Chương 459: Vì sao Thần Tiêu thánh tử lớn như vậy? (2)
Sau khi vận dụng bài kinh cấm này, khí thế trên người Tề Thiếu Huyền tăng cao nhanh chóng.
Y và Long Kích trong tay đã hợp hai làm một, sau đó bổ vào đầu Thẩm Thiên với khí thế như bổ núi vậy.
Trong phút chốc, Phương Thiên Long Kích bắn ra mũi kích dài nghìn mét, nó băng qua một nửa võ đài và bổ ngay đỉnh đầu Thẩm Thiên.
Không gian đều vỡ nát dưới mũi kích sắc nhọn này.
Chiêu thức không quá diệu kỳ nhưng lại ẩn chứa khí thế hào hùng của mây tía hàng trăm nghìn mét, nó đã phong tỏa tất cả đường lui kể cả trên dưới trái phải của Thẩm Thiên.
Thẩm Thiên không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gắng gượng tiếp đòn tấn công này.
"Lồng Ngũ Sắc Thần Quang, ngưng ra cho ta!"
Thần lôi vàng rực rỡ được thu lại và thay thành Ngũ Sắc Thần Quang, sau đó ánh sáng đủ màu ngưng tụ thành màn hào quang bảo vệ đỉnh đầu của Thẩm Thiên.
Phương Thiên Long Kích đánh vào Ngũ Sắc Thần Quang với khí thế như bổ núi, thoáng chốc mà nó đã đập màn hào quang lún xuống võ đài Chiến Thần, hơn nữa làm khói bụi bay tứ tung.
Rắc!
Lồng Ngũ Sắc Thần Quang chậm rãi hiện ra vết nứt chói mắt không gì bằng.
"Không ngờ ngươi không chỉ học "Chân Long Đế kinh" mà còn tu luyện thuật Ngũ Sắc Thần Quang của Khổng Tước thần tộc."
Cho dù Tề Thiếu Huyền là thiên kiêu tuyệt đại nhưng cũng không khỏi ngạc nhiên, bởi lẽ thuật Ngũ Sắc Thần Quang là bí mật bất truyền của Khổng Tước thần tộc.
Vậy mà Thẩm Thiên lại sử dụng Ngũ Sắc Thần Quang ư? Thế nghĩa là Thẩm Thiên có quan hệ không ít với Khổng Tước thần tộc ư?
Tề Thiếu Huyền liên tưởng đến thiên kiêu mạnh nhất Nam Cương trên bảng tân tú Chiến Thần - Khổng Mộng, sau đó không khỏi sinh ra một suy nghĩ.
Lẽ nào Khổng Tước thần tộc bên Nam Cương cũng chọn Thẩm Thiên làm người thăm dò nhân gian của tộc mình ư?
Tên này không chỉ là kỵ sĩ rồng mà còn là kỵ sĩ khổng tước nữa sao?
Đáng hận, đáng hận mà!
Tề Thiếu Huyền thừa nhận mình ghen tị, đường đường là thiên kiêu đứng đầu Đông Hoang như y mà cũng chỉ có thể ký khế ước với con rồng đực Thất thái tử của Long tộc thôi.
Tên Thẩm Thiên này có tài đức gì chứ? Hắn ký kết khế ước Long Thần với Ngao Băng cũng thôi đi, thế mà đến con khổng tước cái của Khổng Tước thần tộc cũng ưu ái hắn là sao?
Đẹp trai là được hết à?
Tề mỗ ta cũng trông đâu có tệ, tại sao lại không được đãi ngộ như vậy?
"Học được Ngũ Sắc Thần Quang thì sao chứ? Sức mạnh tuyệt đối mới là vương đạo, xem ta phá thần quang của ngươi đây!"
"Tề Thiếu Huyền ta mới là đứa con thiên mệnh trong tất cả thánh địa Đông Hoang!"
Tề Thiếu Huyền vừa dứt lời thì một viên Kim Đan với mười thần văn rực rỡ quấn quanh thân chậm rãi bay lên đỉnh đầu của y.
Khi Kim Đan mười vòng xuất hiện thì khí thế quanh người Tề Thiếu Huyền chợt tăng mạnh, Long Kích trong tay y rung dữ dội và xuất hiện những đường vân máu lan ra nhanh chóng.
Tựa như nó là một con rồng đen từng ngủ say đang sống lại huyết thống vậy.
Tề Thiếu Huyền hoàn toàn bỏ qua việc phòng ngự, quyết tâm đánh ngã Thẩm Thiên trong một chiêu!
Rắc!
Khe nứt trên Ngũ Sắc Thần Quang lan nhanh, thoáng chốc mà lồng Ngũ Sắc Thần Quang đã có dấu hiệu sụp đổ.
Đúng lúc này, Thẩm Thiên bên dưới lớp Ngũ Sắc Thần Quang kết ấn và biến ra một viên Kim Đan lớn.
Lúc Kim Đan xuất hiện cũng là lúc dao động pháp tắc mạnh mẽ dâng trào và khuếch tán ra xung quanh.
Tề Thiếu Huyền lập tức ngẩn ra, nhưng không phải do y bị hơi thở từ viên Kim Đan ấy dọa ngớ người mà là do... thứ này quá lớn!
Gần như tất cả Kim Đan của người tu tiên đều to cỡ một quả nhãn, Tề Thiếu Huyền cũng không phải là ngoại lệ, điểm khác ở đây là y có thêm mười thần văn thôi.
Nhưng tại sao Kim Đan của Thần Tiêu thánh tử Thẩm Thiên lại lớn đến vậy?
Dù không có thần văn nhưng lại lớn gấp mấy lần Kim Đan của Tề mỗ, thế là làm sao!
Lẽ nào là do Ngao Băng và Khổng Mộng ưu ái Thẩm Thiên nên hắn lớn hơn người bình thường?
Khi nhìn viên Kim Đan trôi lơ lửng trên đỉnh đầu Thẩm Thiên, Tề Thiếu Huyền luôn có cảm giác... như Kim Đan thần văn của mình không khí phách bằng của Thẩm Thiên.
Không biết Kim Đan này được làm ra thế nào, đúng là xưa nay chưa từng thấy mà!
Chỉ bàn về độ hiếm thì Kim Đan của Thẩm Thiên có thể giẫm lên Tề Thiếu Huyền rồi.
Tề Thiếu Huyền rất là đố kỵ với viên Kim Đan lớn đó!
Bỗng nhiên báo động trong lòng y reo lên, sau đó y định triệu tập mây tía bảo vệ theo phản xạ có điều kiện.
Tiếc là y đã chậm, mây tía mỏng manh được triệu tập khẩn cấp không thể mang lại khả năng phòng ngự đủ mạnh, thế là nó đã bị xuyên thủng trong nháy mắt.
Hai sợi dây màu xanh ngọc óng ánh bắn ra khỏi nền đất và bám dọc lên bắp chân của Tề Thiếu Huyền, chẳng mấy chốc mà nó đã trói chặt nửa người dưới của y.
Sợi dây trói bắt đầu mọc ra những đầu gai nhọn và đâm vào cơ thể của Tề Thiếu Huyền. Chỉ trong thời gian ngắn, Tề Thiếu Huyền đã cảm thấy cơ thể tê dại.
Sợi dây này... gây tê... Có độc!
Phương Thiên Long Kích lộ ra mũi nhọn, Tề Thiếu Huyền chuẩn bị vung Long Kích cắt đứt phệ tiên đằng.
Vào lúc này, Thẩm Thiên xông lại, Tử Tiêu Kinh Thiên Chùy trong tay to ra gấp bội trong phút chốc rồi nện ầm vào Tề Thiếu Huyền.
Ầm!
Tề Thiếu Huyền vội vàng giơ Long Kích đón đỡ. Sau một tiếng động thật lớn, hơn nửa người của y đã bị đập lún xuống đất.
Cùng lúc đó, phệ tiên đằng cũng tiếp tục bò lên và trói chặt toàn thân Tề Thiếu Huyền như bánh chưng.
Thẩm Thiên lại nện chùy thêm lần nữa, lần này thì nhắm thẳng vào đầu của Tề Thiếu Huyền.
Bộp! Gạch men mơ hồ xuất hiện trên võ đài Chiến Thần.
Dù sao cảnh tượng ấy cũng quá máu me...
Bóng dáng của Tề Thiếu Huyền dần ngưng tụ thành hình trên võ đài Chiến Thần.
Y biết điều đó có nghĩa là y đã thất bại, y thua trong tay Thần Tiêu thánh tử Thẩm Thiên.
Thế nhưng Tề Thiếu Huyền rất không cam lòng, bởi y cảm thấy vấn đề ở đây không phải là chênh lệch sức mạnh mà là do mình quá sơ sẩy.
Rõ ràng sức mạnh của y và Thẩm Thiên là ngang nhau ngay từ lúc bắt đầu trận chiến, thậm chí y còn mơ hồ áp chế Thẩm Thiên và chiếm phần thắng không hề nhỏ.
Đặc biệt là y đã thất thần khi Thẩm Thiên sử dụng Ngũ Sắc Thần Quang và Kim Đan siêu cấp lớn.
Việc thất thần trong lúc chiến đấu quả là không thể tha thứ được!
Nếu không vì vậy thì dù chiêu phệ tiên đằng của Thẩm Thiên có khó giải quyết nhưng cũng không thể bắt được Tề Thiếu Huyền.
Nói tóm lại là Tề Thiếu Huyền y không phát huy tốt!
Nếu tái chiến thì y chắc chắn sẽ thắng!