Chương 1098: Cổ Thần giáng lâm, Chiến Thần Tháp vỡ nứt! (4)
Phụt!
Diêm Quỷ ho ra đầy máu, ánh mắt vô cùng hoảng hốt.
Hắn ta không thể ngờ rằng tòa Thần tháp nát này có thể bộc phát ra được sức mạnh khủng bố như vậy.
Uy thế của Chiến Thần Tháp chưa dừng lại mà ép về phía Diêm Quỷ.
Diêm Quỷ nhìn thấy cảnh này thì cuối cùng đã trở nên rối loạn.
Hắn ta cảm thấy cái chết cận kề, một cỗ sức mạnh có thể ma diệt được Cổ Thần thể.
Diêm Quỷ gào thét, gầm thét lên: “Diêm Ma, Diêm Linh, sao còn chưa ra!”
Giọng nói truyền ra vực ngoại, triệu hoán cường giả Tà Linh giáng lâm.
Ánh mắt Diệp Kình Thương ngưng trọng khống chế Chiến Thần Tháp trấn áp Diêm Quỷ.
Ông ta muốn giết chết được một vị Cổ Thần trước khi các cường giả Tà Linh tộc khác tới trợ giúp.
Nhưng mà, Diêm Quỷ liều mạng bộc phát, không tiếc hao tổn bản nguyên sinh mệnh.
Xương nhọn trên người hắn ta nứt ra hóa thành sức mạnh ngập trời cố gắng chống đỡ.
Ầm ầm!
Đúng lúc này, bầu trời lại một lần nữa nứt ra.
Ánh sáng đen ập tới, cực kỳ kinh người.
Từ trong hư không có hai bóng dáng bước ra.
Cơ thể bọn hắn cường tráng, cả người có tà diễm đen nhánh quấn quanh giống như Ma Thần hàng thế.
Hai người dạo bước đi đến nghịch chuyển pháp tắc thiên địa khiến xích trật tự đứt gãy.
Mọi người nhìn thấy cảnh tượng này thì vô cùng kinh hãi.
Khí tức của hai người này cũng kinh khủng như Diêm Quỷ!
Rõ ràng lại là hai vị Cổ Thần!
Để tiêu diệt Ngũ vực, Tà Linh tộc đã cho ba vị Cổ Thần xuất quân.
Mọi người vất vả lắm mới dấy lên tia hy vọng giờ lại trở nên ảm đạm trong nháy mắt.
Chẳng lẽ giới này thật sự không còn chút sinh cơ nào sao?
Diệp Kình Thương hơi biến sắc.
Mặc dù ông ta có thể trấn áp Cổ Thần, nhưng cũng cần tiêu hao rất nhiều năng lượng.
Dù sao ông ta cũng chỉ là tàn hồn, còn Chiến Thần Tháp thì cũng đã tàn tạ từ lâu.
Trận chiến này đã tiêu tốn hết chín thành sức mạnh của Chiến Thần Tháp.
Giờ lại có hai Cổ Thần chạy tới thì sao có thể chống cự được?
Lúc này, hai đại Cổ Thần đáp xuống.
Bọn hắn huy động tà quyền, trực tiếp lên Chiến Thần Tháp, trợ giúp Diêm Quỷ hóa giải nguy cơ.
Rầm!
Tiếng động ngân lên.
Chiến Thần Tháp run rẩy kịch liệt, quang mang ảm đạm, vết rạn đã nhiều hơn một chút.
Diệp Kình Thương vung tay lên, cưỡng ép triệu hồi Chiến Thần Tháp về.
Ông ta nhíu mày, thầm than: “Lần này phiền toái rồi!”
Với sức mạnh của Chiến Thần Tháp bây giờ căn bản không thể chèo chống được bao lâu.
Diêm Quỷ nhe răng cười không ngừng, nói: “Lão già, ta xem ngươi còn cản thế nào!”
Ánh mắt hắn ta cực kỳ hung ác, ban nãy suýt chút nữa chết trong tay Diệp Kình Thương, bây giờ hắn ta sắp trả thù được rồi. Hắn ta phải khiến Chiến Thần cung bị chôn vùi trong thế gian!
“Giết!”
Ba vị đại Cổ Thần cùng ra tay đánh về phía Diệp Kình Thương.
Diệp Kình Thương cưỡng ép chống đỡ Chiến Thần Tháp hóa thành màn sáng thông thiên bao phủ lấy nơi này.
Rầm rầm rầm!
Tiếng động vang lên, đinh tai nhức óc.
Ba tên Cổ Thần như ô cùng điên cuồng khiến Chiến Thần Tháp không ngừng rung lên.
Cơ thể tháp càng ngày càng nhiều vết nứt, gần như sắp vỡ nát hoàn toàn.
Phụt!
Khóe miệng Diệp Kình Thương phun ra máu tươi, cơ thể bị phản phệ.
Chiến Thần Tháp bị bay đi, hoàn toàn ảm đạm.
Với sức mạnh còn sót lại của Diệp Kình Thương bây giờ căn bản không thể cản được ba đại Cổ Thần.
Diêm Quỷ nhìn thấy màn này ánh mắt càng thêm tàn bạo.
Hắn ta cũng không vội vàng chém giết Diệp Kình Thương mà đổi hướng tấn công Thẩm Thiên.
Vì Nhân Hoàng thể có sức uy hiếp lớn hơn tàn hồn rất nhiều.
Diêm Quỷ nhe răng cười không ngừng: “Tiểu tử, đi chết đi!”
Hắn ta tràn đầy tự tin, muốn tru sát Thẩm Thiên.
Nhân Hoàng thể, hôm nay chắc chắn sẽ bị chặt đứt!!!
Đại Viêm quốc.
Nơi này địa vực vực hoang vắng, cường giả thưa thớt, chính là tiểu quốc của Thế gian, tuy nhiên vẫn bị Tà Linh tộc hoành hành.
Có Tà Linh cấp Thiên Tôn dẫn dắt đội ngũ xuất phát về phía Đại Viêm quốc.
Nhưng, không đợi bọn hắn tới gần, trên bầu trời đã mọc ra bàn tay lớn, đánh tất cả Tà Linh thành bột mịn.
Rõ ràng nơi này có cường giả tọa trấn, che chở an nguy của nước này.
Bởi vì đây chính là cố hương của Thần Tiêu Thánh chủ.
Trương Long Uyên đã bố trí Thái thượng trưởng lão Thánh địa tọa trấn đây, phòng ngừa Tà Linh xâm lấn.
Bởi vậy, Đại Viêm quốc là một trong số ít những quốc gia không bị Tà Linh công chiếm ở ngũ vực.
Mội Lan phi.
Viêm hoàng Thẩm Khiếu nhìn bia mộ, trong mắt tràn đầy nhớ nhung.
Lão ta nhẹ giọng nỉ non nói: “Lan nhi, Ngũ vực gặp hạo kiếp.”
“Cũng không biết, Thiên nhi thế nào!”
Giờ hạo kiếp nổ ra, Ngũ vực gặp nguy hiểm, dù cho nơi này chưa bị xâm lấn nhưng Thẩm Khiếu vẫn rất bất an.
Đã trăm năm rồi lão không nhận được tin tức Thẩm Thiên, trong lòng vô cùng lo lắng.
Đúng lúc này, trong mộ Lan Phi xuất hiện những chấm sáng.
Ánh sáng tụ đến, giống như linh vũ rớt xuống, cuối cùng hóa thành một con bướm.
Hồ điệp có thần mang sáng chói quẩn quanh, lóa cả mắt.
Nó chập chờn trong gió, vờn quanh bên cạnh Thẩm Khiếu sau đó lại banh lên trời biến mất giữa không trung.
Sau khi nhìn thấy màn này cơ thể Tân Hỏa Kinh hơi chấn động.
“Lan nhi, là nàng sao?”
Lúc này Thẩm Thiên đang gặp phải nguy cơ trước nay chưa từng có.
Diệp Kình Thương bị đánh lui thì thới này không ai có thể chống đỡ được Cổ Thần này nữa.
Hơn nữa lực chú ý của ba vị Cổ Thần luôn nằm trên người Thẩm Thiên.
Mục đích chuyến này bọn hắn tới đây là để tru sát Nhân Hoàng thể.
Đánh lui được Diệp Kình Thương, Diêm Quỷ không hề do dự, đánh thẳng về phía Thẩm Thiên.
Uy thế kinh khủng cuốn tới, kinh thiên động địa.
Bàn tay to lớn của Diêm Quỷ đưa ra, che khuất bầu trời, vỡ vụn tinh không.
Một đòn này có thể dễ dàng diệt sát được cả cường giả Đại Đế.
Lông tóc Thẩm Thiên dựng đứng, tim đập cực nhanh.
Diêm Quỷ là kẻ địch mạnh nhất mà hắn từng gặp, y đáng sợ đến cực điểm.