Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 125: Cân nhắc ổn thỏa, nộp lên Thánh địa (1)

Chương 125: Cân nhắc ổn thỏa, nộp lên Thánh địa (1)
Thấy hai mắt Tần Vân Địch đã trợn tròn, Thẩm Thiên vừa cười vừa nói: “Đương nhiên, đây vẫn là phiên bản đơn sơ.”
“Nếu Vân Địch sư đệ có thể xác định được phương hướng xạ kích cho Linh Thiết Cương Châu này như cung tiễn.”
“Vậy tính thao tác của loại thần lôi nay sẽ còn manh hơn nữa. Lực sát thương chỉ đâu đánh đó như vậy, đệ tưởng tượng một chút xem?”
Nghe Thẩm Thiên nói vậy, con mắt đã híp mấy chục năm của Tần Vân Địch trợn trừng trừng, hoàn toàn sửng sốt.

Trong đầu y xuất hiện một cảnh tượng. Một tu sĩ Luyện Khí cảnh nhỏ yếu.
Tu sĩ này cầm pháp khí thần lôi mà y nghiên cứu được, nhét một tấm phù m Dương Lôi Bạo Phù vào trong pháp khí.
Sau đó, người này nâng kiện pháp khí này lên, nhắm thẳng yêu thú Trúc Cơ kỳ đỉnh phong trước mặt, bất chợt thôi động lôi phù bắn ra Linh Thiết Cương châu.
Một tiếng vang thật lớn, toàn thân con yêu thú Trúc Cơ kia đã bị Linh Thiết Cương Châu phá lớp phòng ngự xuyên qua.
Trong lòng Tần Vân Địch có một trực giác cực kỳ mãnh liệt, nếu có thể phát minh ra kiện pháp khí này.
Y và Thánh Tử sư huynh sẽ được ghi vào trong sử sách của Thần Tiêu Thánh Địa!
Bởi vì trong vòng các tu sĩ cấp thấp loại pháp khí này quá mạnh.
Đông Hoang, sau núi Thái Bạch Thánh Địa.
Thác nước chảy xiết đổ từ độ cao ba ngàn thước xuống, tiếng nước đổ như lôi đình, đinh tai nhức óc.
Dưới đáy thác nước có hai nam tử trẻ tuổi đang vung trường kiếm chém vào thác nước.
Trên bãi đất trống bên cạnh thác nước, hai vị nam nhân trung niên đứng đối diện nhau. Một người mặc trường bào màu tím, một người lưng đeo trọng kiếm.
Tử Dương Tôn giả cầu khẩn: “Sư huynh, huynh đã thao luyện đệ một ngày một đêm rồi.”
Trường Hà Kiếm Tôn lạnh nhạt nói: “Nhưng sức chịu đựng của sư đệ vẫn chẳng ra làm sao!”
Dứt lời, ông ta nhìn về phía thác nước bên cạnh: “Dùng thêm sức cho ta!”
“Kiếm giả, phong kinh thiên địa, thiên chuy bách luyện, muốn cứng thì phải nhanh!”
“Thẩm Ngạo, ngươi đã bái nhập Thái Bạch Động Thiên của ta, không thể làm mất mặt bản môn!”
“Một tháng sau hai đại thánh địa, sáu đại động thiên sẽ liên hợp lịch luyện tại chiến trường cổ.”
“Địa điểm lần lịch lãm này chính là chiến trường cổ gần nước Đại Viêm. Kim Đan kỳ sẽ không tham gia.”
“Đẻ cho ngươi có thể bộc lộ tài năng trong lần thí luyện này, một tháng này ta sẽ thay sư tôn ngươi huấn luyện ngươi, truyền thụ kiếm pháp cho ngươi.”
“Một tháng sau, ta không hy vọng ngươi vẫn nhỏ yếu như vậy, làm mất mặt bổn môn, nếu không…”
Lý Thương Lan không nói nửa câu còn lại, nhưng Thẩm Ngạo dưới thác nước đã sắp khóc rồi.
Trời ơi! Bổn Điện hạ và ngươi không cừu không oán, cần gì chứ!
Còn một tháng huấn luyện đặc biệt nữa!
Ngươi đã từng gặp ai vừa đột phá được Trúc Cơ kỳ, sau một tháng huấn luyện đặc biệt thực lực có thể đột nhiên tăng mạnh chưa?
Còn để cho ta tham dự thí luyện của hai đại Thánh địa sáu đại Động Thiên nữa. Chỉ e là tóm bất kỳ người nào cũng sẽ có tu vi cao hơn ta đi!
Vừa gian nan vung kiếm bổ vào thác nước vừa điên cuồng âm thầm chửi mắng trong lòng, tâm tính Thẩm Ngạo hoàn toàn bạo tạc rồi.
Nếu không phải bên cạnh còn một vị lão huynh bồi tiếp, mà còn thảm hơn mình rất nhiều nữa.
Hẳn Thẩm Ngạo sẽ cảm thấy cuộc đời mình không còn chút hy vọng, không còn chút ý nghĩa nào nữa.
Chờ chút, hai Thánh địa kia không có Thần Tiêu Thánh Địa chứ?
Nghĩ tới khả năng này, trong lòng Thẩm Ngạo lại càng kinh hoảng hơn.
Đừng mà!
Thập Tam đệ có độc đấy!

Đông Hoang, Dao Trì Thánh Địa.
Trong thế giới nhỏ này, chim hót hỏa nở nơi nơi, đâu đâu cũng là hoa đào đỏ rực.
Giữa mảnh thế giới này là một tòa linh phong vô cùng to lớn, quỳnh lâu ngọc vũ, hiển hiện rõ phong phạm tiên gia.
Giữa sườn núi Linh Phong, trong suối Địch Tiên, linh vụ tràn ngập.
Một nữ tử uyển chuyển thang thả đi ra, nàng mặc váy dài màu ngọc bích, quanh thân lượn lờ linh khí, tựa như tiên tử bước từ trong tranh ra.
Đầu nguồn nước suối có mấy nữ đệ tử đang chờ sẵn, ai nấy đều mỹ lệ thanh tú động lòng người.
“Linh Nhi sư tỷ, Đan Vũ Thiên Tôn đã hạ lệnh cho tỷ tới Linh Tú Phong tìm ngài.”
“Ngài nói rằng có tin tức liên quan đến Thẩm Ngạo muốn nói với sư tỷ.”
Nữ tử kia chậm rãi gật đầu, ánh mắt lấp lóe.
Nàng chậm rãi cất bước, linh khí dưới chân nở rộ thành từng vòng gợn sóng.
Nhìn nữ tử đang dần dần đi xa, ánh mắt các nữ đệ tử kia đều tràn ngập hâm mộ.
Vị truyền nhân của Thiên Thủy Linh Tôn mà Đan Vũ Thiên Tôn vừa tìm được về này là một tiên thiên nguyên linh thể hiếm thấy.
Xem ra nhân tuyển cho vị trí Thánh nữ trăm năm của bổn môn năm nay sẽ có biến số mới!

Đông Hoang, ngoại ô phía đông Thần Tiêu Thành, trong một tòa trạch viện nào đó.
Oành!
Tiếng nổ mãnh liệt vang lên, khói đen cuồn cuộn.
Trong làn khói đen mù mịt, một người toàn thân đen sì bước ra.
Bên hông y cài một chuỗi cầu thép màu bạc, trên vai còn khiêng một cây côn sắt màu đen.
Đáng chú ý là tạo hình cây côn sắt kia cực kỳ giống với súng ngắn trên chiến trường.
“Thành công! Thành công!”
Tần Vân Địch dùng bàn tay đen thui vuốt lên cái mặt cũng đen thui, thế là mặt y lại càng đen hơn nữa.
“Sư hynh, đệ phát hiện nếu phối hỗn hợp nguyên tử âm, nguyên tử dương và linh khí theo tỷ lệ 4:2:1, sẽ có uy lực lớn nhất.”
“Ngoài ra, đệ đã chế tạo dược cả m Dương Phá Giáp Lôi và m Dương Phá Yêu Thương mà sư huynh nói rồi.”
“Sư huynh, huynh xem thử xem uy lực của chúng thế nào đi, huynh có hài lòng chưa?”
Nhanh vậy sao?
Thẩm Thiên hơi nhíu mày. Mới có một ngày ngắn ngủi đã làm ra được cả lựu đạn mảnh vỡ và súng ngắn rồi sao?
Vân Địch sư đệ, không hổ là đệ!
Nhận lấy một quả cầu màu bạc, Thẩm Thiên khẽ vung tay phải ném nó ra xa hơn trăm mét.
Oành!
Thần lôi nổ tung giữa không trung, linh thiết châu màu bạc rơi như lưu tinh.
Chỉ trong chốc lát, mặt đất như vừa bị cày xới, xuất hiện vô số hố sâu.

Nhìn hiệu quả này, Thẩm Thiên chỉ biết âm thầm líu lưỡi.
Không ngờ sau khi kết hợp khí Hidro, khí Oxy và linh khí và linh khí, uy lực của vụ nổ lại mạnh như thế.
Theo như cách giải thích trước đó của Tần Vân Địch thì một viên thuốc nổ này thậm chí có thể khiến cho Trúc Cơ kỳ đỉnh phong bị thương.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Trúc Cơ kỳ đỉnh phong phải ngơ ngác đứng im tại chỗ cho ngươi nổ. Khả năng này không lớn.
Có điều, nếu phối hợp với khốn trận, sát trận, cạm bẫy, địa lôi, thì không có gì nói trước được nữa.
Thử thêm cây súng đen này xem có dùng được không.
Thẩm Thiên vuốt ve cây súng đen mà Tần Vân Địch đưa qua, ánh mắt chờ mong nóng rực.
Đại đa số nam nhân đều có hứng thú bẩm sinh với việc bắn, bất luận là bắn cái gì.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất