Chương 1051: Ngươi chắc chắn là muốn bị sét đánh như vậy à? (2)
Có Thiên Sứ tộc trên đỉnh đầu có vòng sáng, sau lưng có đôi cánh chim thiên sứ.
Nhưng số lượng đông đảo nhất vẫn là Nhân tộc và Yêu tộc.
Mọi người hội tụ ở một chỗ, bầu không khí vô cùng náo nhiệt.
Bọn họ đều đang đợi giải thi đấu thiên kiêu mở ra để luận đạo với những tồn tại tuyệt thế.
Ngao Liệt vừa tiến vào nơi đây, hai mắt đang lóe sáng.
Nơi này có sức hấp dẫn vô cùng to lớn đối với y, khiến y vô cùng hưng phấn.
Ngao Liệt vội vàng chạy đến trước mặt những thiên kiêu kia: “Huynh đài, chúng ta luận bàn một chút?”
“Đạo hữu, ta thấy thực lực huynh rất mạnh, hay là luận bàn với ta một chút nhé?”
“Có ai muốn luận bàn với ta không? Đến đây, đến đây nào!”
Các thiên kiêu kia nghe thấy lời Ngao Liệt thì gương mặt giật giật, không thể không cười khổ.
Bọn họ đều đã nghe uy danh của Long Thần thái tử Ngao Liệt.
Tên này thân là Thái tử Long Thần Điện, có huyết mạch Thập Nhị Phẩm Hắc Long.
Với thiên phú và thực lực của y, dù ở trong cả Ngũ vực cũng được coi là thiên kiêu tuyệt đỉnh.
Mấu chốt là, Ngao Liệt rất thích tìm người đánh nhau, còn không nương tay.
Mỗi lần có thiên kiêu nào giao thủ với Ngao Liệt trên cơ bản đều bị lột da.
Bị thiên kiêu bậc này để mắt đến, mọi người đều cảm thấy tê hết da đầu.
Rất nhiều người nhìn thấy Ngao Liệt như thấy ôn thần, lần lượt tránh đi.
Sự hào hứng của Ngao Liệt sụt mạnh, không kìm được lầm bầm: “Sao vậy, sao không ai luyện tay với ta một chút!”
“Haizz, vô địch đúng là quá mức cô đơn!”
...
Đúng lúc này, hư không phun trào.
Không gian vặn vẹo, bắn ra sức mạnh hư không mênh mông.
Một nam tử áo tím từ hư không đi ra, cơ thể mông lung không rõ ràng giống như hòa cùng một thể với trời đất.
Da thịt hắn ta trắng nõn như ngọc, khí chất phong thần như ngọc, siêu phàm thoát tục, khiến nữ tử cũng phải ghen ghét.
Người này tay cầm cổ kính giống như đang cầm một vùng trời đất, uy thế tràn trề không gì chống đỡ nổi.
Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này tâm thần liền chấn động, kinh ngạc không thôi.
“Có thiên kiêu tuyệt thế xuất hiện!”
“Đó là... Thịnh Dương Hư Thánh tử của Thái Hư thánh địa!”
“Tấm gương trong tay hắn chẳng lẽ chính là đại khí vô thượng Hư Không Cổ Kính?”
Danh tiếng của Thái Hư thánh tử vô cùng vang dội, chấn động Ngũ vực.
Hắn ta vừa xuất hiện đã khiến vô số thiên kiêu kính sợ.
Còn có không ít thiên kiêu giới tính nữ lúc này gương mặt như hoa đào: “Thịnh Dương Hư!”
“Thịnh Dương Hư!”
“Thịnh Dương Hư!”
Các nàng đang chìm đắm trong dung nhan thịnh thế của Thịnh Dương Hư, trở thành những cô nàng fan cuồng.
...
Sau đó, lại có hào quang dâng lên.
Cách đó không xa hư không trong nháy mắt vỡ vụn, tan thành bột mịn.
Một bóng dáng vô cùng bá đạo bước ra, uy thế chấn động thiên địa.
Mỗi bước đi của gã đều khiến hư không vỡ nát, làm trời đất đắm chìm.
Sau lưng gã, dị tượng kinh khủng ầm ầm dâng lên, che khuất bầu trời.
Con ngươi to lớn chiếu rọi trời đất, pha tạp phức tạp, trải đầy đạo văn vô tận.
Chỉ cần gã nhìn chăm chú một lút đã khiến người ta phải hoàn toàn yên lặng.
Cùng lúc đó, một khí tức vừa cổ xưa vừa hoang dã phát ra, giống như hạo kiếp khiến trời đất sụt lún, uy thế vô thượng.
Người này giống như Thánh giả trời sinh, khiến trời đất thần phục.
“Đây là... Trùng Đồng Giả!”
“Hạng Trọng Lâu của Thái Cổ thế gia, hắn cũng tới rồi!”
Uy danh của Trùng Đồng Giả cũng truyền xa, khiến vô số người kính sợ.
Gã chỉ có tu vi Thập kiếp Đại Thánh nhưng đã từng giết được Thập Tứ kiếp Chuẩn Tiên.
Sức chiến đấu cỡ này, kinh khủng đến cực điểm!
Hạng Trọng Lâu xuất hiện lao thẳng lên Phong Thần đài.
Phong Thần đài là lôi đài vô thượng trên Thiên Môn phong.
Nghe nói đây là lôi đài do cường giả vô thượng tạo dựng ra, ngay cả thần minh Chân Tiên cũng từng giao thủ tại đây.
Lần này nơi tổ chức chính của giải đấu thiên kiêu cũng ở Phong Thần đài.
Hạng Trọng Lâu sừng sững trên Phong Thần đài, nhìn Thịnh Dương Hư đứng giữa hư không: “Dương Hư, lên đấu một trận đi!”
Sắc mặt Thịnh Dương Hư tối đen, phong thái bỗng nhiên biến mất.
Hắn ta hét lớn: “Họ Hạng kia, Thịnh mỗ ghét nhất kẻ nào gọi ta như vậy!”
“Ngươi có thể nào thêm cái họ vào không?”
Hạng Trọng Lâu hờ hững mở miệng: “Vậy gọi ngươi là Thịnh Hư nhé!”
Cơ thể Thịnh Dương Hư run rẩy kịch liệt: “Ngươi không thể nào gọi đầy đủ họ tên ta à?”
Hạng Trọng Lâu lắc đầu: “Không thể!”
Thịnh Dương Hư tức giận đến mức giơ chân, chửi ầm lên: “Hừ, cái miệng xấu xa của ngươi, bổn tọa sẽ đánh chết ngươi!”
Hắn ta nâng Hư Không Cổ Kính lên đánh về phía Hạng Trọng Lâu.
Trong chốc lát, trời đất u tối.
Hư Không Cổ Kính che khuất bầu trời mang theo vĩ lực vô thượng ép về phía Hạng Trọng Lâu.
Hư không trong nháy mắt vỡ nát, sụp đổ thành một vùng phế tích.
Sắc mặt Hạng Trọng Lâu không đổi, trong mắt lộ ra tia sáng thâm thúy.
Suy lưng gã dị tượng Trùng Đồng phát ra tia sáng, diễn hóa chư thiên, phóng ra thánh uy vô tận.
Hai người cùng nhau ác chiến, uy thế rung chuyển trời đất, chấn động bầu trời.
Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này không kìm được nuốt nước miếng.
Hai người này mạnh bạo quá, vừa lên đài là đấu ngay rồi.
Nếu không phải cấm chế Phong Thần đài kiên cố thì nói không chừng nơi này đã bị họ đánh nát.
Sau đó, lại có dị tượng dâng lên.
Tường thụy trên bầu trời rơi xuống, mưa vàng giăng giăng đầy trời.
Liễn xa vô cùng to lớn vùn vụt lao tới, mênh mông không dứt, rơi thẳng chín tầng mây.