Chương 420: Vô Sinh Pháp Vương xui xẻo (3)
Đáng nói hơn, do uy lực của đại trận Chúng Sinh Bình Đẳng mạnh ngược đời nên cường giả bên trong trận pháp đều sẽ bị áp chế về cùng một cảnh giới dù cho số lượng có là bao nhiêu đi nữa. Tuy nhiên, nếu đại trận bị phá vỡ thì sức mạnh phản lại cũng rất là đáng sợ, thậm chí đủ để làm đạo cơ của thánh giả tan vỡ.
Chẳng qua người bày trận thường không cân nhắc đến tình huống này.
Nguyên nhân rất đơn giản, một khi trận pháp này hình thành thì sức mạnh của bốn người bày trận đều sẽ được dung hợp với nhau.
Ví như "đại trận Chúng Sinh Bình Đẳng" đang nhốt bọn Thẩm Thiên cũng được bố trí bởi bốn vị thánh giả là Vô Sinh, Thất Sát, Phá Quân và Tham Lang.
Trong đó, Thất Sát, Phá Quân và Tham Lang đều là thánh giả, riêng Vô Sinh Pháp Vương là thánh quân năm vòng trở lên.
Thánh vương bảy vòng ra tay cũng chưa chắc có thể phá hủy đại trận Chúng Sinh Bình Đẳng của bọn họ!
Tiếc rằng Vô Sinh tính thế nào cũng không tính ra chuyện Thẩm Thiên cướp đi cơ duyên của mình.
Nên biết, người bị Thẩm Thiên cướp cơ duyên đều không có kết cục tốt!
Hắn ta càng không tính ra Lục Đạo Luân Hồi Bàn của Thẩm Thiên lại thăng cấp thành tiên khí chân chính sau khi siêu độ đám lệ quỷ.
Tại thế giới tu tiên có pháp tắc không hoàn chỉnh như nơi đây, ngoại trừ tiên khí rơi từ Tiên giới xuống thì rất hiếm có tiên khí thăng cấp tự nhiên.
Từ mấy chục nghìn năm trước đến nay, số lượng tiên khí được sinh ra trong năm vực có thể đếm bằng đầu ngón tay.
Nếu Diệp Kình Thương không âm thầm dùng sức mạnh công đức trời giáng kia và sức mạnh bổn nguyên hình thành từ việc phân giải mấy chục nghìn lệ quỷ để tế luyện Lục Đạo Luân Hồi Bàn một lần nữa thì cho dù Lục Đạo Luân Hồi Bàn siêu độ bấy nhiêu lệ quỷ cũng khó mà thăng cấp được.
Tiếc rằng thế giới này không có nếu, mọi chuyện chung quy cũng xảy ra.
Uy lực của thiên kiếp ở bên ngoài tràng vực Chúng Sinh Bình Đẳng đã ấp ủ đến mức tột cùng.
Oành!
Một tia sét đáng sợ hạ từ chín tầng trời xuống và đánh trúng tràng vực Chúng Sinh Bình Đẳng.
Vì Lục Đạo Luân Hồi Bàn được hình thành từ Luân Hồi Tịnh Thổ và sinh ra trong vùng đất luân hồi, hơn nữa có nhiều công đức nên uy lực của tia sét này không quá lớn.
Sấm sét chỉ làm tràng vực Chúng Sinh Bình Đẳng rung nhẹ rồi biến mất.
Tuy nhiên, có vẻ như đòn tấn công của thiên kiếp đã kích hoạt chế độ tự động phản công của đại trận Chúng Sinh Bình Đẳng.
Những pho tượng Phật màu máu bay ra từ màn hào quang của trận pháp khổng lồ, sau đó vung tay chưởng về phía mây kiếp trên bầu trời.
Ầm!!!
Dĩ nhiên uy lực của trận pháp do bốn vị thánh hợp lực bố trí là mạnh tuyệt đối, sức chưởng của tượng Phật máu kia mạnh đến nỗi hoàn toàn phá vỡ mây kiếp trên bầu trời.
Trong phút chốc, liên minh tiên môn trong đại trận Chúng Sinh Bình Đẳng đều trợn tròn mắt.
Thẩm Thiên bất đắc dĩ ôm trán mặc niệm thay bọn Vô Sinh Pháp Vương.
Hắn nhớ rõ ràng kết cục của kẻ từng vung roi với mây kiếp thê thảm đến cỡ nào.
Quả nhiên mọi chuyện chưa dừng lại sau khi mây kiếp bị chưởng nát.
Bởi vì thiên uy càng đáng sợ hơn đã bắt đầu ngưng tụ, mây kiếp vàng trước nay chưa từng có cũng thành hình.
Trong hư không, vô số đám mây vàng đang cuồn cuộn hội tụ lại, cuối cùng ngưng tụ thành một cơ thể vĩ đại nhưng mơ hồ.
Cơ thể này mặc giáp thánh màu vàng và tỏa ra sự uy nghiêm khiến người ta không cách nào nhìn thẳng, hơn nữa sau lưng cơ thể còn có thần thú ngũ hành như Thanh Long, Bạch Hổ vây quanh.
Cùng lúc đó, vô số Hỗn Nguyên Thần Lôi màu vàng ngưng tụ bên cơ thể đó như những thanh mâu thí thần đáng sợ.
"Không ngờ lại là sấm sét ngưng tụ từ Hỗn Nguyên Thần Lôi, Vô Sinh Pháp Vương này đúng là sắp xui xẻo rồi."
Bích Liên thiên tôn cười toe toét vì hiểu rõ uy lực của Hỗn Nguyên Thần Lôi hơn bất cứ ai khác.
Huống hồ đó là Hỗn Nguyên Thần Lôi của thiên kiếp chứ không phải bình thường, nó là Hỗn Nguyên Thần Lôi Tiên Thiên đấy.
Từ xưa đến nay, gần như không một ai có thể khống chế Hỗn Nguyên Thần Lôi Tiên Thiên Ngũ Hành vì nó là sức mạnh của Thiên Đạo, nó có thể khắc chế mọi yêu ma quỷ quái trong thiên hạ.
Người nào thành công nắm giữ Hỗn Nguyên Thần Lôi Tiên Thiên trong tay thì sẽ trở thành chúa tể sấm sét tuyệt đối, đồng thời khiến mọi tà ma run rẩy.
Lúc này, có vẻ như thiên kiếp đã bị tượng Phật máu trong đại trận Chúng Sinh Bình Đẳng chọc giận nên lại ngưng tụ ra Hỗn Nguyên Thần Lôi Tiên Thiên.
Xác suất này nhỏ đến thái quá!
Chỉ có thể nói Vô Sinh Pháp Vương xui tận cổ rồi.
Ầm!!!
Tiếng sấm sét vang vọng trong cổ quốc vô lượng.
Những thanh thần mâu vàng ngưng tụ từ Hỗn Nguyên Thần Lôi giáng xuống như mưa rào.
Phập!
Phập phập phập!
Phập phập phập phập phập!
Năng lực phòng ngự của đại trận vốn không thể phá vỡ lại báo hỏng ngay khi bị Hỗn Nguyên Thần Lôi Tiên Thiên tấn công, cứ như thể nó là giấy vậy.
Giờ phút này, Dao Trì thánh chủ lại ngưng tụ ra tiên quang mây tía, Lôi Đình Tiên Quang trên người Thần Tiêu thánh chủ cũng trở nên đậm hơn.
Tất cả tôn giả và thiên tôn trong tiên môn đều chậm rãi khôi phục tu vi vốn đang bị áp chế.
Đúng vậy, đại trận Chúng Sinh Bình Đẳng bị phá rồi!
"A Di Đà Phật, chuyện gì xảy ra thế?!"
Vô Sinh Pháp Vương và ba vị thánh giả lại xuất hiện trong hư không.
Bốn người đều phun ra một ngụm máu, mặt mày nhợt nhạt vô cùng, hiển nhiên là đã bị tổn thương nguyên khí.
Bọn họ gắng gượng bố trí đại trận Chúng Sinh Bình Đẳng trước ngày Thiên Ma gặp Thất Sát nên vốn đã bị tổn hao nguyên khí rồi, bây giờ còn bị thiên kiếp đánh tan đại trận. Có thể nói bốn người thương càng thêm thương, thậm chí là tổn thương tận gốc rễ.
Vô Sinh Pháp Vương gần như sụp đổ khi nhìn lôi kiếp trên bầu trời.
Hắn ta tính trời tính đất nhưng làm sao cũng không tính ra chuyện thiên kiếp sẽ xuất hiện.
Sau đó, Vô Sinh Pháp Vương vừa cúi đầu nhìn Thẩm Thiên trên mặt đất cùng Lục Đạo Luân Hồi Bàn và vô số linh hồn bên cạnh hắn thì cả người đều không ổn.
Không ngờ tình thế chết chắc mà bần tăng tiêu hao tâm huyết và vất vả chuẩn bị lại trở thành làm không công cho tên nhóc này.
Đáng hận, đáng hận, đáng hận mà!