Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 487: Vấn đề lịch sử còn sót lại của Bích Liên Thiên tôn (1)

Chương 487: Vấn đề lịch sử còn sót lại của Bích Liên Thiên tôn (1)
­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­
Thiên m Các được gọt giũa từ một tảng đá san hô khổng lồ, ở chính giữa là một sân khấu to tướng, bốn phía là các loại phòng bao được cải tạo từ san hô.
Phòng bao của đám người Thẩm Thiên rất khá, ngay đối diện sân khấu, còn có một đài nhỏ lộ thiên, hiệu quả thưởng thức là cực giai.
Mọi người ngồi trong phòng chiêm ngưỡng mỹ nữ hải tộc nhẹ nhàng nhảy múa, nâng cốc hôn ngoan.
Là khách quen của Thiên m Các, Tạ công tử vô cùng nhiệt tình giới thiệu với Thẩm Thiên.
“Thẩm huynh, Tề huynh, Thất Thái tử, có lẽ đây là lần đầu tiên các ngươi tới một nơi tốt như Thiên m Các này đây.”
“Để ta giới thiệu cho mọi người một chút. Hiện tại người đang biểu diễn trên sân khấu kia là mỹ nữ Bạng Tiên tộc. Tên tiết mục là Bạng Tiên vân vũ.”
“Giai nhân Bạng Tiên tộc chia làm hai loại, một là các vị Bạng Tiên mặc quần áo màu hồng bên ngoài, các nàng tự nguyện ra sân khấu.”
“Loại khác là bốn vị Bạng Tiên áo trắng trên sân khấu kia, các nàng đêu là thiên kiêu trong Bạng Tiên tộc đó, địa vị không thấp đâu.”
“Hầu hết thì các Bạng Tiên áo trắng này đều bán nghệ không bán thân, không chịu ra sân khấu.”
Theo như lời giới thiệu của Tạ công tử, Thẩm Thiên cẩn thận nhìn lên sân khấu, quả nhiên đúng như lời vừa nghe.
Trên sân khấu, mười vị Bạng Tiên mặc váy hồng vây quanh bốn vị Bạng Tiên mặc váy trắng, vừa nhìn là biết ngay tôn ti.
Ngao Ô tò mò nhìn Bạng Tiên, hỏi: “Ra sân khấu là có ý gì? Mà sao lại có tỷ tỷ mặc áo trắng đeo trân châu trên đầu, có tỷ tỷ áo trắng lại không có?”
Bạch công tử cười cười giải thích: “Điện hạ không biết rồi, trân châu trên đầu các nàng là ngọc trai của Bạng Tiên tộc, cũng là thủ cung sa của các nàng.”
“Bạng Tiên còn xử nữ thì giấu trân châu trong cơ thể, không bày ra trước mặt người khác, mà các Bạng Tiên đội trân châu trên đầu đều là Bạng Cơ đã từng phục vụ người khác, kinh nghiệm phong phú.”
“Cả hai loại Bạng Tiên này đều có phong tình riêng, không tiện nhiều lời. Sau này Điện hạ tới nhiều thấy thêm vài lần sẽ hiểu.”
Thẩm Thiên: “…”
Tề Thiếu Huyền: “…”
Mấy tên khốn kiếp này, các ngươi đang dạy trẻ con cái gì đấy hả?
Tạ công tử cũng không chịu yếu thế, bổ sung thêm vào: “Ngoài ra, nếu có người có thể khiến cho các Bạng Tiên áo trắng kia ưu ái, ngầm hứa phương tâm.”
“Bạng Tiên áo trắng sẽ đưa ngọc trai của mình cho nam tử đó, có nghĩa là “Cảm mến với chàng, hiến châu tỏ lòng.”
“Chỉ tiếc là phần lớn giai lệ Bạng Tộc đều cao khiết, vô cùng ít thấy cảnh hiến châu ở Thiên m Các.”
“Trên cơ bản, khách nhân tới Thiên m Các đều bỏ tiền tìm vui, nhiều nhất sẽ là coi trọng một vị Bạng Tiên nào đó còn xử nữ rồi chuộc thân cho nàng.”
“Còn trường hợp một vị thiên kiêu Bạng Tiên nào đó buông xuống kiêu ngạo, hiến châu cho khách nhân trước mặt vạn chúng chừng chừng thì độ khó quá lớn, trên cơ bản là không có khả năng.”
Tạ công tử kể chuyện một cách đầy ngưỡng mộ ước ao.
Nếu lọt được vào mắt xanh của thiên kiêu Bạng Tiên tộc thì thật sự là nghĩ thôi cũng kích động!
Cảm nhận được ước vọng bắn ra từ trong mắt Bạch côn tử, khóe miệng Thẩm Thiên hơi giật giật.
Những vị thiên kiêu hải tộc này thực sự là tràn đầy hươn vị biển cả.
..
Lặng lẽ bước tới bên cạnh lan can lộ thiên trước sân khấu, ngắm nhìn Bạng Tiên nhẹ nhàng nhảy múa, ánh mắt Thẩm Thiên hoàn toàn là thưởng thức một cách thuần khiết.
Nói thật thì vũ đạo của các nàng Bạng Tiên kia không tệ, dây thắt lng bồn bềnh, quạt lông tung bay, như tiên cảnh bồng bềnh.
Nhưng nghĩ lại phần lớn Bạng Tiên ở đây không thể khống chế được vận mệnh của mình.
Trong lòng hắn chợt dâng lên chút đồng tình, lại thêm vài phần thương hại nhàn nhạt.
Thế gian này, ai cũng khó khăn!
Với thực lực của phần lớn Bạng Tinh, nếu không phụ thuộc vào thế lực lớn như Thiên m Các, tình cảnh sẽ càng thê thảm hơn.
Dù sao, trong biển, vạn tộc san sát, pháp tắc sinh tồn thậm chí còn tàn khốc hơn cả nhân tộc, nếu không có thế lực nào chống lưng rất có thể sẽ biến thành huyết thực chỉ trong chớp mắt.
“Trong tu tiên giới này, mỹ nam tử như ta đây, chỉ khi thực lực đủ cường đại mới có thể khống chế vận mệnh của mình.”
Thẩm Thiên thở dài, quyết tâm phải trở nên mạnh hơn trong lòng lại càng kiên định hơn một chút.
Đúng vào lúc này, màn “Bạng Tiên vân vũ” kia cũng đã đến hồi kết, Bạng Tiên áo trắng bắt đầu tạo hình.
Hẳn là bốn vị Bạng Tiên áo trắng kia cũng đã bắt đầu kết thúc công việc, chuẩn bị xuống sân.
Nhưng, trước mắt bao người…
Bốn vị Bạng Tiên kia không thu múa vội.
Các nàng khẽ nhìn nhau một cái, môi son khẽ nhếch lên, không hẹn mà cùng nhả ra một viên trân châu óng ánh.
Ngay sau đó, bốn vị Bạng Tiên cùng nhảy lên khỏi sân khấu, bay lên một đài lộ thiên của phòng bao nào đó trên lầu hai.
Lưng eo bốn nàng tiên tử nhẹ nhàng dẻo dai, ôn nhu như phi thiên, tay bưng hạt châu óng ánh long lanh, hơi chen nhau bay lên.
Cuối cùng, trong ánh mắt ngỡ ngàng và chăm chú của vô số người.
Bốn vị Bạng Tiên chậm rãi dừng lại trước một sân bao lộ thiên, e thẹn xấu hổ nhìn một nam tử.
Bốn vị thiên kiêu Bạng Tiên lại cùng coi trọng một nam tử, hơn nữa còn tranh cướp hiến châu cho hắn trước mặt bao người sao?
Oa…. Oa…. Oa…
Ngay lập tức, bốn phía xung quanh Thiên m Các đều vang lên tiếng hít sâu.
Ở Thiên m Các, tình huống thế này có thể nói là ngàn năm khó gặp một lần, thực sự có thể khiến cho người ta ghen tỵ đến rụng răng.
Không biết người này là thế nào mới có thể khiến cho bốn vị Bạng Tiên cùng thất thố? Mọi người ai cũng nhìn chằm chằm vị nam tử kia.

Sau khi nhìn rõ dung mạo vị nam tử kia, những ánh mắt không cam lòng, chất vấn kia đều chậm rãi chuyển thành rung động, và kinh hãi nồng đậm.
Trên thế gian này có mỹ nam tử siêu phàm thoát tục đến vậy sao?
Bảo sao các tiên tử Bạng Tộc cũng nhịn không được mà cùng nhau hiến châu.
Chỉ thấy trên đài ngạo nghễ một nam tử mang một thân cẩm y bạch long, tóc dài xõa vai, giữa hai đầu lông mày hừng hực khí thế.
Nhất là đôi mắt kia của hắn, dường như có những vì sao lấp lánh chìm nổi trong đó, như đủ cả lục đạo luân hồi, khiến cho người ta không nhịn được mà luân hãm vào trong đó.
Đúng vậy, người này chính là Thẩm Thiên.
Còn hắn, thì đang ngơ ngác.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất