"Không biết tại sao, nhưng khi nhìn thấy Từ sư huynh, ta liền có cảm giác rất thân thiết, không nhịn được muốn quen biết với hyunh."
Tiếng cười ngây thơ khiến những lời nói mơ hồ ban đầu trở nên chân thành.
"Ha ha, Ngưu sư đệ nói đùa rồi."
Mình vậy mà cũng có khí chất của mấy nhân vật chính trong tiểu thuyết à?
Ý nghĩ này thoáng qua trong đầu Từ Phong.
Lúc này, phía trên bầu trời xung quanh, hàng chục tia sáng thoát ra hướng về Tử Kim Khoáng Mạch.
Nhìn về hướng mặt trời lặn, những ánh sáng thoát ra đầy màu sắc này trông vô cùng nghệ thuật.
"Tử Kim Khoáng Mạch tương đối gần với Huyền Âm Môn, chắc chắn chúng ta ở đây sẽ bị chúng tấn công."
"Từ sư huynh, tới đúng đó, hai người chúng ta sẽ chăm sóc lẫn nhau." Ngưu Nghĩa Bác nhìn mặt trời đang nhuộm đỏ bầu trời, vẻ mặt hơi giao động nói.
"Được, ta cũng nghĩ như vậy."
Khi họ càng lúc càng gần Tử Kim Khoáng Mạch, một toàn Tiên Thành nhỉ xuất hiện trước mắt hai người.
Phía sau tiên thành nhỏ là một Tử Kim Khoáng Mạch khổng lồ.
Khi đến gần hơn, Kim Giáp Linh Quy trong tay Từ Phong dần trở lên phấn khích.
Cái đầu nhỏ thò ra khỏi cổ tay áo, thèm khát nhìn những đường gân vàng tím.
“Ngươi cũng muốn ăn linh khoáng à?”
"Ô ô~"
"Sao ngươi lại làm ra biểu tình đó hả? Im lặng đi, ta sẽ lấy một ít Tử Kim Linh Khoáng về làm tổ cho ngươi."
Phía trước cổng của Tiên Thành, có một vị chủ quản ở Hóa Thần kỳ đứng đợi.
"Ngoại môn đệ tử Từ Phong tới báo cáo."
"Ngoại môn đệ tử Ngưu Nghĩa Bác tới báo cáo."
Khi đến gặp người giám sát, cả hai đều đồng thanh nói.
"Đã ghi chép xong, tiến vào Tiên Thành rồi sẽ có người phân công chi tiết nhiệm vụ."
"Ài, nhiều việc phải làm quá." Người giám sát thở dài và xua tay.
Theo như chỉ dẫn hai người đi tới một khoảng sân rộng.
Lúc này đã có hơn mười đệ tử ngoại môn tụ tập.
Từ Phong nhìn quanh, đột nhiên phát hiện một bóng dáng quen thuộc.
Lúc này, bóng dáng quen thuộc vừa lúc cũng đang nhìn Từ Phong, hai ánh mắt nhìn nhau.
"Haha ~" Từ Phong cười toe toét, không ngờ lại gặp Tiểu Trà Xanh ở đây.
Nhưng Tiểu Trà Xanh chỉ khẽ cau mày nhìn sang chỗ khác không quan tâm.
"Khu nhà này có tổng cộng 100 phòng, các ngươi có thể tìm một phòng trống để ở. Chúng ta sẽ phân công nhiệm vụ canh gác sau khi tất cả mọi người đều đã đến." Một người giám sát Nguyên Anh kỳ đi đến khu nhà và ra chỉ thị.
“Tuân lệnh, tiền bối.”
Từ Phong và Ngưu Nghĩa Bác chọn một phòng bên cạnh rồi quay về nghỉ ngơi.
Kích hoạt trận pháp bảo hộ, Từ Phong đưa rùa nhỏ tiến vào thế giới Sơn Hải.
Lúc này, Kim Giáp Linh Quy xuất hiện ở một nơi linh dược rất hưng thịnh.
Nó bị lóa mắt bởi các loại Tiên Dược hàng nghìn năm tuổi.
"Cây Băng Linh Quả bốn ngàn năm đó không phải là đồ ăn của ngươi."
"Hôm nay ngươi ăn cây Đế Hoa bên kia đi." Từ Phong ra lệnh.
Sau khi ăn tới linh dược nghìn năm, Từ Phong bắt đầu chú ý tới sự phù hợp trong dinh dưỡng của rùa con.
Các loại linh dược nghìn năm thuộc ngũ hành sẽ được ăn gần nhau.
Kim Giáp Linh Quy đi tới chỗ cây Đế Hoa, nhẹ nhàng nhổ toàn bộ cây hoa, cho vào miệng, thành thục dùng Thổ Tức Chi Pháp tiêu hóa.
"Ngươi cứ ở đây tiêu hóa trước, ta đi tới nơi khác xem xem."
Nói xong, thần niệm Từ Phong bay về phía nơi ở của đàn vượn trắng.
Có một quảng trường nhỏ nằm giữa trung tâm của các tòa kiến trúc bằng đá, nơi đó có hơn 100 con vượn trắng đang hú hét hào hứng xung quanh đống lửa.
Xác của con sói khổng lồ đang bị nướng trên đống lửa cho đến khi kêu xèo xèo vì dầu.
Nhìn thấy cảnh tượng thắng lợi này, Từ Phong cười lớn.