Chương 10. Vương Tấn Thăng (1)
Ở phương diện nghiên cứu công pháp, Phong Kỳ rất có thiên phú, không phải hắn khoe khoang, ngồi vững ghế vàng thủ khoa cả khối, là tiểu thiên tài trong lòng toàn bộ giáo viên.
Luyện tập theo động tác giáo viên dạy học trong video, hắn nhanh chóng nắm bắt được những động tác mấu chốt của bộ tu luyện thể thao bản 272.
Theo thời gian trôi đi, Phong Kỳ phát hiện một vấn đề khi tu luyện.
Hắn phát hiện thân thể mình căn bản không thể tồn trữ linh khí.
Linh khí chui vào cơ thể, chưa được bao lâu sẽ lại trôi ra ngoài.
Vấn đề này, hắn chỉ có thể suy đoán, có lẽ là do trạng thái Zombie hiện tại.
Cho nên Phong Kỳ quyết định học thuộc lòng các bước tu luyện thể thao trước, chờ trở lại hiện thực sẽ thử hiệu quả cụ thể sau.
Liên tục xem lại video mất lần, Phong Kỳ đã vạch ra hết những điểm quan trọng khi tu luyện thể thao.
Quyết định mang bộ tu luyện thể thao về hiện thực, hắn cảm thấy, chỉ có mình học là chưa đủ, quan trọng nhất là cần hiểu quỹ đạo vận hành của công pháp.
Bởi vì mang về công pháp bản cải tiến từ tương lai, tất nhiên sẽ tạo thành oanh động, hắn cần một lý do giải thích hợp lý.
Tự hỏi một lát, Phong Kỳ có chủ ý, hắn quyết định lập cho mình hình tượng thiên tài nghiên cứu công pháp.
Nếu thế, dù không ngừng nghiên (sao) cứu (chép) ra công pháp mới, cũng sẽ không bị mọi người nghi ngờ, dần dần tập mãi thành quen, thậm chí hồi lâu không phát minh ra công pháp mới sẽ bị cho là bất thường.
Đến lúc đó hắn xuất ra một công pháp tu luyện mới tinh, mọi người cũng sẽ cho rằng:
“Dù sao cũng là siêu cấp thiên tài nghiên cứu vạn năm khó gặp Phong Kỳ phát minh, không có gì bất ngờ!”
Nghĩ đến đây, trên mặt hắn hiện lên một nụ cười.
[Mang đi thì mang đi, ngươi cạo luôn da mặt làm gì, trời mé, lại còn siêu cấp thiên tài, tui ~ khinh.]
Lời tự thuật độc miệng đúng lúc xuất hiện, đánh gãy sự ảo tưởng của Phong Kỳ.
Xác định mình đã thuần thục nắm giữ bộ tu luyện thể thao bản tương lai, Phong Kỳ không lại đọc công pháp tu luyện khác, hắn đã dùng hết số lần du khách có thể lật xem công pháp.
Lại click mở trang tìm kiếm, hắn quyết định coi thử mọi người xung quanh, tương lai sẽ có kết cục ra sao.
Đầu tiên là bạn tốt “Mạc Phi”, bấm xuống nút tìm kiếm, màn hình tức khắc hiện lên kết quả kiểm tra.
Bởi vì có quá nhiều người trùng tên trùng họ, hắn click mở nút lọc, chỉnh thời gian lịch sử đến năm 2000 – năm 2300, đổi giới tính thành “Nam”.
Bấm xuống nút tìm kiếm lần nữa, danh sách chỉ thừa lại hơn mười người.
Một bức ảnh trong đó, hắn liếc cái đã nhận ra là bạn tốt “Mạc Phi”.
Mạc Phi trên ảnh, tóc trắng xoá, mắt trái đeo bịt mắt màu đen, khuôn mặt gầy ốm, thân mặc đồng phục màu lam.
Click mở trang tư liệu cụ thể, từng dòng chữ hiện lên.
[Mạc Phi (viện nghiên cứu khoa học kỹ thuật Khuê Xà - viên chức)]:
Hưởng thọ: 90 tuổi
Nguyên nhân qua đời: Thời trẻ bị nhiễm bức xạ cường độ cao từ chất Psionic khi đang nghiên cứu chất Psionic, để lại di chứng, vết thương cũ tái phát năm 90 tuổi, từ trần ở viện quân y Liên Hợp Đệ Tam.
Qua đời ngày: ngày 18 tháng 3 năm 2123.
Thành tựu suốt đời (vinh dự): Viên chức cấp B Viện Nghiên Cứu Khoa Học Kỹ Thuật Khuê Xà, huân chương nhân loại tinh anh cấp B, sinh viên tốt nghiệp ưu tú của Học Phủ Khoa Học Kỹ Thuật, người sáng tạo ra hàng loạt thành quả nhân-X, nhân viên nghiên cứu kế hoạch hiện thực hóa kỹ thuật-X……
……
Thành tựu của Mạc Phi, làm hắn táp lưỡi không thôi.
Chẳng những sống đến 90 tuổi, còn đạt được một đống thành tựu đánh được tôn vinh cả đời.
Nghĩ đến mọi ngày tán phét với Mạc Phi, bạn tốt hào ngôn chí khí, hiện tại Phong Kỳ mới phát hiện cậu bạn không có khoác lác, thật đúng là làm được.
*Hào ngôn chí khí: Dõng dạc tuyên bố những câu hùng hồn, tràn đầy khí thế.
Cũng chỉ có mình, chẳng làm nên trò trống gì, con mẹ nó chết sớm tuổi xuân.
Tắt đi trang tài liệu về Mạc Phi, lúc này màn hình bắn một dòng chữ.
[Quyền hạn du khách, tìm đọc dữ liệu nhân vật còn thừa: 1 lần]
“Phiền chết đi được, quyền hạn chó má tốt nhất đừng hòng ngủ yên dưới mồ!”
Sót lại cơ hội cuối cùng, Phong Kỳ bắt đầu tự hỏi đối tượng tìm đọc.
Suy tư một lát sau, hắn đưa vào tên thầy Vương dạy sử “Vương Tấn Thăng”.
Sau phân đoạn tìm kiếm và chọn lọc, tin tức cuộc đời thầy Vương tỉ mỉ hiện lên.
[Vương Tấn Thăng (vĩ nhân lịch sử)]
Hưởng thọ: 187 tuổi
Nguyên nhân qua đời: Du khách không có quyền hạn xem.
Thành tựu lịch sử: Du khách không có quyền hạn xem.
Đánh giá: Năm 39 tuổi ý thức được dạy học không thể thay đổi vận mệnh nhân loại, dứt khoát ghi danh vào “Tinh Thành Học Phủ” để học lại kiến thức nghiên cứu công pháp, cầm thành tích ưu dị tốt nghiệp, sau đó gia nhập Viện Nghiên Cứu Hổ Phách, thành quả nghiên cứu của ông là một cống hiến khổng lồ thúc đẩy nhân loại phát triển, tạo phúc cho đời sau.
……
Phong Kỳ:???
Thầy Vương dạy sử sáng nắng chiều mưa trên lớp, tương lai được đánh giá rất ưu tú, thậm chí được cho là vĩ nhân lịch sử, Phong Kỳ khó có thể tin.
Nhưng làm hắn cảm thấy nghi hoặc là, vì sao hồ sơ của thầy Vương, cần có quyền hạn mới được xem.
Còn có những công pháp tu luyện được xếp hạng năm sao trở lên trong kho dữ liệu, cũng cần quyền hạn đối ứng mới được xem.
Đáng lý ra, đối kháng Sinh Vật trận địa xâm lấn, cần toàn bộ nhân loại chung tay nỗ lực, không nên hạn chế công pháp tu luyện, phải cung cấp cho tất cả mọi người học hỏi mới đúng. Thiết trí quyền hạn lật xem, tựa hồ là hành vi lẫn lộn đầu đuôi.
Chẳng lẽ trong đó có ẩn tình?
Đúng lúc này, lời tự thuật xuất hiện, đánh gãy Phong Kỳ tự hỏi.
[Ngươi quay đầu nhìn hướng 6 giờ, phát hiện nguy hiểm ập đến!]
Phong Kỳ nghe vậy, vội vàng quay đầu nhìn lại, tức khắc phát hiện một thân ảnh bọc mình trong sương đen đang bay ra từ thông đạo kim loại, tiến vào quảng trường ngầm.
Mơ hồ có thể thấy được ba đôi mắt lập loè ánh đỏ trong sương đen, cơ thể cũng chỉm nghìm trong đó, trên trán còn dóng dấu một tấm Phù Văn Tinh Thạch vặn vẹo.