Lúc này, Tiểu Thương Phong đã chật kín, mỗi con con đường buôn bán đều có rất nhiều người, không thể nào chen vào được.
Nhìn thấy cảnh này, Từ Phong xoay người rời đi.
"Qua bên tiên thành mua cũng được, nhưng giá của nó đắt hơn một chút."
Tại động phủ, Từ Phong thu dọn một chút hành lý, mang theo cả con Kim Giáp Linh Quy đã biến nhỏ, cứ vậy có thể xuất phát rồi.
Một tháng sau khi liên tục bay, Từ Minh bước qua một trận pháp dịch chuyển, nhanh chóng tới được Phi Linh Tiên Thành.
Lúc này, tại Phi Linh Tiên Thành đâu đâu cũng có không khí của một trận chiến tranh sắp diễn ra, giá của các loại pháp bảo, pháp trận, phù chú, linh đan, gần như đều tăng cao
Nhưng dù vậy, Từ Phong cũng không thể không mua những thứ cần thiết, cần mua gì thì liền mua hết.
Trong đại điện của một thương hội, Từ Phong nhìn trúng một món pháp bảo truyền tin có thể liên thông tới tất cả các khu vực trong nhân giới , sau đó nhẹ nhàng thở dài.
"Kinh doanh đúng là con đường tốt nhất, đem thứ này bán đắt như vậy, thu lãi được không biết bao nhiêu linh thạch”.
Từ Phong nhìn món pháp bảo truyền tin có giá 1.000 viên linh thạch thượng phẩm và phàn nàn.
"Vị khách quý này, ngài muốn mua cái gì?" Một tu sĩ Kim Đan giống như giám thị đi tới hỏi.
"Ta muốn mua một món pháp bảo để dò khoáng vật, giá cả không vượt quá 7 vạn viên linh thạch."
Hiện tại Từ Phong trong người chỉ còn lại có 8 viên linh thạch thượng phẩm, theo tỷ lệ sẽ là 8 vạn viên linh thạch hạ phẩm.
"Quý khách thân mến, xin vui đi theo ta."
Người giám sát dẫn Từ Phong ra tới một quầy tương đối xa.
Sử dụng mật ấn để mở quầy và lấy ra ba pháp bảo.
"Chu ti vạn võng, có thể biến linh lực của ngươi trở thành một mạng lưới trải rộng ba dặm xung quanh, tất cả những kẻ dưới Hóa Thần kỳ sẽ không thể thoát khỏi được sự cảm ứng của nó, giá sáu vạn lăm nghìn viên linh thạch."
“Linh Nhãn Bảo Châu, có thể giúp ngươi ẩn thân trong không trung, phạm vi quan sát 20 dặm, có thể phát hiện sự biến động của linh lực, giá 7 vạn linh thạch.
“Địa Văn Đỉnh có thể thăm dò dưới lòng đất và nắm bắt mọi biến động trên mặt đất. Nếu sử dụng tốt, nó có thể nắm chắc cả chuyển động của gió và cỏ trong phạm vi 10 dặm, giá 7 vạn viên linh thạch.
Ba pháp bảo thăm dò được đặt ở bên ngoài quầy, Từ Phong ánh mắt nhìn qua nhìn lại giữa ba cái có chút do dự.
Cuối cùng, Từ Phong đã chọn chiếc Địa Văn Đỉnh.
"Mình lại thành kẻ ăn xin nữa rồi ~"
Sau khi bước ra khỏi thương hội, Từ Phong thở dài, cảm thấy chút tiền này chẳng đủ để tiêu gì cả.
Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, Từ Phong rời khỏi Tiên Thành và bay về phía Tử Kim Khoáng Mạch
Thời gian còn nhiều, Từ Phong cũng không vội.
"Sư huynh, ngươi cũng định tới Tử Kim Khoáng Mạch à?"
“Chúng ta cùng nhau đi nhé?”
Một vị mặc quần áo ngoại môn Kim Đan kỳ nhìn ngốc nghếch cưỡi trên một quả hồ lô đến gần Từ Phong nói.
"Chúng ta cùng đi đi, chúng ta cùng làm một nhiệm vụ, trên đường cũng có thể chăm sóc lẫn nhau."
Từ Phong gật đầu, hai người cùng nhau bay đi.
"Sư huynh, ngươi tên là gì? Ta tên Ngưu Nghĩa Bác, Nghĩa Bác trong Vân Thiên Nghĩa Bác." Ngưu Nghĩa Bác cười nói.
"Ta tên là Từ Phong, pháp khí hồ lô mà Ngưu huynh đệ đang cưỡi nhìn có chút đặc biệt." Từ Phong vừa nói vừa nhìn quả hồ lô kích thước bằng một ngôi nhà.
Loại pháp khí hồ lô này rất khó để biết được nó có sức mạnh như thế nào.
“Nhà ta bao đời nay đều trồng hồ lô, ngay cả pháp khí cũng là hồ lô.”
"Ta đang ngồi trên một quả Tinh Phong Hồ Lô, nó có thể không giỏi những thứ gì khác nhưng nó bay rất nhanh." Ngưu Nghĩa Bác giới thiệu.
Nghe Ngưu Nghĩa Bác giới thiệu, Từ Phong đột nhiên nghĩ tới, ở Bích Vân Tiên Vực có một đại gia tộc chuyên trồng hồ lô hình như rất lợi hại.
Lúc này, Từ Phong nhìn thấy vài tia sáng bay về phía Tử Kim Sơn Mạch ở phía xa.
"Ngưu sư đệ, ngươi có biết để canh giữ một khu mỏ cần bao nhiêu đệ tử ngoại môn không?"
"Tùy thuộc vào kích thước của sơn mạch, chắc khoảng từ 50 đến 100."
"Mặc kệ nhiệm vụ của tông môn là cái gì, đối với chúng ta quan trọng nhất chính là giữ mạng."
Ngưu Nghĩa Bác cẩn thận quan sát xung quanh rồi truyền âm qua.
"Chúng ta, đệ tử ngoại môn chính là những con tốt thí trong ván cờ giữa 2 Tiên Môn."
“Trong tính huồng này, tốt nhất những quân cờ như chúng ta nên sống theo quy luật của những quân cờ.”
“Nghe nói Huyền Âm Môn bên kia mới treo giải thưởng, chỉ cần chiếm giữ được một linh mạch, các đệ tử tham gia có thể nhận được 10 phần tổng giá trị của mỏ linh mạch đó.”
"Cho nên lần này, đệ tử ngoại môn của Huyền Âm Môn nhất định sẽ chiến đấu hết sức."
Nghe Ngưu Nghĩa Bác truyền âm, sắc mặt Từ Phong dần dần trở nên nghiêm túc.
"Cho nên, hiện tại giữ mạng mới là quan trọng nhất."
Có một chút khôn ngoan toát ra từ trong giọng nói ngây thơ.
"Cảm ơn Ngưu sư đệ đã cho ta biết nhiều như vậy."