Chương 1073: Bổn tọa chính là Nhân Hoàng thế hệ thứ hai sao? (2)
Từ đầu ngón tay ông, vô số đóa Trật Tự Tỏa Liên bắn ra.
Trong chốc lát, hư không biến sắc.
Pháp tắc quanh quẩn, trật tự tung hoành.
Thiên địa như hóa thành lao tù, hoàn toàn luân hãm.
Ba Tà Linh Chân Tiên đã bị giam lại, dù có tấn công thế nào cũng không thể thoát đi.
“Đáng chết. Đâ là các ngươi ép ta!”
Ba đại Chân Tiên sa sầm mặt ôm hận, họ biết lần này không trốn thoát được, cũng muốn cá chết lưới rách.
Từ trong cơ thể họ bộc phát ra tà khí vô thượng, khiến cho thiên địa thất sắc.
Tà vụ thâm sâu vô cùng, còn mang theo một cỗ tà lực khó hiểu như muốn phá vỡ giới này.
Tà vụ cuộn sóng mãnh liệt, như kinh đào hải lãng.
Sau lưng ba Chân Tiên hiện ra quang động mờ mịt, bên trong, trật tự tung hoành, pháp tắc vặn vẹo.
Hai con ngươi của ba Chân Tiên đều tràn đầy sự điên cuồng, thành kính nói: “Thánh Linh đại nhân tôn kính!”
“Chúng thuộc hạ nguyện dùng sinh mệnh hiến tế, mời đại nhân hàng thế, diệt sát đám sâu kiến này!”
Sau đó, cơ thể của bọn họ chợt khô quắt lại với tốc độ mắt thường cũng thấy được.
Tinh huyết toàn thân họ đã bị rút khô, hiến tế tiến thân vào trong quang động.
Sau đó, cơ thể của ba Chân Tiên nổ tung hóa thành bột mịn.
Nhưng đạo quang động mờ mịt này cũng không biến mất mà lại càng sáng lóa mắt hơn, còn đang run rẩy kịch liệt.
Từ bên trong khuếch tán ra một cỗ khí thế bễ nghễ thương sinh, duy ngã độc tôn.
Cỗ khí tức này lan tràn khắp thiên địa, khiến cho vạn linh biến sắc, run rẩy không thôi.
Ba Chuẩn Đế run rẩy kịch liệt, như đang phải gánh chịu áp lực vô cùng kinh khủng, sắp đè nát thân thể họ đến nơi rồi.
Sức mạnh này quá kinh khủng, không thể địch lại. Chính là tồn tại phía trên Chân Tiên!
Oanh!
Một ngón tay đen nhánh như trụ trời thò ra, vạn dặm cương vực vỡ nát.
Cùng lúc đó, một cỗ lực lượng không thể kháng cự cuốn tới, chấn động tám phương.
“Phụt!”
Ba Chuẩn Đế đều phụt máu tươi, chớp mắt đã bị đánh lùi mấy vạn dặm.
“Cái gì?”
“Tà Linh tộc vẫn còn thủ đoạn nữa sao?”
Cảnh tượng này dọa tất cả mọi người đều sợ hãi.
Bọn họ kinh hãi gắt gao nhìn chằm chằm vào ngón tay đen thui kia.
Tu sĩ từ cấp Chuẩn Tiên trở xuống đều rơi khỏi bầu trời, ngã lộp bộp xuống đất.
Cường giả cấp Chuẩn Tiên cũng run rẩy toàn thân, ánh mắt đầy sợ hãi.
Thẩm Thiên dừng lại, nghiêm túc nhìn.
Chỉ một ngón tay thôi, khiến cho Chuẩn Đế cũng phải lùi.
Sức mạnh cấp bậc này thực sự quá kinh khủng!
“Tiểu hữu cẩn thận. Đây là sức mạnh cấp Đại Đế!”
Khóe miệng Lão Côn Bằng vẫn còn rỉ máu, tâm thần ông cực kỳ chấn động.
Bọn họ không thể ngờ nổi, ba Chân Tiên hiến tế sinh mệnh lại có thể tiếp dẫn Đại Đế ngoại vực chọc vào ngũ vực.
Nên nhớ, ngũ vực vẫn còn hàng rào thiên địa đó.
Tà thuật bực này lại khiến cho Đại Đế có thể cứng rắn đột phá hàng rào, xông vào giới này.
Kinh khủng đến cực điểm.
…
Từ xưa tới nay, Đế giả vẫn là chí cao vô thượng.
Cường giả cấp Chân Tiên Chuẩn Đế có thể bị Đế giả diệt trong chớp mắt.
Tuy không phải Đại Đế đích thân tới, nhưng vẫn không ai có thể ngăn cản được sức mạnh của một ngón tay này.
Nhất thời, Nam Cương lại lâm vào nguy cơ.
Một giọng nói vô cùng uy nghiêm vang lên khiến cho chư thiên rung động ngâm nga.
“Thấy Đế không bái, chân mệnh đã mất!”
Thiên địa cộng minh, chấn động cả mặt đất bao la cũng rung lên kịch liệt.
Sinh linh bình thường nghe được âm thanh này, trái tim vỡ tung, hoàn toàn mất mạng.
Cường giả cấp Thánh giả và Chuẩn Tiên cũng không ngăn nổi sức mạnh này, liên tục ho ra máu.
Đạo văn kinh thiên rung động trên Mạch Bất Tử Sơn, sáng lòa lên như một tấm màn che kín một giới này.
Không ngờ, chỉ âm thanh thôi cũng có thể diệt sát vô số sinh linh.
Thẩm Thiên nhíu chặt mày, ánh mắt lộ ra một tia kiêng kị.
Quả thực người này rất cường đại, có thể nói, đây là kẻ địch mạnh nhất mà hắn đã từng gặp.
Mà mới chỉ một ngón tay thôi đó, chân thân còn chưa giáng lâm đâu.
Giọng nói từ nơi ngoại vực xa xôi vọng lại đã mang theo vĩ lực lớn lao như muốn chấn vỡ cả thần hồn của hắn.
Nếu Đại Đế đích thân tới thì còn khủng bố tới mức nào nữa?
Trong lòng Thẩm Thiên khá nặng nề. Xem ra chênh lệch giữa hắn và Đại Đế không nhỏ.
Cũng may, mặc dù uy áp của Đại Đế này cực lớn nhưng cũng không đến mức không thể chống cự.
Nhất là vẫn còn có đại đạo trật tự đang không ngừng hạn chế sức mạnh của Đại Đế, muốn vá lại quang động kia.
Thẩm Thiên lạnh lùng nói: “Chỉ là một ngón tay của Đế thôi, cũng xứng khiến bổn Tọa mất mạng sao?”
“Trấn!”
Hắn nhún mình nhảy lên, thôi động Hồn Thiên Thần Quyền đấm tới.
Vô số ngôi sao quanh quẩn quanh nắm tay hắn, khí tức phô thiên cái địa, bá đạo tuyệt luân.
Quyền mang vô tận nhắm thẳng ngón tay Đại Đế mà ập tới.
Trong chốc lát, thiên băng địa liệt.
Hư không vỡ vụn thành phế tích, loạn lưu đen ngòm tung hoành ngàn dặm.
Đang!
Tà khí bốn phía, quang động rung lên kịch liệt, như muốn hoàn toàn vỡ vụn dưới quyền này.
“Làm càn!”
“Kẻ ngỗ nghịch chống lại Đế uy, chết!”
Từ ngoại vực vọng ra tiếng hét lớn, mang theo sát ý thịnh nộ.
Ngón tay Đại Đế khẽ động, ngự động tà khí vô tận phô thiên cái địa áp tới.
Một chỉ này quá to lớn, như Thái Cổ thần nhạc từ trên trời áp xuống.
“Phá Thương Nguyên Thủ!”
Thẩm Thiên hừ lạnh, trong bàn tay hội tụ sức mạnh của thiên địa kỳ vật.
Ngũ hành hội tụ, chói lòa lóa mắt.
Thủ ấn to lớn chiếu rọi thiên địa, đập vào ngón tay Đại Đế, bộc phát ra thần uy vô tận.
Oanh!
Thiên khung vỡ nát, đại địa rạn nứt.
Cả Mạch Bất Tử Sơn đều rung động như sắp bị một đòn này hủy diệt.
Ba vị Chuẩn Đế đề kinh hãi, không thể tin nổi.
Mấy người lão Côn Bằng đều có thể cảm nhận được Đế chỉ này kinh khủng cỡ nào, vĩ lực vô thượng có thể khiến bọn họ bị thương nặng.
Nhưng cỗ lực lượng này lại bị Thẩm Thiên cứng rắn cản lại.
Kẻ này, quá yêu nghiệt mà!
…