghe chăm chú, Dịch Tiểu Phong dùng phong cách của mình kể ra Tây Du Ký, chuyện xưa có vẻ rất là khôi hài, thường xuyên chọc cho người xem cười.
Một lúc lâu.
Dịch Tiểu Phong nói xong.
Hàn Uyên còn đắm chìm ở trong thế giới cuồn cuộn thần thoại kia.
“Ngộ Không, ngươi ngộ tới cái gì rồi?” Dịch Tiểu Phong cười như không cười hỏi.
Hàn Uyên lấy lại tinh thần, nghiêm túc nói: “Đa tạ sư phụ dạy bảo, đồ nhi tuy không phải Ngộ Không, lại có thể cảm nhận được chân ý của Đường Tăng, Tôn Ngộ Không mạnh hơn Đường Tăng, nhìn như dọc đường đi là hắn đang bảo hộ Đường Tăng, thật ra là Đường Tăng đem hắn từ vực sâu tội nghiệt cứu ra, cuối cùng thành Phật, công đức vô lượng, được chúng sinh đời sau cúng bái.”
“Sư phụ tuy rằng tu vi không bằng ta, nhưng trong khoảng thời gian này đi theo ngươi, ta cũng hiểu rất nhiều đạo lý làm người.”
Hắn càng thêm sùng bái Dịch Tiểu Phong.
Có thể nói ra truyền thuyết như vậy, cảnh giới của Dịch Tiểu Phong cao xa hơn hắn.
Dịch Tiểu Phong vừa lòng gật đầu, nói: “Trẻ nhỏ dễ dạy.”
Hàn Uyên thẹn thùng cười.
Khán giả sôi nổi cười mắng Dịch Tiểu Phong vô sỉ.
Đúng lúc này!
Loảng xoảng ——
Một thân ảnh bỗng nhiên phá cửa sổ, nhảy vào phòng trong.
Người này thân mặc trang phục đi đêm, che mặt, tay cầm trường kiếm, hắn liếc Dịch Tiểu Phong, Hàn Uyên một cái, đột nhiên đứng dậy, một kiếm đâm hướng Dịch Tiểu Phong.
Ánh mắt Hàn Uyên lạnh lùng, tay phải vỗ bàn.
Vỏ kiếm trên bàn bỗng nhiên bắn ra ngoài, trực tiếp đánh trúng eo hắc y nhân phần, đánh hắn va vào trên tường.
Dịch Tiểu Phong theo sát cầm lấy xích vân kiếm, trở tay ném đi.
Phốc thứ ——
Xích vân kiếm xuyên thấu ngực hắc y nhân, ghim hắn ở trên tường, máu tươi bắn tung tóe, dường như huyết hoa nở rộ.