Dãy Núi Thần Quy, trong Đại Viện Nội trên đỉnh núi.
Một nhà 4 người, đang ngồi trầm mặc uống trà.
"Vạn Thú Tàn Giới, gan ngươi cũng lớn quá rồi đó!"Một nử tử mặc chiếc váy đuôi phượng màu vàng, nét mặt đoan trang đang dùng ánh mắt hung hăng nhìn về phía Từ Minh.
"Còn chàng! Từ Thiên, con mình đi tới nơi nguy hiểm như vậy thế mà chàng dám giấu ta! Nữ tử lại hướng mắt nhìn về phía Từ Thiên.
"Nương tử, nàng nghe ta giải thích, Tiểu Minh chỉ vừa mới nói với ta xong thì gặp phải nàng." Từ Thiên hoảng hốt nói.
Nhìn thấy cảnh mẫu thân tỏa ra khí thế trấn áp tứ phương thế này, Từ Phong cảm thấy cảnh tượng này rất ấm áp.
"Phong Nhi, ngươi đừng cười. Nói xem ngươi đã kiếm được bao nhiêu của cải rồi, còn không nhanh nói với mẹ ngươi?"
Một bàn ngọc thủ, nhẹ nhàng đặt trên vai của Từ Phong.
"Ah!!"
“Không công bằng, mẹ, sao mẹ chỉ kéo tai của ta?” Từ Phong giả vờ bất mãn.
"Vụ việc của mấy người họ để sau rồi tính, còn việc của ngươi, bây giờ phải nói luôn."
“Ta vì hai anh em các ngươi, đặc biệt là Phong Nhi, đến cả tiền quan tài cũng lấy ra hết, cuối cùng khi có được lợi lộc rồi lại không nói với ta.”Nữ tử vừa nói hốc mắt vừa rưng rưng, ý tứ như hoa lê đới vũ.
"Mẹ, không phải như vậy! lợi lộc kia có được chẳng qua chỉ là vì tài nguyên của Tiểu Kim sau này có thể tiết kiệm được một ít." Từ Phong vội vàng giải thích.
"Ồ, không tệ ~"Nữ tử ngay lập tức quay về trạng thái bình thường.
"Vân Noãn, chính là như vậy.Tiểu Minh cũng có chủ ý của riêng mình, chúng ta cản không nổi." Từ Thiên ôm Tô Vân Noãn nói.
"Ta biết, hôm nay ta gọi bọn chúng về đây, chủ yếu là vì có một chút đồ muốn đưa cho Tiểu Minh."
Tô Vân Noãn vừa nói vừa từ trong không gian giới chỉ lấy ra một chiếc Ngọc Trâm.
"Bảo Quang Lưu Ly Trâm, vào thời khắc mấu chốt có thể chặn được Nguyên Anh cường giả trong thời gian một khắc."
Từ Thiên cũng lấy ra một cái Quy Xác bằng ngọc.
"Ít nhất cũng có thể chặn được một đòn của cường giả Hóa Thần."
Từ Phong cũng lấy ra một túi nhỏ đựng Linh Thạch và ba tấm phù chú.
“Đây là đồ lão ca cho người, cầm đi”
Từ Minh nhìn đồ vật người nhà đưa cho, đột nhiên cảm thấy có chút nặng nề.
"Cái này không phải cho hẳn ngươi, không dùng tới sau này trở về thì đem trả lại." Tô Vân Noãn nói một câu đánh gãy mạch cảm xúc của Từ Minh.
Ba ngày sau, ở ngoài Kim Đỉnh Tiên Môn.
Phía trên một bình đài rộng lớn.
Một chiếc Tiên Chu khổng lồ dài hàng ngàn trượng ở trước cửa vào, Từ Phong vẫy tay đưa tiễn.
"Đừng quên những gì ca ca ngươi dặn đó!"
"Ta biết rồi!" Từ Minh quay đầu nhìn Từ Phong, nghiêm túc gật đầu.
Trước lúc đi, Từ Phong chủ yếu truyền thụ lại cho Từ Minh một tư tưởng.
"chết đạo hữu, không chết bần đạo!"
Dục Thú Phong, Từ Phong mang một lọ Phong Hành Đan, bón cho Thiết Vũ Điểu mỗi con một viên.
"Hiện tại lão đại Tiểu Kim của các ngươi không cần dùng đến tài nguyên nữa, vì thế bây giờ chủ yếu đều cho các ngươi."
"Cho ta Tranh Điểm Khí, đến lúc đó chủ nhân của các ngươi sẽ đưa các ngươi đi ăn uống no say." Từ Phong nhìn đám thú công cụ này chạm rãi vẽ ra một miếng bánh ngon.
Ăn xong Phong Hành Đan, đám Thiết Vũ Điểu nhìn về phía Từ Phong với ánh mắt càng thêm thân thiết quyến luyến.
Khi vỗ cánh, chúng cũng nhanh nhẹn hơn trước rất nhiều.
"Không tệ, tăng thêm tài nguyên bồi dưỡng, trong vòng ba năm, đảm bảo tất cả đều có thể tiến vào Kim Đan kỳ, trở thành Linh Thú."
Nhìn thấy trạng thái của đàn Thiết Vũ Điểu, Từ Phong vô cùng hài lòng.
Lúc này, một giọng nói ôn nhu đột nhiên vang lên bên cạnh Từ Phong.
"Từ sư huynh, ta vừa nhận được nhiệm vụ tới tìm hiểu một khu vực nghi là Bí Cảnh, ngươi có muốn đi cùng ta không?"
Từ Phong vừa quay đầu, thì liền nhìn thấy vị sư muội trà xanh vẫn luôn luôn coi cậu là cái lốp dự phòng kia.
"Lục... Triệu sư muội, ta bên này vẫn còn việc khác, có lẽ không thể đi cùng muội rồi, muội vẫn là nên tìm một vị sư huynh khác đi." Từ Phong thản nhiên nói.
Cậu vừa gia nhập tông môn, liền đã bị vị tiểu sư muội diện mạo xinh đẹp động lòng người gia nhập cùng lúc này để mắt tới.
Sau này, qua một thời gian tiếp xúc, Từ Phong liền đánh giá cô ta căn bản chỉ là một tiểu trà xanh cấp thấp.
Một tiểu trà xanh không bằng lòng chỉ có một mình cậu.