Ta Cuối Cùng Rồi Sẽ "Cày" Thành Thần Minh (Dịch)

Chương 33: Võ Quán

Chương 33: Võ Quán "Sai rồi, đại ca, tôi sai rồi, xin anh, đừng..." "Ầm!" "Chờ một chút, chúng tôi là Thế Đao Bang, anh..." "Ầm!" "Hí, có thể hòa giải không?" "Ầm!" Trên đường phố, các thành viên Thế Đao Bang mệt mỏi ngã xuống tại chỗ, giống như từng quả bóng golf được bày sẵn. Tiết Cảnh cầm gậy bóng chày kim loại đi tới trước mặt bọn họ, từng người một, mặc kệ trong miệng bọn họ nói cái gì, đều là một gậy vào đầu. Không bao lâu, giữa sân còn chưa nằm xuống, chỉ còn lại một gã thanh niên đầu đinh. Tiết Cảnh chậm rãi đi đến trước mặt thanh niên đầu đinh, gậy bóng chày kim loại trong tay vì đánh quá nhiều lần, lại quá mạnh, bề mặt đã có nhiều chỗ lõm xuống, dính đầy máu tươi. "Tôi rất tò mò." Hắn mở miệng nói. "Thân là một học sinh vô hại, tôi đến nhà bạn học chơi là một chuyện rất bình thường, không có gì không đúng cả." "Ngày thường tôi không gây chuyện thị phi, lúc tắc đường sẽ không lái xe lên vỉa hè, ở nhà hàng ăn phải đồ ăn dở tệ, cũng chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt trả tiền, gặp phải loại côn đồ nhỏ nhen như các người càng sợ hãi đến mức không chịu được, mỗi lần đều lẩn tránh đi đường vòng." "Chưa nói đến việc tôi chưa từng tới khu Nam Thành, tuyệt đối không tồn tại tình huống vô tình chọc giận các người." "Vậy các người đột nhiên xông ra là muốn làm gì tôi?" Giọng điệu của Tiết Cảnh không hề nghiêm khắc, giống như đang nói chuyện phiếm với bạn bè vậy. Nhưng vẻ sợ hãi trên mặt thanh niên đầu đinh càng lúc càng đậm, cho đến chữ cuối cùng, hai chân hắn ta mềm nhũn ngồi bệt xuống đất, liên tục xua tay nói: "Không có, không có chuyện gì đâu đại ca, chúng tôi chỉ là đi ngang qua... A!!" Lời còn chưa nói hết, Tiết Cảnh vung một gậy, nện vào mắt cá chân của hắn ta. Tiếng xương gãy vang lên, mắt cá chân của thanh niên đầu đinh bị gập thành một góc kỳ quái. "Hỏi thì phải trả lời thành thật, đừng có ngụy biện, thầy giáo của anh chưa dạy anh à?" "Vâng... Vâng." Thanh niên đầu đinh đau đến mặt đầy mồ hôi lạnh, vội vàng nói: "Chúng tôi là thủ hạ của Đoàn Khai Bình, Đoàn ca của Thế Đao Bang, vừa rồi Đoàn ca thấy anh đi một mình trên phố, còn mặc đồng phục Trung học, muốn bắt cóc anh, tống tiền nhà anh..." Tiết Cảnh lắc lắc gậy bóng chày trong tay, nói: "Vậy Đoàn ca này đâu?" "Đoạn ca cảm thấy anh chỉ là một học sinh, không cần hắn ta ra tay, cứ để chúng tôi ra tay là được, hắn ta đang ở trong một nhà kho ở phố bên cạnh chờ!" Thanh niên đầu đinh nói cực nhanh, sợ nói không vừa ý Tiết Cảnh, lại ăn thêm một gậy. "Tên Đoàn ca này rất lợi hại à?" Tiết Cảnh hỏi. "Đoàn ca là thành viên nòng cốt của Thế Đao Bang, có tư cách xăm chữ 'Thế Đao' ( lưỡi Đao) lên ngực... Hắn ta dựa vào quan hệ của bang chủ, từng vào Kim Phong võ quán học võ, tôi chỉ thấy hắn ta ra tay một lần, tay không vung lên đã cắt một lon Coca làm đôi, giống như cầm dao lam vậy!" Tiết Cảnh nheo mắt. Kim Phong võ quán ... Hắn vừa mới nghe Bùi Hữu Quang nhắc tới, Bùi Hữu Quang chính là vào võ quán này học võ, học được 'kình lực'. Có thể cho loại thành viên băng đảng chuyên bắt cóc tống tiền này vào học võ, xem ra võ quán này không phải nơi tốt lành gì, khó trách lại mở ở khu Nam Thành. 'Nếu tay không có thể cắt đứt lon Coca, vậy cắt đứt cổ họng càng dễ dàng hơn... Giá trị vũ lực không thấp.' Tiết Cảnh trầm ngâm. Trải qua chuyện này, xem như hắn đã đối đầu với Thế Đao Bang, đánh bị thương nhiều người của bọn họ như vậy, mặc dù nguyên nhân hoàn toàn là do đám người liều mạng kia, nhưng hắn không tin người của băng đảng sẽ nói lý lẽ với mình. Tiết Cảnh đầu tiên nghĩ đến trường hợp diệt khẩu, nhưng lập tức nhận ra điều này không thực tế. Không nói đến việc hắn có ra tay được hay không, động tĩnh hắn gây ra trên đường quá lớn, chắc chắn có rất nhiều người đã nhìn thấy, chỉ cần tìm một người chứng kiến hỏi thăm, lần theo dấu vết là có thể tìm được hắn. Như vậy sẽ không còn đường lui. Tiết Cảnh suy nghĩ một chút, mở miệng hỏi: "Kể cho tôi nghe chi tiết về Thế Đao Bang của các người đi." Dừng một chút: “Phạm vi thế lực lớn cỡ nào, cụ thể mạnh bao nhiêu, thành viên nòng cốt như 'Đoàn ca' có bao nhiêu người?" Thanh niên đầu đinh ngẩn người, suy nghĩ một chút, nói: "Thế Đao Bang chúng tôi là một trong bảy bang phái ở ngoại vi khu Nam Thành, mấy con phố gần đây đều là địa bàn của chúng tôi... Thành viên nòng cốt như Đoàn ca có mấy chục người." Tiết Cảnh nheo mắt: "Bang chủ của các người có quan hệ gì với Kim Phong võ quán ?" "Bang chủ là đệ tử chân truyền của quán chủ Kim Phong võ quán ..." Nghe vậy, Tiết Cảnh có chút đau đầu. Quả nhiên giống như hắn nghĩ, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, loại thế lực băng đảng chiếm cứ địa phương này, đủ loại quan hệ chằng chịt, động vào một cái sẽ kéo theo một loạt. Chẳng lẽ hắn đánh xong Thế Đao Bang, còn phải đánh Kim Phong võ quán ? Đánh xong Kim Phong võ quán lại lòi ra cái gì nữa? Chẳng phải là cứ thế mãi sao? Hí, có thể giảng hòa không?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất