Chương 1030: Bí mật của Nhân Hoàng đời thứ nhất (3)
Hắn phát hiện, môn pháp đang diễn hóa ra một trận đồ vô thượng trong đầu hắn.
Tấm trận đồ này vô cùng huyền ảo, giống như trời đất to lớn bao la hùng vĩ.
Có điều tấm trận đồ này bị sương mù vô tận bao phủ khiến người ta không cách nào nhìn trộm.
Nhưng dưới sự hỗ trợ của Tiên Thiên Đạo Thể, Thẩm Thiên đã mau chóng đẩy lui những sương mù kia.
Không lâu sau, trận đồ trong đầu Thẩm Thiên đã trở nên vô cùng rõ ràng.
Hắn quan sát trận đồ trong đầu, đột nhiên cảm nhận thấy một cảm giác quen thuộc.
Hình như hắn đã từng gặp tấm trận đồ này ở đâu đó?
Không đúng, đây giống như hình ảnh thu nhỏ của khu vực nào đó.
Thẩm Thiên mở hai mắt ra, trong mắt thoáng hiện nét nghi ngờ.
Người trông mộ dường như nhận ra nghi hoặc của Thẩm Thiên, thản nhiên nói: “Không sai, áo nghĩa cuối cùng của Long Giáp Thần Chương chính là diễn hóa đồ của Hỗn Độn Hải Vực .”
“Hỗn Độn Hải Vực này thật ra là trận pháp Long Giáp Tiên Vương bố trí.”
“Hoặc có thể nói nơi này chính là mộ táng cá nhân.”
“Và Hỗn Độn Hải Vực chính là trận pháp bảo vệ mộ táng do Long Giáp Tiên Vương tạo dựng.”
Cơ thể Thẩm Thiên chấn động nói: “Cái gì?”
Hắn vô cùng chấn động, trong lòng cuộn trào như có cơn sóng lớn.
Hải vực lớn như vậy chỉ là mộ táng cá nhân?
Thẩm Thiên biết, trong Hỗn Độn Hải Vực ẩn chứa vô số bí mật.
Mỗi một bí mật đều đủ chấn động ngũ vực khiến Tiên giới đều phải chấn động.
Chẳng hạn như m Dương Táng Thần Vực lúc trước, trong đó chôn diệt vô số thần minh, còn có cả sức mạnh kinh khủng như Thái Sơ m Dương khí!
Còn Hỗn độn đại trận bên ngoài còn tràn ngập khí Hỗn Độn.
Những sức mạnh này đều không phải sức mạnh thuộc giới này, chúng kinh khủng đến cực điểm.
Nhưng tất cả những thứ này tồn tại ở Hỗn Độn Hải Vực chỉ để thủ hộ mộ táng.
Vậy chủ nhân mộ táng này rốt cuộc là ai?
Người trông mộ cũng không giải đáp mà nhìn Thẩm Thiên nói: “Ngươi có biết lai lịch Hỗn Độn Tân Hỏa kinh mà ngươi tư luyện không?”
Thẩm Thiên lắc đầu, hắn thật sự không biết rõ về môn công pháp kinh thế này.
Hỗn Độn Tân Hỏa kinh là do vị Nữ Đế vô thượng truyền thừa cho hắn, nhưng về lai lịch thì Thẩm Thiên lại hoàn toàn không biết gì cả.
Người trông mộ ung dung giải thích: “Thời đại Hoang Cổ trăm vạn năm trước, vạn tộc mọc như nấm.”
“Tong vô số hung thú tộc quần, nhân tộc có cơ thể bẩm sinh không hề cường đại, gần như trở thành đồ ăn nuôi dưỡng những hung thú cường đại.”
“Hơn nữa trong thời đại này, Nhân Hoàng đầu tiên “Toại” ra đời.”
Nhân Hoàng đầu tiên “Toại”?
Thẩm Thiên nhìn người trông mộ, hắn cảm thấy mình đã chạm vào một bí mật ghê gớm nào đó.
“Nhân Hoàng đầu tiên có thể chất mạnh nhất chư thiên vạn giới, có thể dung luyện hết thảy năng lượng, cường hóa bản thân.”
“Ông ấy không hổ là chí tôn bẩm sinh, ngạo thế quần hùng, giết cho vạn tộc sợ hãi.”
“Cũng chính nhờ có sự dẫn dắt của Nhân Hoàng đầu tiên, nhân tộc mới có thể mau chóng quật khởi, trở thành một trong những chủng tộc mạnh nhất chư thiên vạn giới.”
“Nhưng mà tiệc vui chóng tàn, vào những năm cuối thời Hoang Cổ hắc ám đã sinh sôi.”
“Hàng rào của giới này bị người ta miễn cưỡng mở ra.”
“Vô số Tà Linh vực ngoại từ trong kẽ nứt của thế giới xông vào giới này, bắt đầu tùy ý đồ sát, muốn hoàn toàn xâm chiếm nơi đây.”
“Nhân Hoàng đầu tiên dẫn đầu vạn tộc ra sức phản kháng, quyết chiến sinh tử với Tà Linh vực ngoại.”
Nói tới đây, cơ thể người trông mộ hơi cứng lại, khí tức cuồn cuộn.
“Trận chiến này đánh tới mất trời đất tăm tối.”
“Ngay cả Tiên giới cũng bị nhuộm thành màu đỏ máu, nhìn thấy mà giật mình.”
“Khắp nơi đều có chân cụt tay đứt, máu chảy thành sông, thi cốt như núi.”
“Sinh linh vô số chủng tộc đều bị hủy diệt trong trận chiến này.”
“Dù là nhân tộc cường thịnh nhất cũng tổn thất nặng nề, gần như tàn lụi.”
“Cuối cùng Nhân Hoàng đầu tiên ra tay bá đạo, lấy một địch ba đồng quy vu tận với Tà Linh Tiên đế.”
“Đồng thời, trong trận chiến này hàng rào thế giới cũng hoàn toàn bị đánh nát.”
“Lúc này mới tạm thời cản được bước chân xâm lấn của Tà Linh vực ngoại khiến cho giới này có thể khôi phục nguyên khí.”
Người trông mộ thở dài buồn bã, vô cùng cảm khái.
Trận chiến lúc đó thật sự là quá khốc liệt, vô số cái đầu khổng lồ đậm máu, chí tôn vẫn lạc.
Trời đất gầm rú vì đó, thỉnh thoảng còn trút mưa máu xuống, thương hại thương sinh.
Thế giới này suýt chút nữa cũng bị đánh sập, hoàn toàn táng diệt.
Cho dù là nhân tộc còn sót lại thì cũng bị đại thương nguyên khí, thế lực và nội tình kém xa lúc ban đầu.
Đến mức, cuối thời kỳ Hoang Cổ cũng được gọi là thời đại hắc ám.
Mãi cho tới mấy chục vạn năm trước, vạn linh giới này mới dần khôi phục nguyên khí, một lần nữa quật khởi.
Thẩm Thiên nghe thấy câu chuyện xưa này tâm thần cực kỳ chấn động.
Những chuyện này, hắn chưa từng nghe thấy.
Cho dù là trong cổ tích quý giá mà các thế lực ngũ vực lưu giữ cũng rất ít ghi chép.
Chỉ có cường giả mấy chục vạn năm như người trông mộ mới có thể hiểu hết bí mật bên trong.