Chương 348: Sư bá thật sự bị thương nặng sao? (1)
Điện chủ Huyết Bào tế máu của bản thân để tạo ra cú đâm mạnh nhất.
Mỗi một bóng giáo ập đến đều sở hữu uy lực đủ để đâm xuyên qua cường giả Hóa Thần kỳ bình thường.
Đan Vũ thiên tôn lo âu khi nhìn lão đạo sĩ chiến đấu với điện chủ Huyết Bào: "Cố lên."
Bạch Liên thiên tôn đang điên cuồng sử dụng lệnh bài liên lạc với thánh chủ Thần Tiêu bất chấp điện chủ Huyết Bào là cường giả Độ Kiếp kỳ.
Bích Liên thiên tôn đã từng giết chết thánh nhân khi còn là Hóa Thần kỳ, thế nhưng lão đã phải sử dụng sức mạnh từ việc tự hủy thần thể để làm điều đó, hơn nữa khi ấy lão còn là một người luyện khí.
Sau khi chuyển sang luyện thể, Bích Liên thiên tôn rất hiếm khi dốc hết sức chiến đấu, bình thường lão đều dùng côn đánh lén để giấu đi sức mạnh cuối cùng của mình.
Vì vậy, ngay cả những sư huynh đệ đồng môn cũng không hề biết lực chiến đích thực của Bích Liên thiên tôn.
Vào lúc này, Bạch Liên thiên tôn khó lắm mới rảnh tay đã quyết định liên lạc với thánh chủ Thần Tiêu ngay lập tức.
Tiếc rằng bà phát hiện khu vực nghìn dặm quanh đây đều đã bị phong tỏa.
Lệnh bài trong tay bà không thể truyền âm bằng thần niệm cho thánh chủ Thần Tiêu vì bị ngăn cách một cách triệt để rồi.
"Thật là thuật dùng giáo mạnh mẽ, lão đạo coi thường ngươi rồi."
Đúng lúc này, một tiếng kêu đau đớn vang lên trong hư không. Thanh giáo màu máu kia đã bắn trúng vai trái của lão đạo sĩ.
Máu màu vàng chảy ra từ miệng vết thương của lão đạo sĩ và nhuộm bộ bát quái tiên trên người lão thành màu vàng, thoạt nhìn nó khá là oanh liệt.
"Nghiệp chướng, cho dù hôm nay lão đạo ta có bỏ mạng tại đây thì cũng tuyệt đối không cho phép nghiệp chướng nhà ngươi tổn thương dù chỉ một sợi tóc gáy của Thiên nhi!"
Lão đạo sĩ tức giận gào lên, bỗng nhiên nắm chặt thanh giáo màu máu trên vai, sau đó nắm đấm phải của lão thoáng to gấp chục lần.
Bộp!!!
Một chưởng đập mạnh về phía điện chủ Huyết Bào làm gã bay ra sau.
Lá chắn bảo vệ màu máu bao phủ quanh người điện chủ Huyết Bào chấn động dữ dội vì cú chưởng của lão đạo sĩ.
"Không phá hả?"
Điện chủ Huyết Bào ngẩn ra khi cảm nhận được sức mạnh truyền từ lá chắn màu máu đến mình.
Tiếp theo đó, gã nhe răng cười: "Khà khà, không ngờ bây giờ ngươi cũng chỉ có vậy thôi."
"Sở Long Hà, thời của ngươi đã qua rồi, bây giờ ngươi không còn là thiên kiêu Hóa Thần tuyệt thế có thể diệt thánh giả đâu!"
"Tỉnh ngộ đi!"
Dứt câu, điện chủ Huyết Bào lại hừ lạnh: "Hôm nay bổn tọa sẽ tiêu diệt ngươi để báo thù cho sư tôn!"
"Chỉ cần ta mang đầu của ngươi về thánh giáo thì giáo chủ nhất định sẽ trọng thưởng cho ta, ngươi tỉnh ngộ đi!"
Điện chủ Huyết Bào nói hết câu thì máu trong tay càng nhiều hơn, những cây giáo bắn vọt về phía Bích Liên thiên tôn như mưa rền gió dữ vậy.
Vai Bích Liên thiên tôn vẫn còn chảy máu vàng nhưng nét mặt lại không hề sợ hãi tí nào.
Lão huơ thanh côn vàng chiến đấu với thanh giáo màu máu mà không hề do dự, máu vẩy tung trời, anh dũng can đảm.
Đan Vũ thiên tôn đã nước mắt lưng tròng từ lâu: "Vì cứu ta mà Sở Hà sư huynh lại quyết đấu đẫm máu với thánh giả lần nữa, cũng do ta gây trở ngại cho sư huynh!"
Đan Vũ thiên tôn cắn răng xông vào kề vai chiến đấu với Bích Liên thiên tôn, cùng chống lại điện chủ Huyết Bào.
Ánh mắt Bạch Liên thiên tôn trở nên nghiêm trọng, tay nhanh chóng bấm pháp quyết để sử dụng bí pháp với lão đạo sĩ và Đan Vũ thiên tôn.
Đó là bí thuật chữa thương "Đại Hồi Nguyên Thuật" có khả năng khôi phục vết thương và nguyên khí của tu sĩ rất mạnh.
Đối với người không giỏi chiến đấu như Bạch Liên thiên tôn thì đây đã là giới hạn khả năng của bà rồi.
"Đây là đại sư bá mà mình biết sao?"
Thẩm Thiên không khỏi lẩm bẩm khi quan sát lão đạo sĩ chiến đấu anh dũng và đẫm máu.
Nhưng mà giọng không cho là đúng của Diệp Kình Thương lại vang trong đầu hắn: "Tên nhóc thối này."
"Một nghìn năm rồi mà tên đó vẫn mặt dày như cũ, tên nhóc nhà ngươi đừng để bị cái tên đó lừa gạt, tên đó âm hiểm lắm!"
Đừng bị tên đó lừa gạt?
Thẩm Thiên không rõ ý của ông.
Đúng lúc này, điện chủ Huyết Bào bắt được sơ hở nên đâm giáo thẳng vào yết hầu của Đan Vũ thiên tôn.
Nhát đâm ấy cực kỳ nhanh và tàn nhẫn.
Năng lượng màu máu đậm đặc kiềm chế Đan Vũ thiên tôn khiến bà không thể tránh thoát.
Trong chớp mắt kế tiếp, thanh giáo màu máu sắp đâm thủng yết hầu của Đan Vũ thiên tôn.
Ngay lúc này, lão đạo sĩ xuất hiện trước mặt Đan Vũ thiên tôn.
Bỗng nhiên tay trái của lão phóng to rồi bắt lấy đầu giáo xương màu máu, kết quả là bị đâm chảy máu nhễ nhại.
Thế đâm của thanh giáo màu máu giảm đi và đâm vào vai phải của lão đạo sĩ, cuối cùng khiến lão bay ra xa hơn nghìn mét.
Mắt Đan Vũ thiên tôn đỏ hoe trong nháy mắt, điện chủ Huyết Bào thì lại tỏ ra đắc ý.
"Thời của ngươi đã qua, tỉnh ngộ đi Sở Long Hà!"
Điện chủ Huyết Bào hăm hở vì cảm thấy mình đã mở ra một thời đại mới.
Vậy mà cây côn dài trên tay phải của Sở Long Hà cũng được vung ra và nện trúng ót của điện chủ Huyết Bào.
Cốp!
Điện chủ Huyết Bào cảm giác đầu kêu ù ù, dường như đỉnh đầu cũng bị nứt ra.
Lớp vỏ bảo hộ bên ngoài không thể ngăn cản cú đánh này.
"Không đúng, tên này cố ý để bổn tọa đâm trúng."
Điện chủ Huyết Bào biến sắc, vội vã muốn lui về sau.
Nhưng không còn kịp nữa rồi, những cây côn ùn ùn kéo đến từ bốn phương tám hướng như cuồng phong bão táp vậy.
Điện chủ Huyết Bào bị đập đến mức đầu kêu ong ong, nguyên thần chấn động nên chỉ thấy toàn ngôi sao trước mắt, thử hỏi làm sao gã có thể đỡ được?