Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 462: Lần này là do trạng thái của Tề mỗ không tốt (2)

Chương 462: Lần này là do trạng thái của Tề mỗ không tốt (2)
­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­ ­
Quả nhiên, đó mới là sát chiêu mà Tử Phủ thánh tử ẩn giấu sao?
Tề Thiếu Huyền không hề để lộ sát chiêu này trong lúc bị Phương Thường và Trương Vân Hi bao vây, ấy thế mà y lại sử dụng nó khi đối mặt với áp lực từ hình chiếu Thẩm Thiên.
Xem ra áp lực mà Thần Tiêu thánh tử Thẩm Thiên mang lại cho y khá là lớn đấy!
Ầm!
Trong một thời gian ngắn, Tử Đồng Kiếp Quang xuyên qua vùng giữa mày của hình chiếu Thẩm Thiên rồi đánh ầm vào hàng rào không gian trên võ đài.
Ngay lập tức, tiếng nổ mạnh khiến cả võ đài chấn động.
Thần Tiêu thánh tử bị giết trong nháy mắt ư?
Tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn hình chiếu của Thẩm Thiên, nhất thời khó có thể chấp nhận chuyện ấy.
Dù sao đó cũng là Thần Tiêu thánh tử mà!
Tuy nhiên, mọi người nhanh chóng nhận ra sự khác thường vì hình chiếu của Thẩm Thiên đang dần tiêu tan.
Đó không phải là tiêu tan năng lượng mà là... bóng mờ.
Đúng vậy, kẻ vừa bị Tử Đồng Kiếp Quang đâm thủng không phải là hình chiếu của Thẩm Thiên mà chỉ là bóng mờ do hình chiếu để lại.
Tốc độ của hắn quá sức nhanh, hắn đã tránh đi ngay từ khi Tử Đồng Kiếp Quang bắn vọt đến nên hoàn toàn không bị kiếp quang bắn trúng.
"Thật nhanh!"
Ba con ngươi của Tề Thiếu Huyền đồng loạt co lại, dường như Thiên Nhãn của y không theo kịp tốc độ của Thẩm Thiên.
Hình bóng của Thẩm Thiên đã biến mất trước mắt tất cả người xem, mọi người chỉ nhìn thấy những bóng mờ màu vàng di chuyển ngang dọc trên võ đài thôi.
Ầm!
Trong giây lát, Tề Thiếu Huyền giơ Phương Thiên Long Kích lên.
Ánh lửa rực rỡ bùng nổ trên thân kích trông rực rỡ như một mặt trời nhỏ vậy.
Đó là một thanh kiếm chém lên thân kích với tốc độ nhanh như tia chớp, nếu Tề Thiếu Huyền không đỡ đúng lúc thì nhát kiếm đó đã chẻ vào đầu y rồi.
"Tề mỗ không thể không thừa nhận ngươi rất nhanh, tiếc là chỉ sử dụng mỗi tốc độ thì không thể thắng Tề mỗ đâu!"
Tề Thiếu Huyền hừ lạnh, kế đó quét ngang Bát Hoang Long Kích.
Song, lúc Long Kích của y xẹt qua thì Thẩm Thiên đã lùi về sau từ lâu, tiếp đó Thẩm Thiên lại bắt đầu tấn công mãnh liệt vào một bên khác.
Keng!
Ầm!
Keng!
Ầm!!!
Sắc mặt của Tề Thiếu Huyền trên võ đài rất khó coi.
Thẩm Thiên thật sự quá nhanh, y hoàn toàn không thể đuổi kịp.
Sau lần tấn công đầu tiên, Thẩm Thiên tiếp tục ra nhiều đòn tấn công dữ dội như vũ bão.
Mỗi chiêu thức đều nhanh đến mức tột cùng nên Tề Thiếu Huyền không thể không phòng thủ, thậm chí y còn chẳng có cơ hội để phản công nữa là.
Y đang sử dụng vũ khí nặng như Phương Thiên Long Kích và am hiểu chiến đấu tầm xa, vì vậy y không chiếm ưu thế trong việc đánh cận chiến.
Rất nhiều pháp thuật, thậm chí là cơ hội kết ấn và tích sức cũng không làm được.
"Tuy rằng cách tấn công điên cuồng ấy trông oai phong nhưng rồi sẽ tăng mức tiêu hao pháp lực."
Tề Thiếu Huyền vừa đỡ đòn của Thẩm Thiên vừa cười lạnh: "Tề mỗ cũng muốn xem thử ngươi có thể kiên trì tấn công được bao lâu."
Hình chiếu không trả lời Tề Thiếu Huyền mà chỉ tiếp tục vung kiếm ra một chiêu lại một chiêu.
Càng về sau kiếm của hắn càng thiếu khí phách, cuối cùng đổi sang dùng Tử Tiêu Kinh Thiên Chùy đập bể Tề Thiếu Huyền.
Tiên quang màu vàng trên võ đài giao thoa với sấm sét, Tề Thiếu Huyền tạm thời bị Thẩm Thiên đánh lui về sau liên tục.
Ngay cả áo giáp mây tía trên người cũng hơi tối đi.
Bình luận đã quét khắp võ đài.
"Tháp Chiến Thần đã cho cơ hội thứ hai rồi mà Tử Phủ thánh tử vẫn không được!"
"Nếu lần so tài trước là bị hình chiếu không đầu óc tính kế thì lần này đã bị áp chế luôn rồi!"
"Xem ra Tử Phủ thánh tử không phải là đối thủ của Thần Tiêu thánh tử. Cũng đúng, dù sao sức chiến đấu của Thần Tiêu thánh tử cũng quá mạnh."
"Tử Thự Kinh của Tử Phủ Thánh Địa đâu rồi? Thánh tử của các ngươi sắp thua rồi, không ra nói gì à?"
"Xin chân thành, người còn đang trong tháp Chiến Thần và vừa xem bình luận xong, các ngươi tu tiên mà không sửa cái đầu mình à? Rõ ràng là Thiếu Huyền sư huynh... đang lấy bất biến ứng vạn biến."
"Trông thì có vẻ như Thần Tiêu thánh tử dào dạt khí thế nhưng thực chất chỉ là sự giãy giụa trước khi chết mà thôi, không đắc ý được lâu đâu."
"Thiếu Huyền sư huynh mà bắt đầu phản công thì chắc chắn có thể nghiền ép hắn trong nháy mắt!"
...
Tề Thiếu Huyền không quan tâm bình luận vì tất cả sự chú ý của y đều tập trung vào Thẩm Thiên.
Ha hả, Tề Thiếu Huyền thừa nhận tốc độ của Thẩm Thiên đã vượt trên dự đoán của mình.
Có thể nói, tốc độ tấn công của hắn chắc chắn là vô địch so với người cùng cấp.
Thế nhưng trong chiến đấu không so ai nhanh hơn hay mạnh hơn, bọn họ cần phải cân nhắc đến các yếu tố khác nữa.
Cách dốc sức tấn công của Thẩm Thiên trông rất là oai phong, thậm chí phải nói là đè Tề Thiếu Huyền ra mà đánh, nhưng nó đòi hỏi một lượng pháp lực khá là lớn.
Có thể nói, lượng pháp lực mà Tề Thiếu Huyền đã tiêu hao trong đợt giao tranh kịch liệt này còn không bằng một nửa của Thẩm Thiên.
Chỉ cần y duy trì hiện trạng và tiếp tục làm hình chiếu Thẩm Thiên hao tổn thì người thắng cuối cùng chắc chắn sẽ là Tề Thiếu Huyền y!
Một hình chiếu không có đầu óc mà cũng dám xưng là khôn ngoan hơn Tề mỗ sao?
Quả là buồn cười!
Tề Thiếu Huyền hít sâu một hơi, mắt nhìn mũi mũi nhìn tim và tập trung tất cả sự chú ý vào việc đỡ đòn của Thẩm Thiên.
Mười chùy, hai mươi chùy, ba mươi chùy, bốn mươi chùy,...
Không đúng, không phải như thế, cuộc chiến này phát triển theo hướng không đúng!!!
Đôi tay Tề Thiếu Huyền run mạnh, lùi về sau liên tục, thậm chí bị buộc đến sát ranh giới võ đài.
Sắc mặt của y trở nên khó coi cực kỳ, bởi vì y phát hiện ra một sơ suất vô cùng trí mạng của mình trong lúc chiến đấu.
Đó là y đã tiêu hao rất rất nhiều pháp lực trong cuộc chiến với hậu duệ Tiến Thần tộc Trục Nhật, thích khách bóng tối Ảnh Lục và hình chiếu Thẩm Thiên.
Thậm chí một bộ phận độc gây tê của phệ tiên đằng vẫn còn trong người y.
Tuy rằng nhờ pháp tắc của tháp Chiến Thần che chở nên Tề Thiếu Huyền không thật sự tử vong sau khi bị hình chiếu đánh bại lần đầu tiên, nhưng để khôi phục trạng thái và pháp lực thì phải tính giá khác.
Cho nên y đã mất một nửa pháp lực từ lúc bắt đầu trận đấu thứ hai với hình chiếu của Thẩm Thiên.
Dưới thế tấn công mãnh liệt như gió quất mưa rào của Thẩm Thiên, Tề Thiếu Huyền hoàn toàn không có thời gian bổ sung trạng thái cho mình.
Nói cách khác, nếu cứ đánh tiếp như vậy thì có lẽ Tề Thiếu Huyền sẽ hết sạch pháp lực trước dù cho hình chiếu của Thẩm Thiên tiêu hao pháp lực nhanh hơn Tề Thiếu Huyền.
Quan trọng hơn, thần kinh của Tề Thiếu Huyền đang căng như dây đàn trong quá trình chiến đấu vừa căng thẳng vừa kích thích này.
Lúc Tề Thiếu Huyền phát hiện chuyện này thì pháp lực của y đã sắp cạn rồi.
Bên cạnh đó, Thẩm Thiên vẫn còn đang tiếp tục tấn công điên cuồng!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất