Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 488: Vấn đề lịch sử còn sót lại của Bích Liên Thiên tôn (2)

Chương 488: Vấn đề lịch sử còn sót lại của Bích Liên Thiên tôn (2)
­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­
Bổn Thánh tử ngại phiền nên mới ra ngoài hít thở chút không khí.
Kết quả, thật vất vả mới dứt được mấy tên lẳng lơ trong phòng bao kia lại rơi vào miệng cọp à?
Nhìn bốn vị tiên tử áo trắng nhẹ nhàng bay bay, cảm nhận những ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào mình, dường như muốn mình ăn hết các Bạng Tiên này mà Thẩm Thiên rùng mình một cái.
Nói thật, hắn không thể bước qua được giới hạn đó trong lòng, càng không duyệt được giới hạn đó.
Kịch bản này sẽ náo đến mức nào đây? Mở nắp trai sao?
“Bốn… bốn vị tiên tử nhảy rất đẹp, đã cho Thẩm mỗ hôm nay được mở rộng tầm mắt.”
Thẩm Thiên khéo léo nói: “Ta cùng bốn vị tiên tử mới quen đã thân, không bằng nhân đây kết nghĩa kim lan, kết làm huynh muội khác họ, được không?”
Bốn vị thiên kiêu Bạng Tộc: “???”
Lão nương muốn ngủ với ngươi, con mẹ nó ngươi lại nói muốn kết bái với lão nương à?
Trong rạp, bốn đại công tử cùng Tề Thiếu Huyền, Ngao Ô nghe được động tĩnh bèn đi tới bên đài.
Thấy cảnh bốn vị tiên tử Bạng Tiên cùng hiến trai lại bị Thẩm Thiên đề nghị “kết nghĩa kim lan”, tất cả đều ngơ ngác.
Con mẹ nó chứ kết nghĩa kim lan!
Con mẹ nó chứ, đó là bốn vị thiên kiêu Bạng Tiên đó, không biết bao nhiêu tuấn kiệt hải tộc nằm mơ cũng mơ theo đuổi được một vị trong số đó, cho dù có dốc hết vốn liếng cũng vui lòng.
Ngươi thì tốt rồi, kết nghĩa kim lan, uổng cho ngươi nghĩ ra!
Đẹp trai một tí là tùy hứng vậy sao?

Nhất thời, toàn bộ Thiên m Các đều lặng đi, chỉ còn lại bốn vị tiên tử Bạng Tộc đang u oán nhìn Thẩm Thiên.
Đương nhiên, Thẩm Thiên làm như không thấy gì hết.
Nói đùa, kiếp đào hoa trên người bổn Thánh tử đã đủ nhiều rồi.
Liên Nhi, Linh Nhi, Vân Hi sư tỷ, còn cả Khổng Mộng và Ngao Băng, ta còn chưa biết nên xử lý thế nào đâu!
Giờ lại thêm bốn phiền phức nữa, làm gì thế? Ỷ đông người muốn bắt nạt người ta đẹp trai à? Quá bất công!
Ai quy định nữ nhân thích bổn Thánh tử, bổn Thánh tử sẽ phải đón nhận tình yêu đó? Muốn chiếm được bổn Thánh tử, cứ đi ứng phó xong với trưởng Công chúa Long tộc Ngao Băng đã rồi hẵng nói.
Bằng không, Thẩm Thiên lo lắng bốn con trai trai nhỏ này sẽ bị con rồng mẹ hung dữ kia bắt tới ăn thịt mất.
Ừm, không sai, bổn Thánh tử làm vậy là vì nghĩ cho mấy con trai này!
Nếu muốn giao lưu tình cảm thật thì lén lút liên hệ thôi.
Đại chiến thế này, nếu cờ trống không thu cẩn thận sẽ rất dễ biến thành tràng tu la đấy.
Khi Thẩm Thiên không ngừng độc thoại trong lòng, bên cạnh thiên kiêu Ngân Chương Bạch công tử đảo mwats.
Ngao Ô không nói cho tứ công tử Bắc Hải thân phận thực sự của Thẩm Thiên, nhưng không có nghĩa là Bạch côn tử không có cách nào tìm hiểu được.
Trên thực tế, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Thẩm Thiên, Bạch công tử đã nắm cực kỳ rõ ràng và toàn diện các thông tin về hắn.
Xét theo một góc độ nào đó, Tề Thiếu Huyền chưa chắc đã vượt được y về mặt này.
Nói cho cùng, một vị kín miệng ít nói như Lý sư đệ đã tán gẫu bao la không biết bao nhiêu chuyện với Bạch công tử rồi, mà Thẩm Thiên là nhân vật chủ yếu.
Nghe nói Thần Tiêu Thánh tử đã bị Trưởng Công chúa Long tộc từ vạn năm trước Ngao Băng độc chiếm, nếu nàng mà biết chuyện Thánh tử bị bốn vị Bạng tiên hiến châu…
Ôi mẹ ơi~~~
Bạch công tử rùng mình một cái. Mặc dù y không biết Ngao Băng, nhưng đã tìm được rất nhiều dấu vết trong các cổ tịch.
Nếu Ngao Băng biết bọn họ đưa Thẩm Thiên đến nơi phong nguyệt này, còn xảy ra chuyện không hay ho gì với bốn con tiểu yêu Bạng tộc ngay trước mắt hàng vạn người…
Hậu quả kia… nghĩ thôi cũng thấy sợ!

Nghĩ tới đây, Bạch công tử dứt khoát quyết định tiến lên một bước.
Y chắp tay với bốn vị thiên kiêu Bạng Tiên tộc, xúc tu dập dờn trong nước: “Bốn vị tiên tử hiểu lầm rồi.”
“Thẩm huynh đã cầm sắt hòa minh với một vị Công chúa nào đó của Long tộc, thực sự không thể tiếp nhận ý tốt của bốn vị tiên tử, hay là đổi sang bổn công tử đi!”
Bạch công tử thấy chết không sờn, nói tiếp: “Hiện giờ Bạch mỗ vẫn chưa có hôn phối, nếu bốn vị tiên tử không chê, nguyện cùng tiên tử vĩnh kết lương duyên.”
Bốn vị tiên tử Bạng tộc: “…”
Con bạch tuộc này từ đâu ra vậy? Xấu quá!
Sao lại cản trở ta ngắm nhìn mỹ nam? Thực muốn ném nó xuống nước!
Nhưng vị mỹ nam tử loài người này thực sự là phò mã Long tộc sao? Nếu là thật thì thực đáng tiếc.
Dù sao thì tộc Hắc Long đã nổi danh hung hãn mãnh liệt khắp Bắc Hải rồi, đoạt nam nhân với Công chúa Long tộc, đúng là các nàng không đủ tư cách.
Chí ít là trước mặt mọi người, tuyệt đối không thể tranh với tộc Hắc Long được.
“Công tử, quấy rầy rồi.”
Bốn vị tiên tử Bạng tộc buồn bã u oán thu lại ngọc trai.
Dường như nghĩ ra điều gì đó, một vị tiên tử bất chợt lấy ra một con ốc tù và nhỏ nhét vào trong lòng Thẩm Thiên thật nhanh.
Nàng ẩn tình nhìn hắn, nói: “Được Thẩm ca ca thương yêu nguyện ý kết nghĩa kim lan với tiểu muội, tiểu muội xin nhận vị ca ca tốt này.”
“Sau này nếu ca ca muốn gặp muội muội thì thổi con ốc tù và này là được, bất kể chân trời góc bể, muội muội nhất định sẽ tới.”
Ba vị Bạng tiên khác thấy vậy, nét u oán trên mặt lập tức không còn.
Các nàng đều nhanh chóng lấy ốc tù và từ trong ngực ra, nhét vào lòng Thẩm Thiên: “Cả muội nữa, muội cũng vậy.”
Nhét xong ốc tù và, bốn vị tiên tử xấu hổ thẹn thùng liếc nhìn Thẩm Thiên một cái, rồi cùng bay về sân khấu, chẳng mấy chốc đã biến mất sau màn.
Chỉ để lại Thẩm Thiên còn chưa tỉnh hồn lại và vô số hũ dấm chua lâu năm.
“Mẹ nó chứ, ai nói thiên kiêu Bạng Tiên tộc cao lãnh như tuyết? Ra đây. Ta đảm bảo sẽ không đánh chết ngươi!”
“Không phải hiến châu bị từ chối sẽ vì yêu sinh hận sao? Con mẹ nó chứ sao lại đổi thành nhận ca ca? Còn cả sau này gặp lại nữa!?”
“Gã loài người này thật không biết tốt xấu, muội muội Bạng tiên nên để ý tới ta một chút. Ta là một con cá trung thực!”
“Chua quá chua quá, quả nhiên những kẻ dung mạo bình thường giốn ta không thể hiểu nổi nữ yêu tinh chủ động quá phận cỡ nào!”
“Đẹp trai thì ghê lắm sao? Đẹp trai là có thể đùa bỡn với tình cảm của các tiên tử sao?”
“A, nhưng hình như vị thiên kiêu loài người kia chẳng làm gì hết, không tính là đùa bỡn nhỉ.”
“Không nghe không nghe, giống đực đẹp trai đều đáng chết!”

Vô số ánh mắt u oán từ trong đám người bắn thẳng đến Thẩm Thiên.
Lúc này Thẩm Thiên đang tê cả da đầu, hắn có thể cảm nhận được sát khí trong Thiên m Các này!
Quả nhiên quá ẩu thả rồi, đáng lẽ trước khi ra ngoài hắn nên đeo mặt nạ phượng vũ lên, khiêm tốn một chút không bao giờ là thừa.
Ôi, ai có thể ngờ nổi thẩm mỹ của muội tử Hải tộc lại giống với tu tiên giả trên lục địa chứ! Mà ở đây các nàng còn phóng khoáng hơn cả loài người.
Lại còn để lại ốc tù và nhỏ hẹn sau này liên lạc nữa chứ. Ngươi coi bổn thánh tử là loại Hải Vương kia sao? Quả thực là vũ nhục người khác!
Nghĩ vậy, Thẩm Thiên lặng lẽ thu bốn con ốc tù và nhỏ vào trong thương minh giới.
A, hắn chỉ giữ làm kỷ niệm thôi, chắc chắn sẽ không gọi!
Dường như sự phẫn nộ trong đám người đã được nén chặt hết mức, một đám nam tử Hải Yêu tộc từ một phòng bao khác nhảy sang.
Bọn họ nhìn thẳng đến phòng bao của Thẩm Thiên, ánh mắt như có điện: “Ha ha, tu sĩ loài người từ đâu đến? Lại dám chạy đến thành Cực Nhạc của Hải tộc ta phá quán?”
“Có bản lĩnh thì xuống đây đánh nhau!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất