Không lâu sau, cậu nhìn thấy một tia sáng xanh bay về phía mình.
"Từ đại ca, ngươi không sao chứ?" Ngưu Nghĩa Bác nhìn thấy Từ Phong hưng phấn hỏi.
"Ta bị một chút nội thương, có lẽ cần phải nghỉ ngơi một lát." Từ Phong vừa nói vừa ho ra một ngụm máu.
Nhìn thấy cảnh này, Ngưu Nghĩa Bác nhanh chóng từ trong túi trữ đồ lấy ra một hộp ngọc, mở ra rồi đưa cho Từ Phong.
Từ Phong nhìn thấy, kích động nhanh chóng chặn viên đan dược kia lại.
Trong thời gian luyện đan, cậu đã tìm hiểu về rất nhiều loại đan dược phổ biến trong tiên giới.
Viên Linh Tâm Đan trước mắt là thánh dược trị nội thương, có giá 5 viên linh thạch thượng phẩm.
"Ta đã ăn đan dược rồi, loại linh tâm dược này ngươi giữ lại!" Từ Phong kích động nói, cậu làm sao có thể ăn loại linh dược này được chứ?
Nhìn thấy Từ Phong kiên quyết cự tuyệt, Ngưu Nghĩa Bác miễn cưỡng thu lại.
"Vậy lần sau đợi Từ ca bị thương thì ăn."
"Đại ca yên tâm, loại đan dược này tuy ở bên ngoài rất trân quý, nhưng ở nhà chúng ta mỗi đứa trẻ đều được nhận miễn phí."
Ngưu Nghĩa Bác nói, nhẹ nhàng đỡ Từ Phong lên Thanh Phong Hồ Lô, sau đó ngồi trên đầu Thanh Phong Hồ Lô bay về mỏ số 38.
Mặt trời lúc này vừa mới mọc, ánh sáng ban mai phản chiếu những đám mây trên bầu trời màu đỏ rực, rồi từ từ lan về phía chân trời.
Trên bầu trời, Ngưu Nghĩa Bác điều khiển Thanh Phong Hồ Lô chậm rãi bay.
"Từ ca, chiêu thức đó có phải là pháp thuật Tiên Linh của ngươi không?" Ngưu Nghĩa Bác quay người lại, trong mắt có chút tò mò.
"Đúng vậy, ta mới vừa mới nhận ra cách không lâu." Từ Phong yếu ớt đáp lại.
"Ta nhìn thấy rất rõ ràng, bảy người đó đã bị pháp thuật Tiên Linh của Từ đại ca biến thành tro bụi, không còn sợi tóc nào, thật kinh người!"
Ngưu Nghĩa Bác hưng phấn nói, cảm thấy thật vinh dự khi có một người đại ca tài giỏi như vậy.
"Pháp thuật này tổn hại cơ thể rất lớn, sau này chưa tới lúc cấp bách thì không thể tùy tiện dùng." Từ Phong dựa vào Thanh Phong Hồ Hô, mặc dù có chút buồn ngủ, nhưng vừa rồi hai đòn Khí Bạo Thuật đã tiêu hao rất nhiều tinh lực của cậu.
"Sau này gặp phải loại tình huống này, ta sẽ ra tay trước, bảo đảm có thể cùng đại ca an toàn trốn thoát."
Mặc dù bên ngoài Thanh Phong Hồ Lô đã có mái che bảo vệ nhưng nhiệt độ vào sáng sớm vẫn có chút lạnh.
Vì vậy Ngưu Nghĩa Bác đã cân nhắc sử dụng công pháp giúp nhiệt độ bên trong tấm mái ấm hơn một chút.
Sau khi bay chậm hơn một giờ, Thanh Phong Hồ Lô từ từ hạ xuống bên ngoài mỏ số 38.
Lúc này, 2 vị nữ tử đã đợi ở đây rất lâu.
"Hai sư tỷ, hoan nghênh đến mỏ số 38, theo ta vào trong." Ngưu Nghĩa Bác nói xong, dùng mật ấn mở ra vòng tròn ma pháp bên ngoài mỏ, đỡ Từ Phong đi vào.
“Sư huynh, ngươi là người đã cứu tỷ muội của chúng ta sao?” Một giọng nói ôn hòa vang lên.
Vĩ nữ tử nhỏ con hơn một chút nhìn thấy Từ Phong bị thương liền hỏi.
"Đúng vậy,vì để cứu hai người Từ đại của ta xém chút nữa mất mạng rồi."
Từ Phong còn chưa kịp mở miệng, Ngưu Nghĩa Bác đã lên tiếng trước.
"Tiểu Nhu và tôi cảm ơn sư huynh đã cứu mạng."
Hai vị nữ tử chân thành hành lễ với Từ Phong.
"Không sao, chúng ta đều là đệ tử ngoại môn, nên giúp đỡ lẫn nhau." Từ Phong xua tay, thản nhiên nói.
Sau khi được đỡ trở lại phòng, Từ Phong nằm trên giường chìm vào giấc ngủ sâu.
Lúc này, Kim Giáp Linh Quy đến bên gôi, vươn đầu xoa xoa má Từ Phong.
"Ô~"
Kim Giáp Linh Quy bực bội kêu lên một tiếng, nó hối hận vì đã không chuẩn bị cho chủ nhân thêm vài lớn khiên bảo vệ.
Từ Phong ngủ ba ngày mới từ từ tỉnh lại.
Đứng dậy tắm rửa trong phòng rồi mở cửa bước ra ngoài.
"Từ đại ca, ngươi tỉnh rồi, cơ thể hồi phục như thế nào?" Ngưu Nghĩa bác đang tuần tra bên ngoài pháp trận vội vàng quay lại.
"Đã hoàn toàn bình phục rồi. Cảm ơn Ngưu sư đệ đã quan tâm."
"Đúng rồi, hai vị sư muội thế nào rồi?" Từ Phong hỏi, lúc đó hắn bị thương, cũng không suy nghĩ được nhiều, hiện tại nghĩ lại mới thấy hai vị sư muội kia khá xinh đẹp.
“Hai vị sư tỷ tham gia vào đội tuần tra khoáng mạch của chúng ta, trước khi còn đưa cho Từ đại ca cái này.”
Một lá Ngọc Chú xuất hiện trước mắt Từ Phong.