Chương 1074: Bổn tọa chính là Nhân Hoàng thế hệ thứ hai sao? (3)
Thẩm Thiên vẫn đứng đó bất động, áo trắng vẫn không dính bụi trần, khí thế vẫn siêu phàm thoát tục.
Hắn giống như một vị Chiến Tiên tuyệt đại bảo vệ một giới này, khiến cho âm tà không thể xâm nhiễm mảy may.
Đế chỉ kia đen như mực, quanh đó loằng ngoằng tà văn quỷ dị, cũng vô cùng cường đại.
Nhưng lúc này, từ ngoại vực vọng lại tiếng kinh nghi: “Cỗ sức mạnh này…”
Tà Linh Đại Đế đang rất hoài nghi, lão không ngờ tới giới này lại có người có thể chống lại đòn tấn công của lão.
Nên nhớ, lão là Đế, là tồn tại chí cao vô thượng.
Dưới cấp Đế, với lão đều là sâu kiến.
Chỉ một ngón tay của lão thôi, Chuẩn Đế bình thường cũng không thể chống cự.
Mà lão lại cảm giác được một cỗ khí tức cổ cũ mà quen thuộc trên người Thẩm Thiên.
Đó là… khí tức khiến cho Tà Linh tộc suốt đời không thể nào quên!
“Khi nhục Đế giả, chết!”
Bên ngoài thiên khung lại vang lên giọng nói uy nghiêm.
Trong giọng nói tràn đầy sát khí, như muốn đồ tàn một giới này.
Đế chỉ lại một lần nữa ngọ nguậy, ngự động vĩ lực thiên địa nhắm thẳng Thẩm Thiên mà trấn sát.
Lần này, lão đã dùng tất cả sức mạnh của mình, không để lại cho Thẩm Thiên dù chỉ một cơ hội nhỏ nhoi.
Sở dĩ Đế chỉ có thể giáng lâm giới này là nhờ sự nỗ lực bằng cả sinh mạng của ba Chân Tiên
Vì ngũ vực có hàng rào ngăn cách nên ngón tay Đại Đế cũng không thể ở lại quá lâu.
Lão muốn tranh thủ trước khi sức mạnh hao hết xóa xổ Thẩm Thiên, hoàn toàn chặt đứt mạch kia.
Trong chốc lát, thiên khung tách ra.
Trong hư không diễn hóa ra ba ngàn tà ma.
Mỗi một vị đều tỏa ra sức mạnh kinh khủng, khiến cho thiên địa cuốn lên gió lốc kinh thiên.
Ba ngàn tà ma tề động, mang theo Đế uy vô thượng ép tới Thẩm Thiên.
“Giết!”
Thẩm Thiên chợt quát lên một tiếng.
Hắn cảm nhận được nguy cơ mãnh liệt, cũng dốc hết sức.
Thái Dương Thần Lô vắt ngang hư không, vạn đạo thần hỏa ngăn cản Đế uy.
Cùng lúc đó, toàn thân Thẩm Thiên nở rộ thần quang sáng chói, chói lòa.
Hắn đang diễn dịch Vô Thượng Pháp.
Thi triển vô số đạo ý, khiến cho vũ trụ thương khung đều biến sắc theo.
Sau lưng hắn hiện ra vô số dị tượng kinh khủng.
Dị tượng long phượng, dị tượng côn bằng, dị tượng Lôi Đế, dị tượng thiên kiếm…
Tất cả đều xuất hiện, chiếu rọi cả trời cao.
Thẩm Thiên diễn hóa ra đại đạo phù văn, ngự động uy lực mênh mông xông lên thương khủng.
Cùng lúc đó, sau lưng hắn không ngừng có bóng người hiện ra, khí tức cũng vô cùng cường đại.
Đó chính là phân thân tử Huyết Tích và Hóa Thương Sinh, nhờ có đó Thẩm Thiên không ngừng phân nhỏ, ác chiến ba ngàn tà ma.
Trong chốc lát, thiên hôn địa ám, nhật nguyệt ô quang.
Trong vòm trời hiển hiện đại chiến khoáng thế, uy thế chấn vỡ thiên địa.
Hư không loạn lưu cũng bị chôn vùi, dường như một giới này sắp đứt gãy hoàn toàn rồi.
Bản thể Thẩm Thiên thần uy cái thế, ác chiến cùng Đế chỉ.
Khi cả hai giao phong, vô số sao trời vỡ vụn, cả thiên vũ đều muốn táng diệt.
Hai nắm đấm của Thẩm Thiên chảy máu ròng ròng.
Thân thể va chạm mãnh liệt khiến cho Tiên Thiên Hỗn Độn thể cũng khó mà chịu nổi.
Đế chỉ cũng không dễ chịu, cả ngón tay thủng sâu lỗ chỗ, cả xương cốt cũng bị đánh nát.
“Trấn áp!”
Tà Linh Đại Đế tức giận, thôi động Tà Linh kiếp quang chôn vùi hết thảy.
Thẩm Thiên thét dài: “Tạo Hóa Vjan Vật!”
Thái Sơ m Dương khí cùng Hỗn Độn khí từ trong cơ thể hắn phn ra, quanh quẩn khắp chu thiên, hóa nơi này thành biển bản nguyên.
Cỗ sức mạnh này siêu thoát thế tục, tản mát ra khí tức khiến vạn linh tịch diệt.
“Cái gì?”
Tà Linh Đại Đế kinh hãi. Dường như lão không thể ngờ nổi Thẩm Thiên có được sức mạnh khủng bố như thế.
Cỗ sức mạnh này có thể uy hiếp được Đại Đế!
“Diệt sát!”
Thẩm Thiên trang nghiêm tuc mục nói ra hai tiếng, như thiên đạo huyền âm, phá vỡ thiên địa!
Ầm!
Trong chốc lát, ba ngàn tà ma chớp mắt bị chôn vùi, hóa thành khói bụi rồi tiêu tán.
Nhất niệm thương hải sinh, nhất niệm thiên địa diệt!
Đế chỉ kia cũng bị Thái Sơ m Dương Khí và Hỗn Độn Khí thôn phệ!
Nó không ngừng nứt ra rồi hóa thành bột mịn.
Tà vụ vô tận hoàn toàn lui tán, thiên địa lại thanh minh.
Một màn này khiến cho tất cả mọi người đều sững sờ.
Ánh mắt bọn họ nóng bỏng như lửa, nhìn bóng người trên trời cao kia như nhìn thần minh.
Trận chiến vừa rồi khiến cho bọn họ rung động mãnh liệt, thực sự quá cường liệt mà.
Đám Khương Thái Ất lại càng choáng váng.
Tất cả mọi người đều thì thào lẩm bẩm: “Trời ơi, mình vừa thấy cái gì đây?”
“Thẩm huynh… trảm Đế!”
…
Lúc này, ba Chuẩn Đế phi thân tới, ánh mắt tràn đầy chấn động.
Bọn họ không ngờ được chiến lực của Thẩm Thiên lại kinh thế hãi tục đến thế.
Hư Không Chuẩn Đế lo lắng hỏi thăm: “Tiểu hữu, không sao chứ?”
Thẩm Thiên chậm rãi lắc đầu, tỏ thái độ không sao.
Ánh mắt hắn thâm thúy, không nhẹ nhõm như những người khác.
Cho đến hôm nay, Thẩm Thiên mới biết được rốt cuộc Đại Đế mạnh cỡ nào.
Chuyến này, nếu bản thế Đại Đế giáng lâm, e rằng một vực này đã bị hủy diệt rồi.
Nhưng Thẩm Thiên cũng không nhụt chí. Hắn có lòng muốn trở nên vô địch, chắc chắn phải trấn áp tất cả kẻ địch trên thế gian.
Dù là Đại Đế cũng không thể ngăn cản.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Thẩm Thiên trở nên vô cùng kiên định.
Hiện tại, căn cơ nội tình của hắn đều là vô song, chỉ có tu vi là không đủ.
Chờ tu vi tăng tiến, hắn sẽ không sợ bất kỳ kẻ nào!