Mà lúc này, Linh Xu hung hăng xé nát pháp khí dùng để ngăn cản ở gáy hắn, móng vuốt lạnh lẽo đã chạm vào cổ Phó Sinh Hàn.
Một luồng linh lực cực mạnh xông về phía thân phủ của Phó Sinh Hàn, ngay khi sắp tiến vào, một tiếng "Đinh" giòn tan đã chặn được phần lớn luồng linh lực này, mặc dù vì linh lực kết ấn không phù hợp nên không thể chặn hoàn toàn, nhưng chỉ cần cho Phó Sinh Hàn một khoảnh khắc này là đủ rồi.
Gần như cùng lúc đó, thần thức của hắn như một con sư tử lao ra, vậy mà nuốt chứng luồng linh lực đó.
Nhưng cú va chạm này khiến thần phủ của Phó Sinh Hàn chấn động, mà luồng hắc vụ kia cũng nhân cơ hội chạy ra, cố gắng khống chế thần phủ của hắn vào lúc này, thế nhưng thần thức của hắn lại giống như một con sư tử đực hung dữ, hắc vụ cũng suýt bị nuốt chửng, chỉ có thể không cam lòng mà ẩn núp trở lại.
Tất cả những điều này chỉ xảy ra trong chớp mắt, sắc mặt Phó Sinh Hàn lập tức tái nhợt, phun ra một ngụm máu.
Hứa Tinh Dạ vốn đang đắc ý nhìn tất cả những điều này, biến tu sĩ chống đối mình thành con rối của mình, còn có cách trả thù nào tốt hơn thế này nữal
Nhưng hắn ta không ngờ, Linh Xu đã nắm lấy cổ Phó Sinh Hàn nhưng lại không biến hắn thành con rối.
Phó Sinh Hàn chỉ phun ra một ngụm máu, sau đó giật ngược tay kéo Linh Xu xuống, ném về phía Hứa Tỉnh Dạ.
Linh Xu được bao phủ bởi linh lực của Phó Sinh Hàn, vậy mà cũng như một thanh kiếm sắc bén, Hứa Tinh Dạ muốn chạy trốn lại kinh hoàng phát hiện, bốn phương tám hướng của mình đều bị kiếm ý bao phủ, căn bản không thể thoát được.
Hắn ta vội vàng kéo một tu sĩ rối bên cạnh ra chắn trước mặt mình, Linh Xu xuyên qua n.g.ự.c đối phương, thế kiếm không giảm, Hứa Tinh Dạ chỉ có thể điên cuồng triệu hồi những tu sĩ khác thay hắn ta đỡ kiếm.
Đợi đến khi kiếm bị chặn lại, tu sĩ bên phía Hứa Tinh Dạ cũng không còn lại bao nhiêu.
Chúng tu sĩ mừng rỡ, định nhân cơ hội bắt hắn ta lại nhưng Hứa Tinh Dạ lại túm lấy Ngu Vấn Nguyệt bên cạnh, nói với hộ vệ Tàng Tượng Môn: "Chặn bọn họ lại! Nếu không ta sẽ g.i.ế.c nàng tai"
Hộ vệ Tàng Tượng Môn lập tức dừng bước.
Bọn họ tức giận nhìn Hứa Tinh Dạ, lại bất đắc dĩ phải làm theo lời hắn ta nói, dù sao bọn họ cũng không thể bỏ qua sự an toàn của Ngu Vẫn Nguyệt.
Vì vậy, hai nhóm người vừa rồi còn sát cánh chiến đấu, lập tức trở thành đối thủ.
Hứa Tinh Dạ hơi thở phào nhẹ nhõm, thâm hiểm liếc nhìn Phó Sinh Hàn, sau đó túm lấy Ngu Vấn Nguyệt bỏ chạy.
Chỉ là lúc bỏ chạy, hắn ta không để ý, Phó Sinh Hàn đã b.ắ.n một con bọ nhỏ chính xác vào váy của Ngu Vấn Nguyệt.
Váy của Ngu Vấn Nguyệt phức tạp và đẹp mắt, luyện không ít linh thạch lên đó, vốn là một pháp khí thượng hạng có thể chống đỡ công kích, nhưng những thứ nhỏ bé không có sức tấn công như bọ nhỏ, tự nhiên bị bỏ qua.
Làm xong tất cả những điều này, sắc mặt Phó Sinh Hàn càng thêm tái nhợt, thậm chí còn lảo đảo. Văn Nhân Nghiên vội vàng chạy tới đỡ hắn: "Ân công!"
Thẩm Dao Chu và những người khác đang lo lắng chờ đợi, Thẩm Túy An lại khá bình tĩnh, hắn tuy không ưa Phó Sinh Hàn nhưng cũng không nghi ngờ thực lực của đối phương, Phó Sinh Hàn dù không địch lại cũng không đến nỗi không thể phát tín hiệu.
Thẩm Dao Chu nhìn Ngọc Đồng Tâm trong tay, trên đó không có bất kỳ thông tin nào, đây là chuyện tốt, chứng tỏ Phó Sinh Hàn không gặp nguy hiểm đến tính mạng.