Nhưng bây giờ thời gian cấp bách, chỉ có cách này mới có thể tìm ra nút thắt linh lực có thể che chắn hoàn toàn Linh Xu, vì vậy nàng đã lén nói chuyện này với Tiền Hổ và Lạc Nhiên.
Lạc Nhiên mới rời khỏi vườn ươm chưa được bao lâu cũng không biết chuyện này nguy hiểm đến mức nào, Tiền Hổ thì biết việc xông vào thần phủ bừa bãi rất nguy hiểm, nhưng hắn lại là người cứng đầu, đã tin tưởng Thẩm Dao Chu thì sẽ tin tưởng đến cùng.
Vì vậy Thẩm Dao Chu dưới sự ủng hộ của hai người này đã cho tu sĩ kia uống thuốc mê.
Đợi đến khi đối phương hoàn toàn hôn mê, nàng mới thăm dò thần thức, cẩn thận tiến vào thần phủ của hắn.
Vào khoảnh khắc tiến vào, Thẩm Dao Chu không gặp phải bất kỳ trở ngại nào, nàng nhẹ nhõm trong lòng, xem ra mình đã đoán đúng.
Hứa Tinh Dạ dùng loại Linh Xu mới này để khống chế tu sĩ, cố gắng khống chế bọn họ nghe lời hơn.
Những tu sĩ trước đây bị Linh Xu khống chế, mặc dù sẽ nghe theo lời hắn nhưng một khi liên quan đến sinh tử hoặc những chuyện bản thân để tâm nhất, tiềm thức vẫn sẽ phản kháng, ví dụ như bọn họ tuyệt đối sẽ không lựa chọn cách tự bạo để đối phó với kẻ địch, thế nhưng những tu sĩ bị Linh Xu kiểu mới khống chế thì đã hoàn toàn mất đi ý thức của bản thân, Hứa Tinh Dạ nói gì thì làm nấy, cho dù ép bọn họ tự bạo, bọn họ cũng sẽ ngoan ngoãn làm theo.
Nhưng trên thực tế, điều này ngược lại lại cho Thẩm Dao Chu cơ hội phá giải Linh Xu.
Không biết qua bao lâu, Thẩm Dao Chu mới từ thần phủ của đối phương đi ra, sắc mặt tái nhợt, còn thiếu chút nữa là không đứng vững ngã xuống.
Tiên Hổ và Lạc Nhiên vội vàng đỡ nàng ngồi xuống ghế.
Lạc Nhiên vội vàng nói: "Dao Chu tỷ tỷ, tỷ bị thương rồi sao?"
Thẩm Dao Chu xua tay, nàng chỉ mải nghiên cứu nút thắt linh lực, lại quên rằng bây giờ mình chỉ là một tu sĩ Kim Đan kỳ, thần thức không tính là mạnh mẽ, kết quả là tiêu hao thần thức quá độ, lúc trở về cơ thể mình, thiếu chút nữa là nôn ra vì đau đầu và chóng mặt.
Cuối cùng vẫn là Tiền Hổ nhận ra vấn đề, vội vàng rót cho nàng một tách linh trà.
Linh khí ôn hòa thấm vào tâm tỳ, đè bớt cảm giác buồn nôn của Thẩm Dao Chu, mặc dù đầu vẫn rất đau nhưng cũng không có cách nào, chỉ có thể từ từ nghỉ ngơi để bù đắp lại.
Biết Thẩm Dao Chu không sao, Lạc Nhiên mới yên tâm, lại quan tâm đến nút thắt linh lực: "Vậy Dao Chu tỷ tỷ, tỷ đã tìm được nút thắt linh lực có thể che chắn hoàn toàn Linh Xu chưa?"
Thẩm Dao Chu nhướng mày: "Đương nhiên rồi. Nhưng rốt cuộc có thể che chắn được hay không, còn phải lấy Linh Xu vê thử nghiệm mới biết được."
Nghĩ đến đây, nàng đột nhiên nhận ra, không ai biết Phó Sinh Hàn rốt cuộc có thể lấy lại được bao nhiêu Linh Xu, vạn nhất thật sự chỉ lấy lại được hai cái, một cái phải đưa cho Lạc Nhiên dùng để nghiên cứu, vậy thì để lại cho nàng chẳng phải chỉ còn một cơ hội sao?
Nàng lại có chút lo lắng: "Hay để ngày mai ta khỏe hơn rồi lại vào thần phủ của hắn thử thêm lần nữa!" "Thử cái gì mà thử! Chỉ với chút thần thức này của ngươi còn muốn thử thêm một lần nữa, ngươi có muốn sống nữa không!!" Một giọng nói quen thuộc ập đến.
Thẩm Dao Chu sửng sốt, nhìn người xuất hiện trước mắt, thiếu chút nữa tưởng rằng thân thức của mình bị tổn thương, sinh ra ảo giác.