Chương 1037: Thái Cổ Thiên Đình, truyền thừa của một trăm linh tám vị tướng! (3)
Xoẹt!
Thần mang nở rộ, rộng lớn không thôi.
Vô số tinh mang hội tụ vào một chỗ, ngưng tụ ra hồn anh linh vô tận.
Bọn họ chắp tui cúi đầu với Thẩm Thiên, trong mắt tràn ngập cảm kích.
Cuối cùng tất cả tiêu tán giữa trời đất, tịch diệt hoàn toàn.
Làm xong tất cả những chuyện này, Thẩm Thiên hít sâu một hơi, tiếp tục đi về phía trước.
Xuyên qua đại điện, cuối cùng Thẩm Thiên đi vào một điện đường hoa lệ.
Trong tòa điện phủ này có tổng cộng 108 cung các.
Mỗi một cung các đều như một tiểu thế giới, bên trong chứa một mảnh trời đất, bao la vô biên.
Đáng tiếc các cung này cũng bị đánh nát, pháp tắc vỡ vụn.
Thẩm Thiên biết, 108 cung này hẳn là nơi ở của 108 vị thiên tướng.
Bởi vì hắn tìm kiếm được các loại truyền thừa công pháp ở đây.
Tổng cộng có 108 loại truyền thừa chủng loại khác nhau, thiên biến vạn hóa.
Mỗi một môn truyền thừa đều ẩn chứa uy năng lớn lao, có thể gọi là một món tài sản kết xù.
Theo Thẩm Thiên biết, 108 vị thiên tướng Thiên Đình cổ đều là thiên kiêu tuyệt thế của các tộc thời đại đó.
Không chỉ có Nhân tộc, còn có Yêu tộc, Nhân Yêu tộc, Thiên Nhân tộc, Ngân Linh tộc...
Những chủng tộc này đều giao hảo với Nhân tộc, vào những năm cuối của Hoang Cổ đã cùng nhau đến ngũ vực nên mới có thể tiếp tục tồn tại.
Hơn nữa, bọn họ đều nắm giữ trong tay truyền thừa mạnh nhất của tộc, uy năng vô tận.
Thẩm Thiên đã tìm được không ít vô thượng pháp của Nhân tộc trong các cung này.
Trong đó bao gồm Hư Không Pháp, Tử Phủ Pháp, Phật Tông Pháp, Thần Tiêu Pháp, Thái m Pháp, Thái Dương Pháp...
Đương nhiên, cũng có không ít vô thượng pháp của Yêu tộc.
Chẳng hạn như Chân Long Pháp, Chân Hoàng Pháp, Côn Bằng Pháp, Kim Ô Pháp, Cửu Vĩ Hồ Pháp, Kỳ Lân Pháp...
Mỗi một loại pháp đều có giá trị vô lượng, nếu lưu truyền ra ngoại giới, cường giả Tiên giới cũng sẽ không kìm được mà thèm nhỏ dãi.
Dù sao đây cũng là truyền thừa vô thượng lưu lại từ thời đại Hoang cổ, uy năng vượt xa cả Đế kinh!
Trong lòng Thẩm Thiên kích động, phấn chấn không thôi.
Phần lớn những Đế pháp mà hắn tu luyện đều chỉ là những nhánh của pháp này.
Nếu có thể nắm được những pháp này thực lực chắc chắn có thể đột ngột tăng mạnh.
Cho dù hắn không cần đến thì cũng có thể cho người khác dùng.
Nhiều pháp môn cường đại như vậy nếu đem ra ngoài có thể sẽ khiến thế lực ngũ vực tăng lên một cấp bậc lớn.
Dù sao hiện tại ngũ vực cũng đang bị Tà Linh tộc xâm lược, đang ở trong hiểm cảnh cực đoan.
Thực lực của bọn họ tăng cũng sẽ là sự trợ giúp to lớn đối với ngũ vực.
Thẩm Thiên không do dự, bỏ hết những pháp môn này vào túi và cũng đồng bộ đến phân thân Huyết Thần tử.
Hắn cũng không vội vã tu luyện những pháp môn này, mà tiếp tục tiến lên.
Nơi này vẫn chưa thăm dò xong, chắc chắn vẫn còn tồn tại bí mật.
Sau đó, Thẩm Thiên liền đi vào một tòa đại điện nguy nga bàng bạc.
Nơi này không giống những nơi khác, không bị tàn phá mà chỉ mất đi Thần năng trở nên ảm đạm vô quang.
Phía trên cung điện có một chiếc hoàng kỷ khổng lồ, khí thế hào hùng, vô cùng uy nghiêm.
Nó sừng sững ở chính giữa, phát ra thần uy mênh mông như khiến vạn lệnh triều thánh.
Thẩm Thiên lập tức hiểu ý, ánh mắt sáng chói!
Nơi này, hẳn là Nhân Hoàng điện của các đời Nhân Hoàng.
Cũng chỉ có Nhân Hoàng, mới có khí phách như thế.
Hơn nữa nhìn tình hình nơi này thì có thể thấy 108 vị thiên tướng lúc trước đã thề sống chết thủ hộ cổ Thiên Đình.
Còn Nhân Hoàng điện chính là ranh giới cuối cùng của họ.
Cho nên, cho dù bên ngoài đã bị đánh đến mức đổ nát không chịu được nhưng nơi này thì không hề bị tổn thất gì quá lớn.
Từ đó cũng có thể thấy địa vị của Nhân Hoàng thứ hai trong lòng 108 vị thiên tướng cao tới chừng nào.
Cho dù phải hy sinh tính mạng cũng phải bảo vệ nơi này!
Đáng tiếc, cuối cùng họ vẫn không thể hoàn toàn bảo vệ được.
Cuối cùng toàn bộ Thiên Đình rơi xuống Bắc Hải, Nhân Hoàng điện cũng vì thế chao đảo.
...
Thẩm Thiên dạo bước tiến lên, đi vào Nhân Hoàng điện
Hắn vừa vào nơi này thì lập tức cảm nhận được một sự quen thuộc.
Hắn ngưng mắt nhìn thì thấy trên mặt bàn phía trước hoàng ỷ có ba vật phẩm.
Món thứ nhất là một bản cổ tịch ố vàng, cực kỳ cổ xưa, còn tản mát ra ý man hoang.
Ánh mắt Thẩm Thiên sững sờ, bình tĩnh nhìn vào quyển cổ tịch.
Chính giữa cổ tịch khắc bốn chữ lớn, Tân Hỏa Tổ Kinh!
Cơ thể Thẩm Thiên hơi rung lên, ánh mắt lấp lóe thần mang sáng chói.
Đây là truyền thừa công pháp của Nhân Hoàng đầu tiên, cũng là ngọn nguồn của tất cả Tân Hỏa Kinh trên thế gian này!
Thẩm Thiên từng tu luyện rất nhiều loại Tân Hỏa Kinh nên tất nhiên hiểu rõ sự thần diệu bên trong.
Tân Hỏa Kinh bình thường, Chiến Thần Tân Hỏa Kinh, Hỗn Độn Tân Hỏa kinh đều là nhánh của Tân Hỏa Tổ Kinh, diễn hóa từ đó ra mà thôi.
Tân Hỏa Tổ Kinh bao hàm toàn diện, có khả năng vô hạn.
Giờ Thẩm Thiên thu hoạch được bảo vật này nên vô cùng vui mừng.
Nói không chừng hắn có thể dựa vào Tân Hỏa Tổ Kinh giúp Hỗn Độn Tân Hỏa kinh của mình tiến thêm một bước.
Thẩm Thiên bỏ Tân Hỏa Tổ Kinh vào túi sau đó nhìn sang vật thứ hai.
Đó cũng là một quyển cổ kinh, nó còn khiến Thẩm Thiên có cảm giác gần gũi hơn Tân Hỏa Tổ Kinh rất nhiều.
Bởi vì, quyển cổ kinh thứ hai chính là Hỗn Độn Tân Hỏa kinh!
Là vô thượng pháp Nhân Hoàng thứ hai sáng tạo ra!
Trong lòng Thẩm Thiên vô cùng kích động, hắn cầm lấy Hỗn Độn Tân Hỏa kinh bắt đầu cảm ngộ.
Trong lúc nhất thời Thẩm Thiên như ngao du trong hỗn độn tinh hải, tâm hồn thoải mái.