Thẩm Dao Chu đầy tâm sự trở về Thẩm gia.
Mọi người đang chuẩn bị cho chuyến đi Trường Yển Châu sau này, ban đầu những người đi chỉ có tu sĩ của Ngũ Đại Kiếm Tông, nhưng sau khi tin tức truyền ra, lại có thêm các tông môn khác muốn tham gia, lý do đưa ra cũng rất hùng hồn chính đáng.
Dù sao thì chưởng môn của một trong Ngũ Đại Kiếm Tông đã bị giết, nếu đối phương có thực lực như vậy thì những tông môn của bọn họ chẳng phải cũng nguy cấp sao?
Hơn nữa, nhiều người thêm một phần sức mạnh, ai biết được sau khi vào Trường Yển Châu sẽ xảy ra chuyện gì?
Nhưng thực ra dù là Sở chưởng môn hay Thẩm Túy An đều rất rõ ràng, đây chỉ là một trong những lý do, còn có một lý do nữa là không ít người đều để mắt đến Hứa Tinh Dạ.
Mặc dù không nói ra nhưng có thể dùng linh khí khống chế tu sĩ khác, còn không bị phản phệ, ngay cả tu sĩ Hóa Thần kỳ cũng có thể trực tiếp g.i.ế.c chết, ai mà không động lòng chứ?
Huống hồ, Hứa Tinh Dạ chỉ có thù với Thái Sơ Kiếm Tông, có liên quan gì đến bọn họ. Nếu có thể chiêu nhập hắn vào môn phái, chẳng phải cả môn phái đều có thể ngang ngược ở Vân Trạch Châu sao?
Không ít môn phái nghĩ như vậy, bọn họ liên kết lại, Sở chưởng môn và Thẩm Túy An cũng không thể chống đỡ, chỉ có thể đồng ý.
Nhưng cả hai đều không hẹn mà cùng thở dài.
Có nhiều người mang nhiều tâm tư như vậy, chuyến đi Trường Yển Châu này chỉ sợ sẽ gặp nhiều trắc trở.
Thẩm Dao Chu dẫn Mộ Thiên Hồ ra, nàng đã thông báo trước với Thẩm Túy An, chỉ giới thiệu hắn là một đạo hữu đến từ Trường Yển Châu.
Người biết thân phận của Mộ Thiên Hồ không nhiều, chỉ cần Yến Phi và Ninh Tuyết Miên không nói thì sẽ không ai biết, nam nhân đang ôm linh hồ cười tươi như hoa này, chính là một trong những đường chủ của Thiên Vấn Các.
Thẩm Dao Chu không tin tưởng Mộ Thiên Hồ, nhưng trong số những người có mặt, chỉ có hắn là người quen thuộc với Thiên Vấn Các, nàng mới phải bất đắc dĩ hợp tác với hắn, tuy nhiên vẫn rất cảnh giác.
Mộ Thiên Hồ nhìn thấy, chỉ coi như không biết.
Ngoài bọn họ ra, Phó Sinh Hàn cũng sẽ có mặt trong đội ngũ lần này, mặc dù nghi ngờ đối với hắn vẫn chưa hoàn toàn được xóa sạch, nhưng bây giờ hầu như mọi người đều cho rằng hung thủ là Cận Ngạn và Hứa Tinh Dạ, cho rằng hắn bị oan.
Hơn nữa thực lực của Phó Sinh Hàn rất mạnh, có hắn trong đội ngũ, mọi người cũng yên tâm hơn.
Chỉ là khi Phó Sinh Hàn nhìn thấy Mộ Thiên Hồ, đồng tử không khỏi co lại.
Nhưng Mộ Thiên Hồ lại không có phản ứng gì với hắn, dường như hoàn toàn không quen biết hắn.
Thẩm Dao Chu có chút ngượng ngùng, không biết nên giới thiệu Mộ Thiên Hồ với Phó Sinh Hàn như thế nào, liền chỉ giới thiệu qua loa tên của hắn ta, thấy Phó Sinh Hàn không có phản ứng đặc biệt, trong lòng không khỏi mừng thâm vì hắn mất trí nhớ.
Vì lần này số người khá đông, không phải toàn bộ đều là kiếm tu, cho nên mọi người bàn bạc một chút, một trong những môn phái liên chủ động lấy ra một pháp bảo phi hành, có thể đưa tất cả mọi người đi, mà tốc độ cũng không chậm.
Cho đến đêm trước khi vào Trường Yển Châu, những người chủ trì của các môn phái quyết định nghỉ ngơi tại chỗ, một lần nữa xác nhận kế hoạch sau khi vào Trường Yển Châu.
Kiếm tu đi dò đường tìm một nơi tương đối bằng phẳng làm trại, những người chủ trì bàn bạc kế hoạch, những đệ tử khác thì tu luyện hoặc nghỉ ngơi tại chỗ.