Chương 417: Đàn ông thì phải nhanh! (4)
...
Giờ phút này trong mắt mọi người, Thẩm Thiên tựa như một pho tượng chiến thần tuyệt thế, oai phong không gì bằng.
Ngay cả trên mặt Dao Trì thánh chủ cũng lộ vẻ sợ hãi: "Thần Tiêu Thánh Địa có một con kỳ lân như vậy, quả thực là thần phù hộ Thần Tiêu!"
Vốn là Dao Trì thánh chủ nghe Tiểu Linh Tiên nói, thánh tử Thần Tiêu từng cùng nàng truyền thừa Linh Tôn Thần Thủy vì vậy gắn bó khắng khít cùng Dao Trì Thánh Địa.
Lúc đó Dao Trì thánh chủ cũng không bận tâm gì.
Dù sao đối với Dao Trì Thánh Địa mà nói một thiên tài cũng không là gì cả.
Tuy nhiên sau khi càng nhiều thông tin liên quan đến Thẩm Thiên truyền đến tai bà, bà bắt đầu có chút suy nghĩ.
Hôm nay thấy sắp xếp thần thông và sức chiến đấu với những người bằng cấp của Thẩm Thiên, Dao Trì thánh chủ cảm thấy toàn thân đều ghen tị với hắn.
Tại sao? Tại sao tiền bối Thánh Địa lại lập quy tắc " Dao Trì không nhận nam đệ tử"?
Bằng không, theo thứ tự nhân quả trước sau, Thẩm Thiên hẳn là của Dao Trì Thánh Địa trước.
Cũng bởi vì quy tắc này mà Thánh Địa đã bỏ lỡ một vị thiên kiêu vô song hơn cả Hoang Thạch đế quân rồi!
"Không được, thiên phú của Thẩm Thiên không dự đoán trước, tuyệt đối không thể bỏ qua!"
Dao Trì thánh chủ suy nghĩ thầm trong lòng: "Trong đám đệ tử của bản môn, Linh nhi và Thẩm Thiên có quan hệ thân thiết nhất."
"Chuyện này qua đi, bổn tọa quay về sẽ phong Linh nhi thành thánh nữ Dao Trì, lựa chọn thời cơ tốt để tác hợp hai bên."
"Chà! Nếu không nhận ngươi làm đệ tử vậy thì nhận ngươi làm rể vậy!!!"
"Dao Trì Thánh Địa xác định sẽ ôm bắp đùi này nha!"
...
Chắc chắn không chỉ một người có suy nghĩ giống trong lòng Dao Trì thánh chủ.
Đương nhiên, Thẩm Thiên không hề biết đến suy nghĩ trong lòng bọn họ, hiện giờ hắn chỉ lo suy nghĩ chém giết thiên tôn Tà Linh Giáo thôi.
Cho dù thiên tôn của Tà Linh Giáo có trốn sâu thế nào cũng đều bị hắn tìm thấy và chém bay từng người.
Trong lòng hắn đang rất là phấn khích.
Vì sao kích động? Không phải chuyện này đơn giản sao?
Vì sao Thẩm Thiên vẫn luôn tùy tiện? Cũng là do cấp bậc thấp.
Hiện tại Vô Sinh Pháp Vương đã phụ trợ tốt rồi, hắn ta áp chế toàn bộ tu vi của mọi người về cấp Kim Đan.
Bên trong tràng vực Chúng Sinh Bình Đẳng, ngay cả người một nhà trong Tà Linh Giáo cũng không có ngoại lệ.
Điều này khiến Thẩm Thiên trải nghiệm thế nào gọi là ỷ thế hiếp người.
Một người.
Hai người.
Ba người.
Bốn người.
...
Bảy người.
Tám người.
Chẳng bao lâu sau, cả tám vị thiên tôn Thất Sát điện, Phá Quân điện và Tham Lang điện của Tà Linh Giáo đều bị Thẩm Thiên chém tan nát như mây.
Ngoài ba vị thiên tôn Nguyên Thần bị Thẩm Thiên bắt được, năm người còn lại của Tà Linh môn bị phản phệ cắn nuốt sạch sẽ vì Vạn Hồn Phàm bị hủy diệt.
Mà ở trong trận chiến đẫm máu này, Thẩm Thiên cảm giác được tầng mô trong chỗ u minh kia đã bị phá.
Chiến đấu vĩnh viễn là con đường tiến bộ nhanh nhất, cuối cùng lúc này Thẩm Thiên cũng hoàn thành thành công lần chuyển giao Kim Thân thứ ba, thể lực được tăng thêm một bậc.
Trận chiến đấu này khiến Thẩm Thiên vô cùng sảng khoái!
...
"Đúng đúng, mau dọn dẹp sạch sẽ mấy con chuột nhỏ này đi."
Tiếng vui mừng vang lên trong đầu Diệp Kình Thương.
Thẩm Thiên cười nói: "Nhờ Diệp lão chỉ bảo ta mới có thể lấy năng lực nhanh như vậy được."
Diệp Kình Thương cười nói: "Sức chiến đấu của tiểu tử ngươi cùng cấp bậc, đã có bảy phần trình độ của lão phu năm đó rồi, tiếp tục cố gắng."
Thẩm Thiên hơi sững sờ, lập tức gật đầu: "Ta sẽ tiếp tục cố gắng!"
Ngay lúc này đột nhiên xảy ra biến cố lạ.
Nhìn thấy những con lệ quỷ mất không chế này, sau khi gặm nát thiên tôn Tà Linh Giáo thì dường như càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Bọn họ phát động tấn công liên quân tiên môn lần nữa!
Tại sao lại đến?
Đám lệ quỷ mênh mông ào đến làm Thẩm Thiên thấy cái đầu đau nhức.
Tuy rằng với sức chiến đấu của hắn, việc đánh giết đội quân mấy chục nghìn lệ quỷ này hoàn toàn không áp lực chút nào.
Thế nhưng điều đó là vô nghĩa!
Mấy chục nghìn lệ quỷ cấp Kim Đan, dù cho mỗi kiếm giết mười con thì hắn cũng phải chém mấy nghìn kiếm mới giết sạch hết được.
Huống hồ lệ quỷ yếu chứ không ngốc, người ta biết né đó.
Nếu Thẩm Thiên giết sạch đám lệ quỷ cấp Kim Đan này thì e là sẽ kiệt sức mất!
Thêm vào đó, Thẩm Thiên đã tiêu hao quá nhiều thời gian để đối phó với đám lệ quỷ, nếu không giải quyết cho xong thì tệ quá.
Điều duy nhất đáng mừng là đám lệ quỷ này đã mất đi sự khống chế của thiên tôn Tà Linh giáo nên khả năng phối hợp tệ hơn rất nhiều, hơn nữa không hề đoàn kết với nhau.
Vì lính mất chỉ huy nên tạm thời không thể nào đánh hạ trận pháp phòng ngự mà các tiên môn hợp tác bố trí.
"Diệp lão, tại sao thiên tôn Tà Linh giáo đã chết sạch mà đám lệ quỷ này còn chưa biến mất thế?"
Diệp Kình Thương cười trước thắc mắc của Thẩm Thiên: "Vạn Hồn Phàm chỉ là pháp khí khống chế lệ quỷ chứ không phải là mạng sống của lệ quỷ."
"Vạn Hồn Phàm bị hủy thì lệ quỷ chỉ mất khống chế chứ không hề biến mất, hơn nữa đám lệ quỷ gần như bất tử tại U Minh Hoàng Tuyền Vực."
"Chỉ cần ngươi không khiến nó mất mạng trong một đòn tấn công thì nó vẫn sẽ hồi phục lại như thường với tốc độ nhanh nhất dù cho có bị thương nặng đến đâu."
Dường như để chứng tỏ lời Diệp Kình Thương nói là đúng, những lệ quỷ bị Thẩm Thiên và liên minh tiên môn chém đều bắt đầu ngưng tụ ra cơ thể lần nữa.
Dù có bị đứt tay, đứt chân hay thậm chí là chặt đầu đi nữa, tất cả lệ quỷ đều hồi phục lại hoàn toàn.
Hầu hết người trong liên minh tiên môn đều sợ sệt.
Không thể không nói, hắn ta không hổ là Pháp Vương Tà Linh giáo, chỉ có một kết cục trong tình cảnh này là thua thôi.
Nhờ vào khả năng kiểm tra quang hoàn và được Diệp Kình Thương chỉ dẫn nên Thẩm Thiên đã chém hết thiên tôn của Tà Linh giáo với sức mạnh tuyệt đối, bằng không đám lệ quỷ này sẽ gần như vô địch.
Dù cho người khống chế chúng đã bỏ mạng nhưng đám lệ quỷ này vẫn khó giải quyết như trước, suy cho cùng khả năng hồi phục của chúng cũng quá mạnh mẽ.
"Tuy nhiên, thật ra việc tiêu diệt đám lệ quỷ này rất đơn giản."