Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 435: Long Thái tử Bắc Hải, tam anh chiến Thiếu Huyền (3)

Chương 435: Long Thái tử Bắc Hải, tam anh chiến Thiếu Huyền (3)
­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­
Hỗn Nguyên Thần Lôi sáng chói bao trùm toàn thân Phương Thường giống như phủ thêm một bộ Hoàng kim khải giáp lên người hắn ta.
Dưới sự gia trì của Hỗn Nguyên Thần Lôi, tốc độ, lực công kích của hắn ta đều tăng lên rất nhiều, thậm chí công kích còn kèm theo hiệu quả tê liệt cực lớn.
Mỗi một thương đâm ra, Thần Long liệt diễm màu đỏ bao bọc lôi đình thuần kim sắc có thần uy rất lớn.
“Ôi chao, lần này Thiếu Huyền ca gặp phải đối thủ khá mạnh đấu.”
Trên chiến xa Hắc Long, cậu bé Hắc Long lấy từ trong giới chỉ ra một cái ghế và một nắm hạt dưa. Cậu ta ghé đầu sát chiến xa, vừa cắn hạt dưa vừa say sưa quan chiến:
“Không biết có thể chống đỡ được mấy chiêu của Thiếu Huyền ca?”
Không chỉ có một mình Ngao Ô, lúc này trong bóng tối có vô số người đều chú ý đến trận chiến của Phương Thường và Tề Thiếu Huyền.
Trong số đó có khá nhiều người đều đã đặt cược lớn, trận đấu giữa Phương Thường và Tề Thiếu Huyền quyết định khoảng thời gian tiếp theo họ phải ăn thịt hay ăn chay.
“Tử Phủ Thánh tử, đánh hắn đi. Nhân lúc bọn hắn chưa liên thủ thì cho một tên ngã xuống trước, mấy tên còn lại mới dễ đánh!”
“Tiểu tử Phương Thường này đúng là khiến bổn tôn tức chết mà. Chẳng phải đã nói là một đấu bốn sao, mình ngươi xông lên làm gì, để thể hiện khả năng kháng cự của ngươi sao?”
“Sao Thần Tiêu Thánh tử vẫn chưa xuất hiện? Chẳng lẽ hắn thật sự e ngại uy danh của Tử Phủ Thánh tử nên định trốn sau lưng tam kiệt Thần Tiêu không dám ra tay sao?”
“Mau nhìn kìa, nhìn kìa, Tử Phủ Thánh tử ra tay kìa! Khốn kiếp, là chương cấm kỵ của Tử Phủ Đế kinh, “Tử Khí Đông Lai Tam Vạn Lý’, Tử Phủ Thánh tử đã luyện thành rồi kìa!”
“Lần này Thần Tiêu thánh địa chắc cũng thê thảm rồi!”
...
Phương Thường ra tay đã dùng hết sức nên cũng khiến Tề Thiếu Huyền cảm thấy có chút áp lực hiếm có.
Bởi vậy khi đối mặt với Phương Thường, y không dám khinh suất như với các Thánh tử khác mà thật sự ...
Sau lưng y dâng lên khí màu tím cuồn cuộn tô đậm uy vũ vô song của y, càng làm nổi bật sự thần tuấn của Hắc Long chiến giáp y đang mặc.
Tuy vẫn chưa khoa trương đến mức dâng cao ba vạn dặm nhưng cũng trùng trùng điệp điệp ba vạn trượng, vô cùng hùng vĩ.
Mạnh hay không mạnh là chuyện nhất thời, đẹp hay không đẹp là chuyện cả đời!
Phải thắng, và phải thắng cho thật đẹp mắt!
Rầm!
Xích Diễm Long thương và Phương Thiên Long kích va chạm mạnh vào nhau, trong hư không Xích Long và Hắc Long chạm vào nhau.
Trong chốc lát, hư không nơi thương kích giao nhau vỡ nát, tạo ra một vết nứt không gian làm người ta nhìn thấy mà giật mình..
Lôi đình kim sắc và tử khí đông lai mỗi bên chiếm nửa bầu trời, thần uy to lớn cuộn trào khiến vô số Tôn giả Nguyên Anh kỳ đều đang âm thầm run rẩy.
Đây... đây thật sự là sức chiến đấu Kim Đan kỳ có thể phát huy ra sao?
Nếu bọn họ tiến lên chắc cũng sẽ bị miểu sát trong nháy mắt.
Thanh niên bây giờ, thật đáng sợ!
Cảm nhận được lôi đình kim sắc đan tràn ra từ Phương Thiên Long kích cùng với cảm giác tê liệt không ngừng truyền đến từ khắp nơi trong cơ thể mình, trên mặt Tề Thiếu Huyền nở nụ cười thỏa mãn.
“Thẳng thắn mà nói, Phương Thường ngươi đã tạo cho Tề mỗ một niềm vui bất ngờ.”
“Ngươi đứng thứ ba bảng Kim Đan kỳ vậy mà còn mạnh hơn cả Khổ Đa hòa thượng xếp thứ hai.”
“Như vậy tốt lắm, bây giờ cươi đã không kém gì ta lúc Cửu Chuyển Kim Đan, vậy vẫn chưa đủ mạnh, còn kém xa lắm!”
“Bảo Trương Vân Đình và Trương Vân Hi cùng lên đi! Tề mỗ vô địch quá lâu rồi, hi vọng ba người các ngươi liên thủ, có thể mang cho ta một chút áp lực.”
Dứt lời, tử khí sau lưng Tề Thiếu Huyền đột nhiên nổ tung.
Phương Thiên Long kích đánh nát hư không, trực tiếp quét về phía Phương Thường, Xích Long thương cương trong nháy mắt sụp đổ.
“Bát Hoang Long Kích, Long Vân Chấn Thiên Kích!!!”
Tề Thiếu Huyền hét lớn một tiếng, Phương Thiên Long kích hóa thành kích ảnh vô tận, Long kích trong tay y múa máy khiến tử khí vạn trượng bắt đầu nhanh chóng ngưng tụ thu nhỏ.
Rất nhanh, tử khí vạn trượng ngưng tụ thành Thần Long tử khí dài trăm trượng, mỗi một cái vảy đều sinh động như thật, phát ra long uy nồng đậm.
Mặc dù thể tích giảm bớt gấp mấy trăm lần, nhưng lúc này uy áp Thần Long phát ra đã mạnh hơn so với trước.
Gừ...
Tiếng rồng ngâm chấn động trời đất, cả người Tề Thiếu Huyền nhảy lên hợp làm một với Trường Long tử khí, lao mạnh về phía Phương Thường với khí thế không buông tha người khác.
Một chiêu
Hai chiêu
Ba chiêu
...
Bảy chiêu
Tám chiêu
Thần long to lớn và Phương Thường tạo ra sự so sánh vô cùng rõ ràng, mỗi một kích của long trảo đều khiến hổ khẩu của Phương Thường chấn động mạnh.
Từng giọt máu tươi màu vàng nhạt từ hổ khấu của Phương Thường rơi xuống.
Ầm!!!
Long trảo đỡ lấy Xích Diễm Long thương, nện Phương Thường thẳng xuống mặt đất lập tức khiến bụi mù cuốn lên.
“Đại sư huynh!”
Trong mắt Trương Vân Đình lóe lên tia lo lắng, vốn theo dự định ban đầu của ba người thì để Phương Thường đấu với Tề Thiếu Huyền trước để thăm dò thực hư.
Nếu Phương Thường thực sự không cách nào địch nổi Tề Thiếu Huyền, Trương Vân Đình và Trương Vân Hi sẽ ra tay viện trợ, như thế cũng có thể tranh thủ cho Thẩm Thiên thêm chút thời gian.
Nhưng mà bọn họ không ngờ thực lực của Phương Thường đã dấy lên chiến ý của Tề Thiếu Huyền.
Bây giờ còn chưa quá mười chiêu nhưng theo quan sát của họ, Tề Thiếu Huyền đã hoàn toàn nghiêm túc.
Mọi người đều biết, Tử Khí Đông Lai Tam Vạn Lý là sát chiêu cấm kỵ của Tử Phủ thánh địa, còn Bát Hoang Long Kích là chiến kỹ kinh thế của Hắc Long đảo Bắc Hải.
Không ai có thể ngờ Tề Thiếu Huyền lại có thể kết hợp hai chiến pháp đại Đế kinh một cách hoàn mỹ như vậy.
Không hổ là Tử Phủ Thánh tử, quả nhiên rất khó giải quyết!
Tề Thiếu Huyền đứng khaonh tay trên đầu tử long giống như Tiên vương giáng thế khiến trong lòng nhiều người mê mẩn.
Y thở dài nói: “Ta thừa nhận ngươi rất mạnh, thời đại này nếu là không có Tề mỗ xuất thế, thiên kiêu Đông Hoang hiện nay sẽ là ngươi đứng đầu.”
“Đáng tiếc chỉ với chút thực lực như vậy, muốn đấu với Tề mỗ một trận thì còn lâu mới đủ, Trương Vân Đình, Trương Vân Hi các ngươi còn đang đợi gì thế?”
“Thần Tiêu Thánh tử tham sống sợ chết giấu đầu lộ đuôi cũng không sao, chỉ cần ba người các ngươi liên thủ có thể chống đỡ được trăm chiêu của Tề mỗ thì coi như Tề mỗ thua, thế nào?”
Lúc này Tề Thiếu Huyền vô cùng phách lối, bá đạo, đồng thời cũng tỏa sáng vạn trượng, vô địch đương đại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất