Triệu sư muội với đôi mắt hoa đào nhìn chằm chằm vào vị Từ sư huynh trước mặt biểu tình có chút kinh ngạc.
Trong nhóm các sư huynh muội cùng nhập môn, chỉ có duy nhất vị Từ sư huynh này là vẫn luôn như gần như xa với nàng.
"Từ sư huynh, không nên ngàn dặm xa lánh người ta như vậy. Hai nhà chúng ta cũng coi như là có giao hảo, sau khi cùng nhau vào Tiên Môn, chúng ta nên chiếu cố lẫn nhau mới đúng chứ."
Triệu sư muội nhẹ nhàng tiến lên một bước, thương tâm nhìn Từ Phong.
“Sư muội nói đùa rồi, làm gì tới mức ngàn dặm xa lánh, với cả ta cảm thấy, một nữ tử xinh đẹp mỹ miều như sư muội đây, chỉ cần ở lại tông môn phụ trách nhiệm vụ xinh đẹp là được rồi.”
"Còn lại những công việc nặng nhọc, thì đã có những sư huynh đệ ái mộ sư muội lao đi làm thay."
Từ Phong dùng ánh mắt không hề nể nang hướng về phía Triệu sư muội
Da trắng như ngọc, thân người mềm mại, ngay cả cái cau mày hay nụ cười cũng vô cùng phù hợp với dáng vẻ thanh tú đó, có một loại tư vị đặc biệt.
Hít một hơi thật sâu, thưởng thức hương thơm thoang thoảng, cậu đột nhiên cảm thấy có một đoạn lương duyên ngắn ngủi cũng không tệ.
"Sư huynh, ngươi thật tuyệt tình."
Cảm nhận được ánh mắt của Từ Phong, Triệu sư muội chịu không nổi lui về sau một bước, giống như một con thỏ trắng nhỏ vừa nhìn thấy một con sói xám lớn vậy.
"Triệu sư muội, ta không phải người ăn chay, ta ăn thịt."
“Thịt, ngươi có không?”
Từ Phàm vừa cười vừa tiến lên phía trước một bước, tới một vị trí thích hợp vừa đủ để giữ lấy một bàn tay .
"Ngươi……"
"Không ngờ Từ sư huynh lại là người như vậy!"
Triệu sư muội vẻ mặt tức giận, quay người rời khỏi Dục Thú Phong.
Nhìn thân ảnh của nữ tử rời đi, Từ Phong khóe miệng hơi nhếch lên.
“Khỏi phải nói, trêu chọc tiểu trà xanh này thú vị thật đấy.”
"Từ sư huynh, nhìn dáng vẻ rời đi của Triệu sự muội, sau này nhất định phải cẩn thận thủ hạ của nàng." Đệ tử ngoại môn canh giữ ở đây đi tới .
"Thì sao? Một đám người tới thịt cũng ăn không nổi thì có thể làm gì được ta?"
Từ Phong nói xong liền dẫn theo 10 con Thiết Vũ Điểu bắt đầu đi dạo, trước ánh mắt đầy dùng bái của vị đệ tử ngoại môn kia.
Phía trên tầng mây, Từ Phong nhìn cảnh sắc nguyên sơ thuần mỹ phía dưới, không khỏi cảm khái hệ sinh thái của Tiên Giới.
“Tài nguyên tiết kiệm được từ Tiểu Kim có thể nhanh chóng giúp cho Thiết Vũ Điểu tấn cấp.”
“Tranh thủ trước ba mươi tuổi phải có được sản nghiệp của riêng mình.”
Từ Phong, người đang cưỡi trên lưng con Thiết Vũ Điểu, lấy ra một pháp khí, đó chính là pháp khí mà cậu ta dùng để ký khế ước với 10 con Thiết Vũ Điểu.
“Pháp Khí, Bảo Khí, Đạo Khí, phía trên còn có Tiên Khí.”
"Ta xuyên không tới Tiên Giới 25 năm, vậy mà tới một cái bảo khí của bản thân cũng không có, thật bẽ mặt, uống phí cái danh người xuyên không."
Nhìn khung cảnh phía dưới, Từ Phong tự trách mình.
Vào lúc Từ Phong dẫn theo Thiết Vũ Điểu, bay vào khu vực của Kim Đỉnh Tiên Thành.
Một trận uy áp cực lớn đột nhiên truyền tới từ xa.
10 con Thiết Vũ Điểu bị dọa sợ tới mức biến thành mấy con tiểu kê tử.
"Rầm!!"
Một vết nứt đột nhiên mở ra trên không vực cách Từ Phong ba mươi dặm, một con Giao Long dài hàng trăm trượng từ trong hỗn loạn bay ra.
Một lượng lớn Long Huyết trào ra từ miệng vết thương.
"Đây là tọa hạ ngự thú của Thái Vân trưởng lão!"
"Đây là loại tình huống gì!"