Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 1080: Tam Đế cùng ra trận! (1)

Chương 1080: Tam Đế cùng ra trận! (1)

Đám Tà Linh này vừa xuất hiện đã lôi ra răng nanh dữ tợn, lao tới đám người.
Mấy trăm Tà Linh Chân Tiên cũng xuất động, uy thế kinh khủng vô cùng.
Bọn chúng thả người bay tới phá vỡ cả thiên khung, chấn vỡ vạn dặm sơn hà.
Trời chìm đất sụp, pháp tắc hỗn loạn, nơi đây như sắp bị luyện hóa thành Luyện Ngục.
“Ra tay, ngăn bọn chúng lại!”
Có lão già tức giận gào thét, sắc mặt đầy khẩn trương.
Nếu để đám Tà Linh Chân Tiên này xông vào Trung Châu, chắc chắn sẽ là cảnh thây ngang khắp đồng, tử thương thảm trọng.
Cỗ lực lượng này đã vượt quá khả năng ngăn cản của tu sĩ ngũ vực.
Mấy chục đạo thân ảnh phóng lên tận trời, hoành lập hư không, ý muốn ngăn cản đại quân Tà Linh.
Đây đều là lão tổ các thánh địa lớn, tu vi đều đạt tới cấp Chuẩn Đế.
Nhưng đối mặt đại quân Tà Linh này vẫn vô cùng nhỏ bé.
Nhân số song phương chênh lệch quá lớn, không cách nào bù đắp.
“Khởi động m Dương NGũ Hành trận!”
Có lão giả rống lớn, hơn mười vị Chuẩn Đế cùng nhau khởi trận.
Bọn họ tụng ngậm pháp quyết cổ xưa, tiếp dẫn sức mạnh thiên địa, bố trí đại trận vô thượng.
Một tấm màn ánh sants chói chang dâng lên, mờ mịt lượn lờ, che chắn cho mảnh thiên địa này.
Hạo nhất và minh nguyệt sáng rực cùng dâng lên, mỗi bên chia nửa bầu trời.
m dương tế hội, cùng tổ kiến đại trận vô thượng.
Hơn mười vị Chuẩn Đế đồng tâm hiệp lực, gia trì đại trận.
Lúc này, mấy trăm vị Tà Linh Chân Tiên đã bắt đầu tấn công.
Bọn chúng thôi động tà khí vô tận, chấn vỡ vạn dặm cương vực, tấn công màn sáng.
Uy thế cực kỳ kinh người, long trời lở đất.
Rầm rầm rầm!
Tiếng vang như kinh lôi, rung động thiên địa!
Màn sáng cuồn cuộn dội lên kinh đào hải lãng, uy thế ngập trời.
Hơn mười vị Chuẩn Đế rung lên kịch liệt, họ đều phải đón nhận xung kích kinh khủng.
Nhưng trận pháp vẫn không vỡ mà đã được bọn họ chống đỡ.
Đây là trận pháp lưu truyền lại từ thời đại hoang cổ, ẩn chứa uy lực lớn lao.
Có trận pháp gia trì.
Tà Linh Chân Tiên muốn xâm nhập vào cũng không hề đơn giản.

Lúc này, dị biến dâng lên.
Cánh cổng hư không mở rộng, tỏa quang mang vạn trượng.
Một bóng hình vĩ ngạn từ ngoại vực đi tới, khí tức bễ nghễ chúng sinh, khinh thường thương khung.
Người này quá mức kinh khủng, toàn thân đen như mực.
Cả con ngươi cũng lấp lóe ô quang, không thấy một tí ánh sáng nào.
Gã đứng giữa thiên địa, như bóng tối đổ sập xuống, vĩnh viễn luân hãm thiên địa dưới vực sâu.
“Ta tên Dạ Đế!”
Gã vừa dứt lời, vạn dặm tinh không lập tức hóa thành bột mịn chỉ trong chớp mắt.
Tiếng nói này tràn ngập sức mạnh chấn nhiếp tâm phách, dường như có thể thôn phệ thần hồn, chôn vùi chân linh.
Đám người nghe vậy, sắc mặt kịch biến.
Đây mới thực sự là Đế giả, vượt xa tồn tại cấp Chuẩn Đế.
Trong thời đại ngũ vực không có Đế, ai có thể chống lại gã đây?
Chẳng lẽ ngũ vực thực sự phải diệt vong sao?

Lúc này, Dạ Đế có hành động!
Gã chậm rãi đưa tay ra, đột nhiên vỗ vào màn ánh sáng của trận pháp.
Trong chốc lát, không gian đổ sập thành phế tích, hư không chôn vùi, chấn vỡ mấy vạn sơn hà.
Màn sáng trận pháp lập tức vỡ vụn chỉ trong chớp mắt.
Hơn mười vị Chuẩn Đế đẫm máu ngàn dặm, rơi ầm âm xuống đất.
Bọn họ ai nấy như tro tàn, tâm thần đều nứt.
Trước mặt Đế giả chính thức tất cả đều là phù vân.
Trận pháp do hơn mười vị Chuẩn Đế liên thủ bố trí lại bị phá hủy chỉ với một đnò.
Sức mạnh này, không ai cản nổi!
Đôi mắt Dạ Đế u ám như lỗ đen dưới vực sâu, thôn phệ vạn linh.
Gã đưa mắt nhìn ra xa, dường như muốn xuyên thấu hư không vô tận, nhắm thẳng tới một vực nào đó ở Trung Châu.
Dạ Đế chậm rãi mở miệng, mang theo Đế uy vô tận.
Tiếng nói truyền khắp thiên địa: “Đại quân Thánh Linh, giết!”
Thiên địa cuốn lên cuồng phong lăng liệt, uy thế ngập trời.
Mấy trăm Chân Tiên cùng xuất động, lao tới đám người mà sát phạt.
Phía sau bọn họ, là vô số Chuẩn Tiên và Thánh giả Tà Linh che chắn, phá vỡ vùng trời này.
“Chiến!”
Hơn mười vị lão tổ liên tiếp hành động, ngăn cản Tà Linh Chân Tiên.
Mỗi người trong số họ đều thôi động pháp thuật vô thượng, mượn nhờ đại khí tổ tiên để lại mà chống lại chư thiên Tà Linh.
Nếu bọn họ không ra tay, giới này nhất định sẽ bị hủy diệt.
Cho dù đối phương có Đại Đế tọa trấn, đám người cũng không sợ chết mà cùng xông lên.
Đồng thời, còn có một đám người nữa cũng xông lên, cùng với chư vị lão tổ tông chống lại Tà Linh Chân Tiên.
Bọn họ khiêng cờ “Thiên Đình”, thực lực vô cùng cường đại.
Những người này chính là bộ hạ của Thiên Đình.
Trăm năm qua, thực lực của chúng thiên kiêu đã tăng lên nhiều, có thể chống đỡ được Chân Tiên.
Song phương ác chiến loạn xà ngầu, tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Dù Tà Linh tộc có đông đảo cường giả, muốn san phẳng ngũ vực cũng không hề đơn giản.
Cùng lúc đó, tu sĩ ngũ vực cũng dục huyết phấn chiến.
Không một ai lùi bước, ai nấy đều đang ra sức giết địch.
Tràng chiến dịch này quan hệ tới sinh tử của ngũ vực, không một ai ích kỷ.
..
Dạ Đế bễ nghễ khinh thường nói: “Chỉ biết dựa vào nơi hiểm yếu mà chống đỡ!”
Gã điều động sức mạnh, chuẩn bị giải quyết số nhân loại này.
Đúng lúc này, một cái bóng bồng bềnh bay tới.
Áo trắng siêu phàm, phong thái cái thế.
Hắn đứng trước mặt Dạ Đế, ngăn cản được tất cả uy áp.
Dạ Đế lạnh lùng khẽ nói: “Thì ra là ngươi!”
Gã nhận ra thân phận của Thẩm Thiên, khí tức lập tức trở nên vô cùng cuồng bạo.
Thẩm Thiên giễu cợt: “Bại tướng dưới tay còn dám ngông cuồng vậy sao?”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất