Chương 434: Long Thái tử Bắc Hải, tam anh chiến Thiếu Huyền (2)
Chẳng qua bình thường Ngao Ô lười ra ngoài nên cho Tề Thiếu Huyền mượn dùng thôi.
Mặc dù vận khí của Tề Thiếu Huyền kinh trời nhưng cơ duyên lớn nhất y gặp được trong hai mươi năm gần đây thực ra không phải mở được “Bất Diệt Niết Bàn Đế kinh” trong Linh Khoáng Thạch mà là lúc bé theo sư tôn đến Bắc Hải tìm kiếm linh dược, kết quả cơ duyên xảo hợp gặp được Long Thất Thái tử Ngao Ô, đồng thời trở thành bằng hữu tốt.
Sau khi hai người ký kết “khế ước Long Thần”, Tề Thiếu Huyền đã được Hắc Long đảo hết sức ủng hộ, lợi ích thì không cần nói cũng biết.
Nếu không phải như thế, Tề Thiếu Huyền mặc dù thiên phú kinh người cũng không thể thuận lợi ngưng tụ Thập Chuyển Kim Đan đến như vậy.
Chí ít y cũng phải rèn luyện lắng đọng ở Kim Đan kỳ thêm mấy năm mới có thể thành công.
Dù sao chỉ dựa vào Tử Phủ thánh địa, nội tình vẫn không thể đủ được.
“Thiếu Huyền ca, thiên kiêu trẻ tuổi Đông Hoang các huynh đều yếu quá! Không có ai mạnh một chút à?”
Trên chiến xa Hắc Long, Long Thất Thái tử Ngao Ô duỗi lưng, buồn bực ngán ngẩm nói: “Xem huynh đánh bọn hắn chán quá đi mất.”
Mặc dù Ngao Ô trông chỉ chừng năm sáu tuổi nhưng đó là vì tốc độ phát triển của Long tộc chậm hơn so với nhân tộc, trên thực tế cậu ta không nhỏ hơn Tề Thiếu Huyền mấy.
Nếu tính cả thời gian ấp trong trứng, thậm chí Ngao Ô còn lớn hơn cả Tề Thiếu Huyền.
Dương nhiên, tâm trí của long tộc cũng phát triển chậm hơn so với nhân tộc cho nên khi ở cạnh nhau đều là Tề Thiếu Huyền chăm sóc Ngao Ô.
Tề Thiếu Huyền xoa đầu Ngao Ô, cười nói: “Thiên kiêu Đông Hoang thế hệ này đúng là chẳng ai đánh đấm ra gì, ngay cả Khổ Đa Phật Tử kia cũng chỉ cản được mười hai chiêu của ta.”
“Hôm nay sau khi Tề mỗ đánh bại tứ kiệt Tần Tiêu là có thể liên chiến Trung Châu. Nghe nói Trung Châu thế hệ này có khá nhiều nhân kiệt kinh thế.”
“Hi vọng bọn họ, có thể tạo cho Tề mỗ chút áp lực và hứng thú, đừng có yếu quá.”
Tề Thiếu Huyền cầm Phương Thiên Long kích trong tay trên mặt đầy vẻ tự tin.
Y có thể cảm nhận được từng đạo thần thức đang chú ý đến mình trong hư không và cũng hưởng thụ cảm giác này.
“Chúng ta đã gần như vô địch rồi, hôm nay lấy một địch bốn chỉ để chứng minh rõ sự vô địch của bản thân thôi. Thẩm Thiên, Phương Thường, Trương Vân Đình, Trương Vân Hi đâu?”
Tề Thiếu Huyền quát lớn một tiếng, điều khiển chiến xa Hắc Long vù vù lao đến Thần Tiêu Thánh tử phong.
...
Một bên khác, Phương Thường, Trương Vân Đình cùng Trương Vân Hi cũng đã ngồi xếp bằng dưới Thánh Tử phong mấy ngày.
Ba ngày trước khi nhận được chiến thư của Tề Thiếu Huyền, Phương Thường tính tình nóng nảy đã tức điên muốn cầm Xích Diễm Long thương đi đâm chết Tề Thiếu Huyền.
May là Trương Vân Đình đã giữ hắn ta lại nên mới không để hắn ta tự đi dâng mình.
Trương Vân Đình biết rõ từ Thất Chuyển Kim Đan trở lên, mỗi lần chuyển sẽ gia tăng chiến lực lướn đến chừng nào.
Bây giờ Phương Thường là tồn tại Cửu Chuyển Kim Đan duy nhất trong tam kiệt Thần Tiêu, đủ để vững vàng áp chế Trương Vân Đình cùng Trương Vân Hi.
Cho dù hai huynh muội liên thủ, cũng chỉ có thể đánh ngang tay hoặc hơi áp chế Phương Thường nửa bậc.
Thập Chuyển Kim Đan chính là cảnh giới cực hạn siêu việt, đối mặt với Tề Thiếu Huyền Thập Chuyển Kim Đan tuyệt đối không được khinh suất.
Bây giờ Thánh tử Thẩm Thiên đang lúc bế quan, tôn nghiêm Thánh địa không thể bị hạ nhục, dù là chiến đến đẫm máu, cũng tuyệt không đối không thể để Tề Thiếu Huyền giẫm lên thánh địa giương oai.
Mấy ngày nay đến, ba người xếp bằng dưới Thánh Tử phong tu hành biện pháp hợp kích, đồng thời cố gắng tu luyện cấm thuật “Dùng Thân Hóa Kiếp”.
Lúc này trong cơ thể ba người đã dự trữ rất nhiều Hỗn Nguyên Thần Lôi, mặc dù đều là hàng dùng một lần nhưng để chèo chống cho ba người hoàn thành trận chiến này chắc chắn dư xài không chút áp lực nào.
Giờ khắc này, ba người cảm nhận được uy áp cường giả đang càng ngày càng đến gần, chiến ý trong cơ thể đều đang sôi trào.
Đến rồi!
“Thẩm Thiên, Phương Thường, Trương Vân Đình, Trương Vân Hi đang ở đâu!”
Lời nói âm vang khí phách mang theo bá khí vô địch, thanh niên người mặc Hắc Long giáp kia đang ngạo nghễ đứng trên chiến xa.
Hắn ta quan sát hai nam một nữ dưới Thánh Tử phong, trên mặt nở nụ cười lạnh rồi đột nhiên nhảy từ trên chiến xa xuống đánh tới.
“Chỉ có ba người các ngươi? Thẩm Thiên đâu! Không phải là sợ quá nên không dám tới đấy chứ?”
Tề Thiếu Huyền hùng hổ dọa người khiến mí mắt Phương Thường muốn nứt toác ra.
“Tề Thiếu Huyền, chỉ dựa vào ngươi mà cũng xứng khiêu chiến Thánh tử bản môn sao? Muốn khiêu chiến Thánh tử, trước tiên hãy qua ải Phương mỗ này cái đã!”
Nói xong, Xích Diễm Long thương trong tay Phương Thường như sống lại, phun ra liệt diễm hóa thành hảo long cao vài trượng đứng sát bên cnahj Phương Thường.
Sau lưng Phương Thường, hư ảnh dị tượng Kỳ Lân, Chu Tước ngưng thực chưa từng thấy lóe ra lôi đình sáng chói.
Thậm chí ngoài hai dị tượng này còn có thể lờ mờ nhìn thấy dị tượng Thanh Long, Bạch Hổ và Huyền Vũ, có điều chúng khá là ảm đạm.
Đây là vì sau khi Truy Phong luyện hóa Hỗn Nguyên Thần Lôi thì lý giải về Giáp Mộc Thanh Long Thần Lôi và Canh Kim Bạch Hổ Thần Lôi đã tăng lên một tầng mới.
Cộng thêm ba ngày nay Phương Thường cùng Trương Vân Đình và Trương Vân Hi tu luyện trận pháp hợp kích nên cũng đã giao lưu lôi pháp tâm đắc của nha, vì thế, tạo nghệ phương diện lôi pháp của cả ba đều tăng lên khá nhiều.
Thổ sinh Kim, Kim sinh Thủy, Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ, tuần hoàn luân hồi.
Mặc dù ngoài miệng Phương Thường nói chẳng coi Tề Thiếu Huyền ra gì nhưng cơ thể hắn ta rất thành thật... rất thận trong.
Hắn ta có thể cảm nhận được lực áp bức dày đặc phát ra từ trên người Tề Thiếu Huyền, thực lực người này tuyệt đối không kém hắn ta.
Vừa ra tay, hắn ta đã nghiễm nhiên bộc phát toàn bộ thực lực, không hề giữ lại chút nào.