Chương 455: Vị thiên kiêu sáu sao thứ hai trong vạn năm nay! (2)
Nhưng khi loại sát thủ này tản ra sát khí thì cũng là lúc cuộc săn giết bắt đầu.
Nếu con mồi có tâm cảnh không đủ mạnh, dưới sự tấn công của sát khí phô thiên cái địa này trong lòng sẽ vô cùng rối loạn, đến lúc đó y sẽ lập tức để lộ sơ hở và bị thích khách trong bóng tối đánh một đòn chí mạng.
Thời khắc âm thanh này vang lên, thân hình Ảnh Lục cũng biến mất khỏi lôi đài, đó là một pháp thuật ẩn thân cực mạnh có thể che giấu cơ thể trong bóng tối.
Nếu mục tiêu không đề phòng sẽ bị một kích này lấy mạng trong nháy mắt, thu hoạch của thích khách chỉ trong một chốc lát này.
Tính năng phát trực tiếp được Diệp Kình Thương thực hiện vô cùng chân thực, có thể khiến tất cả mọi người cảm thấy như mình đang có mặt ở hiện trường.
Giờ khắc này, tất cả mọi người giống như đang đứng trên lôi đài, cảm nhận được sát khí từ bốn phương tám hướng kéo đến.
Bọn họ rùng mình, một vài người tu vi hơi yếu, ý chí không kiên định, thậm chí toàn thân còn đang run lên.
Dù sao với phần lớn tu sĩ mà nói, thiên kiêu năm sao đã có thể gọi là vô địch rồi.
Trong lúc nhất thời, mọi người bắt đầu bàn luận ầm ĩ.
“Thích khách thiên kiêu năm sao này đúng là lợi hại, nếu như ta gặp phải hắn, chỉ e trong nháy mắt sẽ bị miểu sát.”
“Dù sao bổn tôn đường đường cũng là Tôn giả Nguyên Anh kỳ mà sao gặp nhóc con Kim Đan kỳ này vẫn cảm thấy không thể đỡ được một chiêu nhỉ?”
“Loại sát khí này chỉ e Tôn giả chết dưới tay hắn cũng không dưới một trăm vị! Ta cảm thấy hình như hắn còn nguy hiểm hơn thiên kiêu năm sao nhiều.”
“Thiên kiêu tiên giới chẳng lẽ thật sự đáng sợ như vậy sao? Ngay cả vị trí ở đâu cũng không thể tìm được, Tử Phủ Thánh tử thật sự có thể chiến thắng hắn sao?”
Tề Thiếu Huyền đứng chính giữa lôi đài Chiến Thần thì lại không hề kinh hãi.
Keng!
Phương Thiên Long kích cắm mạnh xuống mặt đất, cả lôi đài đều đột nhiên chấn động, từng vết nứt lan ra.
Kim Đan mười thần vân trên đỉnh đầu Tề Thiếu Huyền chậm rãi xoay, từng đạo tử khí nống đậm lượn lờ quanh Tề Thiếu Huyền, bao phủ y.
Tử Thụ lĩnh vực!
Tuyệt kỹ hộ pháp nổi tiếng của Tử Phủ thánh địa mạnh hơn pháp vực của chân nhân Kim Đan kỳ bình thường đâu chỉ gấp mười.
Một khi Tử Thụ lĩnh vực bày bố xong có rất ít tu sĩ cùng giai có thể phá vỡ được, có thể xưng là tuyệt kỹ hộ thể bảo mệnh cao nhất Đông Hoang.
Thế mà Tử Phủ Thánh tử lại bị ép phải thi triển Tử Thụ lĩnh vực, chẳng lẽ y cũng bị áp chế sao?
Tất cả mọi người đều nín thở gióng như có cùng chung cảm nhận.
Bang!!!
Tiếng xé gió nhẹ đến mức gần như không thể nào nghe thấy tiếng vang lên trong hư không.
Một chủy thủ màu tím lấp lóe trong chốc phát xuất hiện phía sau Tử Phủ Thánh tử.
Lúc nó cắt qua Tử Thụ lĩnh vực, tử khí mênh mông kia trong nháy mắt bị cắt ra không chút trở ngại.
Nhúng độc, phá cương, đâm lưng!
Đây là thuật giết người tuyệt thế, xoay vòng đan xen.
Một khi chủy thủ này cắt rách được da thịt của Tử Phủ Thánh tử, Ảnh Lục sẽ lui đi trong nháy mắt.
Sau đó lặng lẽ nhìn con mồi phát độc suy yếu rồi lặng lẽ thu hoạch nó, đây là nghệ thuật của người ám sát.
Nguyên lý thì đơn giản nhưng luyện trăm lần khó được, vì mấu chốt là phải nhanh!
Nếu có thể nhanh đến cực hạn thì không cần phải có bất kỳ công kích đẹp mắt nào cả.
Khi âm thanh xé gió vang lên, chủy thủ đã hoàn toàn tách được Tử Thụ lĩnh vực.
Trong lúc Ảnh Lục cảm thấy thấy mũi nhọn có nhúng độc kia sắp đâm vào cơ thể Tề Thiếu Huyền, bỗng nhiên trong lòng hắn ta dâng lên tia cảnh báo, hắn ta miễn cưỡng thu hồi chủy thủ, sát khí quanh thân thu liễm trong nháy mắt.
Áo choàng lấp lóe u quang trên thân, cả người một lần nữa trốn vào hư không chẳng thấy đâu nữa.
“Cũng có tính cảnh giác đấy, đáng tiếc đã muộn rồi!”
Bang!
Tiếng rồng ngâm vang lên trên lôi đài, long trảo màu đen trực tiếp đâm sâu trong hư không.
Phập!
Một bóng đen bị Tề Thiếu Huyền bắt ra khỏi hư không, tay phải của y đã hóa thành long trảo màu đen tóm chặt cổ họng Ảnh Lục.
Chính giữa mi tâm của y đột nhiên nhìn thấy một con ngươi dựng đứng màu tím đang phát ra u quang tử sắc nhìn bốn phương tám hướng.
“Thuật ẩn thân của ngươi quá mức vụng về, với ta mà nói chẳng có chút uy hiếp nào cả.”
Tề Thiếu Huyền lạnh lùng bóp nát cổ họng Ảnh Lục, trên mặt không vui không buồn giống như mới giết một con sâu cái kiến mà thôi.
Trong lúc nhất thời, tất cả những người đang coi phát trực tiếp đều nhiệt huyết sôi trào.
Tề Thiếu Huyền có thể nhìn thấy xung quanh lôi đài Chiến Thần treo lơ lửng từng chuỗi văn tự.
Những văn tự đó theo Chiến Thần Tháp giải thích hình như là những bình luận người xem gửi tới.
“Lợi hại quá! Vô địch quá! Thích khách mạnh như vậy mà cũng bị Tử Phủ Thánh tử một kích tất sát, quá đẹp!”
“Người ở Thần Tiêu vừa vào phát trực tiếp kia, ta là Tử Thự Kinh đệ tử chân truyền Tử Phủ Thánh tử, có phải nơi này cần phổ cập kiến thức một chút không.”
“Tuyệt kỹ Thánh tử vừa mới dùng chính là tuyệt kỹ ngàn năm chưa có người luyện thành của bổn Thánh địa “Tử Phủ thiên Nhãn”, khi tu luyện đến mức cao thâm thì có thể nhìn thấu tất cả hư ảo.”
“Thích khách này tưởng là Thánh tử sư huynh thi triển Tử Thụ lĩnh vực để phòng ngự, đúng là quá buồn cười, Thánh tử chỉ đang dụ địch xâm nhập thôi.”
“Dùng Tử Thụ lĩnh vực để che giấu ba động của thiên nhãn, từ đó khiến kẻ địch khinh suất phát động công kích.”
“Sau đó lại dùng khí thế sét đánh tung một đòn tất sát với thích khách yếu về năng lực tác chiến chính diện.”
“Thánh tử sư huynh làm tốt lắm, Thánh tử sư huynh tung hoành vô địch!”
[Tử Phủ chân truyền 'Tử Thự Kinh', khen thưởng Tử Phủ Thánh tử Tề Thiếu Huyền 666 linh thạch.]
[Tử Phủ chân truyền 'Tử Thự Kinh', khen thưởng Tử Phủ Thánh tử Tề Thiếu Huyền 666 linh thạch.]