Chương 1052: Ngươi chắc chắn là muốn bị sét đánh như vậy à? (3)
Trước liễn xa có mười tám con giao long Thái Cổ quát tháo, uy thế chấn thiên động địa, bễ nghễ Bát Hoang.
Đây là giao long có huyết mạch Long tộc, thực lực cường đại vô song, con nào cũng đạt tới Thánh giả.
Cường giả bậc này mà chỉ trở thành tẩu thú kéo xe.
Thế này thì đúng là tiêu hoang quá!
Trong mắt mọi người lộ ra tia chấn động: “Đây là liễn xa của Ngọc Hư cung.”
“Dùng mười tám con giao long Thái Cổ kéo xe không sợ đắc tội đám rồng hiếu chiến Long Thần Điện kia sao?”
“Nhưng mà nghe nói giữa Ngọc Hư cung và Long Thần Điện vốn có mâu thuẫn, đã thâm căn cố đế từ lâu.”
“Hơn nữa với thế lực của Ngọc Hư cung đúng là không cần phải e ngại Long Thần Điện.”
Tâm thần mọi người đều chấn động, cảm thán lá gan Ngọc Hư cung quá lớn.
Sau đó lại có người lo lắng nói: “Thế nhưng là, Long Thần Thái tử đã tới.”
“Xem ra, lại có một trận đại chiến sắp bộc phát!”
Quả nhiên, ánh mắt Ngao Liệt lập tức trở nên lạnh lẽo.
Y nhún người nhảy lên bầu trời.
Gừ!
Tiếng rồng ngâm rung chuyển trời đất!
Uy áp long tộc vô cùng mãnh liệt tràn ngập trời đất.
Trong chốc lát, mười tám con giao long lập tức bị huyết mạch áp chế, run lẩy bẩy.
Đây là sự chèn ép xuất phát từ huyết mạch lên tâm hồn!
Mười tám con giao long dừng bước, liễn xa cũng dừng lại không tiến lên, lơ lửng giữa hư không.
Ánh mắt Ngao Liệt lạnh lẽo, hờ hững nói: “Ngọc Hư Tử, có phải ngươi muốn đánh nhau không?”
Ngọc Hư Tử làm như vậy là đang miệt thị uy nghiêm của Long tộc.
Nhân tộc có thể nhịn chứ Long tộc thì không thể nhịn!
Trong liễn xa có một bóng dáng tuyệt đại, bễ nghễ trời xanh.
Hắn ta mặc đạo bào cổ xưa, vẻ mặt lạnh nhạt giống như không điều gì có thể khiến hắn ta thay đổi sắc mặt.
Người này vừa xuất hiện, đạo vận cường đại cuốn ra khiến trời đất chấn động mạnh, pháp tắc quanh quẩn.
Hắn ta khiến cho vạn pháp nặng nề, giống như có thể điều khiển sức mạnh của trời đất.
Người này chính là Ngọc Hư Tử có Tiên Thiên Đạo Thể.
Ngọc Hư Tử bình tĩnh, nói: “Ngươi không phải đối thủ của ta!”
Ngao Liệt không những không giận mà còn cười: “Cuồng vọng, cũng không biết lúc trước ai đã đứng trước mặt bổn tọa chạy trối chết đấy nhỉ.”
Rõ ràng giữa Ngọc Hư Tử và Ngao Liệt đã có mâu thuẫn từ trước.
Nhưng Ngọc Hư Tử vẫn vô cùng bình tĩnh, nói: “Trước khác nay khác.”
“Bổn tọa đã ngộ được chín thành pháp trên thế gian, vô địch hiện nay.”
“Người không đủ sức chống trả đâu!”
Ngọc Hư Tử vô cùng cao ngạo, hoàn toàn coi thường Ngao Liệt.
Cảnh tượng này khiến khóe miệng những người đứng xem điên cuồng giật giật.
Ngao Liệt thân là Long Thần điện Thái tử, thân có huyết mạch Thập Nhị Phẩm Hắc Long, cũng là thiên kiêu tuyệt thế.
Coi thường một thiên kiêu tuyệt thế như vậy, sẽ ổn chứ?
Ngao Liệt cũng không hề tức giận, cười nhạo nói: “Không ngờ mới mấy năm chưa đánh ngươi là làm ngươi lại cảm thấy mình ghê gớm rồi à?”
“Được lắm, bổn tọa sẽ chơi đùa cùng ngươi vậy.”
“Lên Phong Thần đài!”
Ngao Liệt nhún người nhảy lên, bay về phía Phong Thần đài.
Vẻ mặt Ngọc Hư Tử không hề thay đổi, phiêu diêu tiến lên, cơ thể lắc lư bất định.
Tốc độ của hắn ta cực nhanh, chỉ trong chớp mắt đã xuất hiện đối diện Ngao Liệt.
Nhìn thấy hai người sắp khai chiến, mọi người vô cùng hứng thú.
Thiên kiêu tuyệt đại chiến đấu sẽ khiến mọi người có rất nhiều thu hoạch.
Ngoài bọn họ, các thiên kiêu tuyệt thế khác cũng lần lượt xuất hiện, nổ ra những cuộc giao đấu.
Chẳng hạn như tiểu Côn Bằng có hai cánh m dương đã đánh chau với Hoàng Cửu Thiên của Bất Tử Hoàng tộc.
Còn có rất nhiều thánh thể, thần thể tuyệt đại đều lần lượt xuất thế.
Bọn họ đã tự chọn trước đối thủ cho riêng mình, vừa xuất hiện đã khai chiến, không muốn lãng phí thời gian.
Ác chiến một khắc giá trị ngàn vàn!
Lập tức trên Phong Thần đài tràn ngập vô số thần quang.
Uy thế kinh khủng không ngừng cuốn tới, cực kỳ kinh người.
Những người này chiến đấu cực kì khủng bố, đều đang thúc giục pháp vô thượng khiến trời đất nổ ầm ầm.
Pháp tắc xung quanh quanh quẩn, trật tự tung hoành bộc phát ra thần năng vô tận.
Cường giả cấp Thánh quân cũng ko dám đến gần.
Thẩm Thiên nhìn thấy màn này ánh mắt càng thêm sáng chói.
Hắn pháp hiện pháp những thiên kiêu này tu đều nằm trong số pháp của 108 vị Thần tướng.
Hơn nữa tu vi cũng rất cao nhưng tuổi tác chỉ vài trăm tuổi mà đã tu đến cấp Đại Thánh.
Cỗ sức mạnh này mạnh hơn so với thời đại của hắn rất nhiều.
Xem ra, hậu thế không bết bát như hắn vẫn tưởng tượng.
Trên Phong Thần đài gần trăm vị thiên kiêu đang giao thủ.
Cục diện vô cùng hùng vĩ khiến ai thấy cũng đều hoa mắt.
Thẩm Hiểu Hiểu hiếu kỳ nói: “Sư tôn, người cảm thấy những người này có lợi hại không?”
Thẩm Thiên khẽ vuốt cằm, lạnh nhạt nói: “Bọn hắn đều rất lợi hại, có thể coi là cường giả đứng đầu thời đại này.”
Thẩm Hiểu Hiểu lắc đầu nói: “Con cảm thấy bọn họ không lợi hại bằng sư tôn.”
“Sư tôn là người lợi hại nhất Hiểu Hiểu từng gặp.”
Giọng điệu Thẩm Hiểu Hiểu kiên định, tràn đầy tự tin và kính nể.
Và lời của nàng ta đã khiến các thiên kiêu chung quanh chú ý.
Ánh mắt mọi người đều lần lượt nhìn sang.
Khi bọn họ nhìn thấy dung mạo Thẩm Thiên ai nấy đều sững sờ ngay tại chỗ.
“Thế gian này, lại có mỹ nam tử như thế sao.”
“Chẳng lẽ hắn là trích tiên hạ phàm sao?”
“Anh tư bậc này có thể xưng là tuyệt thế!”
Tâm thần mọi người chấn động, chìm sâu trong anh tư tuyệt đại của Thẩm Thiên.
Đặc biệt là thiên kiêu giới tính nữ lúc này đều không kìm được cảm thán: “Nam tử đẹp trai quá, còn tuấn tú hơn cả Thịnh Dương Hư!”
“Yêu yêu, mê mê!”
“Không biết vị đạo huynh này đã có đạo lữ chưa?”