Chương 421: Vô Sinh Pháp Vương xui xẻo (4)
Vô Sinh Pháp Vương còn chưa kịp phẫn nộ thì thiên kiếp đã tiếp tục đợt tấn công thứ hai.
Không dễ để thoát khỏi thiên kiếp, đặc biệt là tồn tại bị thiên kiếp ghét như giáo đồ Tà Linh giáo, những kẻ khiến sinh linh đồ thán vì luyện chế tà khí.
Nếu bọn họ đụng độ thiên kiếp thì ắt sẽ trở thành đối tượng trọng điểm bị Thiên Đạo hủy diệt.
Rõ ràng đây là lôi kiếp cho Lục Đạo Luân Hồi Bàn thăng cấp thành tiên khí, nhưng mà... dường như thiên kiếp đã chuyển sự hứng thú của mình sang bốn vị thánh Vô Sinh Pháp Vương.
Từng tia sét vàng giáng xuống liên hồi như không cho người ta thời gian thở dốc, điều đó làm tâm thái của bốn vị thánh đều nổ tung.
"Bạch Liên sư muội, Xích Liên sư muội, đây là Hỗn Nguyên Thần Lôi Tiên Thiên hiếm thấy."
Tiên quang ngoài người Thần Tiêu thánh chủ khẽ nhấp nhô: "Chốc nữa bổn tọa sẽ nghĩ cách lấy một ít bổn nguyên cho hai vị sư muội luyện hóa."
"Hỗn Nguyên Thần Lôi Tiên Thiên sẽ tự động chuyển đổi thành Hỗn Nguyên Thần Lôi Hậu Thiên bổn nguyên sau khi bị người tu tiên luyện hóa, chẳng qua nó vẫn quý giá hơn cả."
"Nếu hai vị sư muội hấp thu hết thì sau này sẽ nắm chắc thêm ba phần mười khả năng độ kiếp thành thánh thành công."
Lời nói của Thần Tiêu thánh chủ khiến hai vị thiên tôn mắt sáng rỡ.
Nên biết, đối với cường giả trong Thần Tiêu Thánh Địa thì uy lực của sấm sét là yếu tố chiếm phần lớn trong việc quyết định lực chiến.
Ví dụ như Trương Vân Hi vốn chỉ là thiên kiêu bảy vòng bình thường, hơn nữa sức chiến đấu còn thua xa Phương Thường.
Tuy nhiên, nàng nhanh chóng hoàn thành tám vòng sau khi nhận được Hỗn Nguyên Thần Lôi bổn nguyên, thậm chí sức chiến đấu của nàng còn bắt kịp Phương Thường.
Bạch Liên thiên tôn và Xích Liên thiên tôn không tu luyện "lấy thân hóa kiếp", nhưng nếu cả hai có thể luyện hóa đủ Hỗn Nguyên Thần Lôi thì cơ hội nắm giữ lôi pháp ứng dụng hỗn nguyên là rất lớn.
Đến lúc đó, khả năng độ kiếp thành thánh thành công sẽ tăng cao!
"Tạ ơn thánh chủ sư huynh!"
Đôi mắt Bạch Liên thiên tôn sáng đến sắp bắn ra ngoài rồi.
Quả nhiên trong lòng thánh chủ sư huynh vẫn còn nhớ mình, không ngờ sư huynh lại còn đích thân giúp mình luyện hóa Hỗn Nguyên Thần Lôi.
Thật là cảm động...
"Đáng hận, cho dù hôm nay bần tăng thất bại ngay trước ngưỡng cửa thành công thì cũng sẽ không để ngươi sống yên!"
Vào lúc này, giọng nói hổn hển của Vô Sinh Pháp Vương bỗng vang lên trong hư không: "Sát Sinh Tu La Trảm!"
Trong khi giọng nói ấy còn vang, cơ thể theo phong cách smart của Vô Sinh Pháp Vương bắt đầu cháy hừng hực, hơn nữa ngọn lửa còn có màu đen.
Ngọn lửa đen gần như vô tận ấy ngưng tụ thành một thanh đao, dường như hư không xung quanh đều bị chôn vùi dưới lưỡi đao ấy.
Trong nháy mắt tiếp theo, thanh đao Tu La đen cắt qua hư không và bắn vọt về phía Thẩm Thiên.
Thanh đao ấy bay nhanh đến nỗi cả thánh giả cũng khó mà bắt được hình bóng của nó bằng mắt thường.
"Thú vị, tên nhóc này cũng có vài thứ đấy."
Thẩm Thiên nghe thấy tiếng cười của Diệp Kình Thương trong đầu: "Nếu hắn ta sống ở Tiên giới thì ắt sẽ là kẻ lỗi lạc một phương."
Ông vừa dứt lời thì hư không giữa Thẩm Thiên và đao Tu La... sụp đổ!
Khi hư không sụp đổ, một lối đi không gian màu đen lập tức xuất hiện trước mặt Thẩm Thiên.
Cùng lúc đó, một tòa tháp màu tím trong như ngọc chậm rãi hiện ra từ lối đi ấy.
Những vết rạn màu máu trải dài trên thân tòa tháp cao khoảng chục nghìn mét ấy, nó hòa hợp với hư không và tỏa ra vầng sáng bảy màu.
Khi tòa tháp tím xuất hiện, tiếng thần ma giao chiến và vũ khí va chạm nhau cũng vang lên trong hư không, hơi thở đầy mùi máu tanh lập tức ập vào mặt.
Trong nháy mắt, những cảnh tượng đáng sợ chợt hiện loáng thoáng trong hư không.
Đó là một chiến trường rộng lớn, có những con rồng đẫm máu rơi xuống, có thần bị xé rách đôi cánh trên lưng, có Phật Đà Kim Thân mười tám mét vỡ nát...
Màu máu đỏ sẫm phủ khắp trời đất, hư không không ngừng nổ tung và bắn ra những tia hỗn loạn đen như mực.
Sát khí lớn đến nỗi chiêu Tu La Trảm của Vô Sinh Pháp Vương cũng phải thua kém.
"Đó là tháp Chiến Thần!"
Bọn Bạch Liên thiên tôn vốn còn lo lắng thay Thẩm Thiên, nhưng bọn họ nào ngờ tháp Chiến Thần ở xa vạn dặm lại đột nhiên xuất hiện ở đây.
Quả nhiên, có phải thánh chủ sư huynh đã dự đoán trước mọi chuyện sẽ phát sinh nên điều khiển tháp Chiến Thần để chuẩn bị phối hợp tác chiến trước rồi không?
Bạch Liên thiên tôn nhìn Thần Tiêu thánh chủ sau tầng Lôi Đình Tiên Quang với ánh mắt sùng bái, thầm nghĩ sư huynh quả là mưu kế tài tình, trí tuệ uyên thâm.
"Một cái tháp tàn mà cũng muốn ngăn cản bần tăng ư? Dù có là tiên khí thì cũng không đủ đâu!"
Ngọn lửa màu đen trải rộng khắp thanh đao Tu La, giọng nói đầy ngập sát khí của Vô Sinh Pháp Vương mơ hồ vang lên.
Hư không nứt toác, pháp tắc tan vỡ, âm dương đảo ngược!
Dường như mảnh vụn không gian ở nơi lưỡi đao và tòa tháp tím đầy tì vết giao nhau đang bị mai một, cuối cùng chỉ còn một màu đen thùi mà cả ánh sáng cũng không thể với đến.
Những mảnh vụn không gian thoát ra trong lúc hư không hỗn loạn sắc bén đến nỗi khiến người ta sởn tóc gáy.
Cho dù Thẩm Thiên đang mặc Long Uyên Thánh Giáp nhưng cũng phải lùi ngược về sau.
Ở một bên khác, trận chiến đấu của ba vị thánh giả Thất Sát, Phá Quân và Tham Lang đã kết thúc.
Bọn họ vốn chỉ là điện chủ bình thường trong Tà Linh giáo, tu vi cũng nằm trong khoảng thánh giả một kiếp đến ba kiếp.
Thêm vào đó, do hạn chế phẩm cấp trong việc truyền thừa công pháp nên sức chiến đấu của những người cùng cấp hoàn toàn không thể sánh bằng cường giả thánh địa.
Huống hồ cả ba đã bị tổn thương bổn nguyên đến mức đáng sợ vì đại trận Chúng Sinh Bình Đẳng bị phá, ngay cả vị trí thánh cũng trở nên bất ổn.
Lúc này, ngay cả thiên tôn đứng đầu như Đan Vũ thiên tôn cũng có thể áp chế bọn họ một cách dễ dàng chứ đừng nói là thánh địa được hai vị thánh chủ trấn giữ.
Trong một thời gian ngắn ngủi, ba vị điện chủ Tà Linh giáo đều đã bị trấn áp.
Vào lúc này, chỉ còn một mình Vô Sinh Pháp Vương hóa thành đao Tu La khổ sở vật lộn trong hư không hỗn loạn màu đen kia.