Chương 454: Vị thiên kiêu sáu sao thứ hai trong vạn năm nay! (1)
Keng!
Tiếng chuông rõ ràng vang vọng cả Chiến Thần tiểu trấn.
“Ha ha, đạo hữu, nghe nói gì không? Hôm nay Tử Phủ Thánh tử muốn phát trực tiếp vượt ải trong Chiến Thần Tháp.”
“Có nghe nói rồi, nhân lúc còn sớm mau đi tranh chỗ đi, đến trễ sẽ không giành được vé đâu!”
“Không biết Tử Phủ Thánh tử có thể vượt được tầng thứ mấy trong Chiến Thần Tháp, có thể trở thành thiên kiêu sáu sao trong truyền thuyết không?”
“Thiên kiêu sáu sao thì hơi khó đấy! Dù sao trên bia Chiến Thần vạn năm qua cũng chỉ có một vị thiên kiêu sáu sao, đó chính là Hoang Thạch Đế quân.”
“Không phải chỉ một vị đâu! Chẳng phải nghe nói Thần Tiêu Thánh tử là thiên kiêu bảy sao sao? Thậm chí còn có người nói hắn tám hay chín sao gì đấy.”
“Huynh ấy, mấy lời đồn đại đầu đường xó chợ đó mà huynh cũng tin à? Thiên kiêu tám sao huynh có biết là khái niệm gì không?”
“Thiên kiêu tám sao, chín sao quá vô lý, dù sao ngay cả Hoang Thạch Đế quân mà cũng chỉ sáu sao.”
“Theo ta thấy, đánh giá cấp bậc thật sự của Thần Tiêu Thánh tử hẳn cũng chỉ là thiên kiêu sáu sao, như vậy cũng đã đủ kinh ngạc rồi.”
“Ê, không phải Tử Phủ Thánh tử muốn vượt ải sao? Sao câu nào các ngươi cũng bàn về Thần Tiêu Thánh tử Thẩm Thiên vậy?”
“Ai bảo Thần Tiêu Thánh tử bề ngoài anh tuấn hơn Tử Phủ Thánh tử chứ, bối phận còn cao đến mức đè bẹp Tử Phủ Thánh tử nữa!”
“Haizz, nếu lúc nào đó Thần Tiêu Thánh tử chịu phát trực tiếp hình ảnh vượt ải thì tốt biết mấy, bổn cô nương chấp nhận gom hết tài sản để thưởng cho huynh ấy!”
“Thêm tiểu muội nữ, tiểu muội cũng vậy! Vừa mới nghĩ đến chuyện Tử Phủ Thánh tử phát trực tiếp là đã thấy tẻ nhạt vô vị rồi!”
...
Mặc dù Tề Thiếu Huyền nếm quả đắng dưới Thần Tiêu Thánh Tử phong, nhưng đúng như Thần Trung Thiên đoán, những lời đánh giá về y không vì vậy mà bị ảnh hưởng quá lớn.
Dù sao bị chiếm tiện nghi về mặt bối phận cũng không thể chứng tỏ Tề Thiếu Huyền không đủ ưu tú, chỉ có thể chứng tỏ y ra đường không xem lịch.
Còn biểu hiện lấy một chọi ba dưới Thánh Tử phong của Tề Thiếu Huyền đã khiến uy vọng của y tăng cao hơn.
Dù sao đúng như Tề Thiếu Huyền nói, sức chiến đấu mà Phương Thường và Trương Vân Hi thể hiện vượt xa Khổ Đa Phật Tử.
Người sáng suốt cũng có thể nhận ra, sau lưng hai người còn có Tần Vân Địch đang tăng buff cho họ.
Cho dù là dưới tình huống đó, Tề Thiếu Huyền vẫn có thể lấy một địch ba không hề thất bại.
Chiến lực này tuyệt đối vô địch trong cùng thế hệ!
Lần này Tề Thiếu Huyền phát trực tiếp trong Chiến Thần Tháp, với phần lớn tu tiên giả mà nói chắc chắn là trận quyết đấu đặc sắc trăm năm khó gặp.
Nếu vận khí tốt, lúc xem trực tiếp cảm ngộ được chút gì đấy sẽ đủ để hưởng thụ cả đời!
Loại chuyện tốt này đương nhiên sẽ không có ai bằng lòng bỏ lỡ, bởi vậy chỉ trong nửa canh giờ ngắn ngủi, ngoài Chiến Thần Tháp đã xếp hàng đầy người.
Bọn họ ai nấy đều dùng bảo vật đổi điểm Chiến Thần, sau đó được Chiến Thần Tháp truyền tống vào trong không gian ảo của tháp chuẩn bị xem trận chiến.
Tháp Linh thân thiết dưới sự nhắc nhở của Thẩm Thiên còn chuẩn bị cho họ ghế nằm thoải mái dễ chiu, cố găng phục vụ tốt nhất có thể.
...
Rất nhanh, “không gian quan sát” mà Diệp Kình Thương đã quy hoạch ra đã đầy người ngồi.
Bọn họ nhàn nhã nằm trên ghế, hư không trước mặt chậm rãi vặn vẹo, một tia sáng màu tím ngưng tụ thành mặt kính trong xuống.
Trên mặt kính bọn họ có thể nhìn thấy một vị nam tử oai hùng người mặc giáp trụ long vân màu đen, Phương Thiên Long kích đặt ngang trên đầu gối.
Tuy cách một hư không nhưng mọi người vẫn có thể cảm nhận được uy áp mạnh mẽ phát ra từ trên người nam tử.
Không hổ là vua không ngai của Đông Hoang thế hệ này, Tử Phủ Thánh tử, quả nhiên bá tuyệt thiên hạ!
“Ta điều tức xong rồi, sắp xếp một vị thiên kiêu năm sao khác đi!”
Tề Thiếu Huyền cũng biết lúc này có người đang quan sát mình nên một lần nữa thể hiện dáng vẻ lạnh lùng kiệm lời.
Y không trực tiếp khiêu chiến Thẩm Thiên vì Chiến Thần Tháp lòng dạ hiểm độc này lại nâng giá, đòi ba vạn điểm Chiến Thần mới có thể trực tiếp khiêu chiến Thẩm Thiên.
Ba vạn, đó là khái niệm gì?
Nên biết chỉ cần bỏ một ngàn điểm Chiến Thần là có thể đánh cược thiên kiêu năm sao, sáu sao, bảy sao!
Trực tiếp khiêu chiến Thẩm Thiên một lần đã đủ để khiêu chiến ba mươi lần thiên kiêu bảy sao!
Càng quan trọng hơn là, y không tự tin tuyệt đối sẽ chiến thắng...
Đúng vậy, trong lòng Tề Thiếu Huyền hơi mơ hồ.
Dù sao lúc trước y từng nhìn thấy biểu hiện của Thẩm Thiên rồi, chỉ dùng đầu vẫn có thể chống được một đạo thiên kiếp.
Tuy uy lực của thiên kiếp này không phải Tề Thiếu Huyền không chống đỡ được, đầu sắt không có nghĩa là sức chiến đấu chắc chắn cường đại tuy nhiên Tề Thiếu Huyền vẫn kiêng kỵ.
Y coi Thẩm Thiên là kình địch, túc địch.
Thế nào gọi là kình địch, túc địch? Đó là đối thủ thật sự có thể khiến Tề Thiếu Huyền cảm thấy áp lực.
Y cũng không chắc mình có thể thắng được Thẩm Thiên không, nếu thua, ba vạn điểm Chiến Thần coi như thành bong bóng.
Đó là ba mươi vạn linh tinh đấy! Nếu thua thật đến Thánh giả còn phải đau lòng.
Vì vậy, Tề Thiếu Huyền quyết định trước khi phát trực tiếp phải khiêu chiến với thiên kiêu năm sao và sáu sao để thăm dò thử đã.
...
“Đang ngưng tụ hình chiếu, hình chiếu ngưng tụ xong, bắt đầu vượt ải!”
Tia sáng màu đen xuất hiện trên lôi đài Chiến Thần, đồng thời, một nam tử áo đen xuất hiện.
Tuy nhiên áo đen trên người hắn ta hoàn toàn khác với Hắc Long giáp trên người Tề Thiếu Huyền, đó là một chiếc áo choàng đen như bóng đêm.
Dung mạo của nam tử này bị chiếc mặt nạ màu tím che lại chỉ để lộ đôi mắt thâm thúy, hắn ta đang nhìn Tề Thiếu Huyền như đang chăm chú nhìn con mồi.
“Thích khách Ảnh tộc, Ảnh Lục.”
“Ta phục vụ cho bóng tối, hư vô là tín điều của ta, mạng của ngươi ta sẽ lấy.”
Giọng nói lạnh lẽo vô tình như từ Địa Ngục truyền đến, khàn khàn khiến người ta rùng mình, ngay cả người xem cũng cảm thấy toàn thân lạnh rung.
Đây không phải là ảo giác, mà là sát khí!
Chỉ có sát thủ đẳng cấp cao mới có thể ngưng tụ ra được sát khí này.