Chương 513: Sai lầm của người sống sót hại chết người! (2)
Tiểu tử này lớn lên đẹp trai cũng thôi đi, chưa gây họa cho Nhân tộc đủ hay sao mà còn chạy đến Yêu tộc ở Bắc Hải?
Không có trở ngại gì khi tìm đối tượng yêu tinh nam ở Bắc Hải sao?
Thẩm Thiên nhìn trán Ngọc Biên Tiên, cười nói: "Nếu các vị tin tưởng Thẩm mỗ thì hãy đi theo Thẩm mỗ!"
Dứt lời, đôi thần cánh màu vàng hiện lên phía sau Thẩm Thiên. Hắn bay về hải vực vô biên phía đông.
Hắn có thể cảm nhận rõ ràng mình bị áp chế trong khu hải vực này.
Thậm chí tốc độ của Vũ Hóa Tiên Kim không thể phát huy ra một hay hai phần mười nhưng vẫn đề phòng được khí hỗn độn.
Mặc dù không nhiều khí hỗn độn phân tán trong hư không, nhưng tránh né chúng cũng rất phiền phức và dễ gặp nguy hiểm.
Mọi người lượn đông lượn tây theo Thẩm Thiên, dọc đường đi thấy qua không ít hòn đảo.
Hầu hết những hòn đảo đều bị bao quanh bởi lớp khí hỗn độn mỏng, không có nguy hiểm gì đối với những người gia nhập nhưng cũng vì vậy mà có đông đảo kẻ cướp giật.
Đi qua những năm tháng tranh đoạt, cơ bản không có bảo vật quý giá gì có thể làm Thẩm Thiên động lòng
…
Khi mọi người từ từ đi sâu vào hải vực thì độ dày của khí hỗn động cũng dần thay đổi.
Nếu nhìn ra xa, bên ngoài mấy trăm dặm kia là một vùng mênh mông rất khó để nhìn thấy phương hướng.
Nếu thiên kiêu không vào trận rèn luyện thì cũng mang theo đá định vị, có thể dựa vào đá để xác định vị trí tham gia nhưng cũng có khả năng sẽ lạc đường.
Đối với hòn đảo nằm ở chỗ sâu hơn trong hải vực, bề mặt ngoài đã bị khí hỗn độn bao vây một lớp mỏng, nhìn từ ngoài vào trong như ngắm hoa trong sương mờ vậy.
Trong thời kỳ trận pháp mở, những thứ khí hỗn độn này sẽ nứt ra không định kỳ.
Lúc này chính là cơ hội tốt nhất cho các tu sĩ có thể mạo hiểm xông vào trong hòn đảo và truy tìm kho báu.
Cơ hội thoáng qua như thế, có người chờ trước ở hòn đảo mấy ngày mới có thể được một lần thấy lồng khí mở ra.
Phải chờ đợi vô cùng tập trung nên không hề dễ dàng.
Mỗi một lần cái lồng khí nứt ra chỉ kéo dài trong thời gian ngắn, nếu giữa chừng mà rời đi thì sẽ bỏ qua cơ hội tiến vào đảo.
Vì vậy việc bỏ cuộc giữa chừng không có ý nghĩa gì và cũng là điều cấm kỵ nhất.
Đồng thời, cho dù cái lồng khí hỗn độn nứt ra thì cũng không dễ dàng để tiến vào đảo mà cần phải loại đi người mạnh mẽ hơn.
Việc cưỡng chế tiến vào trong thời gian vài lần hô hấp và dưới tình huống bị bài xích chẳng dễ dàng chút nào.
Trong quá trình gia nhập đảo, nếu tu vi không đủ mạnh thì thậm chí sẽ biến thành dị thú khi bị khí hỗn độn bao vây.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân chủ yếu khiến nhiều thiên kiêu gặp phải nguy hiểm khi tu luyện ở Hải Vực Hỗn Độn.
Tham lam, tự kiêu, chần chừ và lưỡng lự cũng sẽ khiến người đến Tinh Đảo Hỗn Độn vừa không thu hoạch được gì vừa có thể mất đi mọi thứ.
"Thẩm huynh, đoạn đường này chúng ta đã đi qua vài Tinh Đảo, vì sao không xem qua thử?"
Tạ công tử tỏ vẻ không muốn, Hoàng Kim Thần Giải là gia tộc làm ăn, chắc chắn không chịu bỏ qua bảo vật lớn.
Thẩm Thiên dẫn theo mọi người bắn nhanh một đường đến, gặp phải hai ba hòn đảo bị bao phủ bởi khí hỗn độn thì nhanh chóng rời khỏi mà không dừng lại chút nào.
Loại tâm tính thế này cũng không tốt. Ngày xưa, rất nhiều thiên kiêu mạnh mẽ cho rằng càng đi sâu vào bên trong Tinh Đảo thì cơ duyên sẽ càng tốt và càng mạnh mẽ.
Trên thực tế, mỗi một hòn đảo bị bao phủ trong khí hỗn độn hoặc ẩn chứa cơ duyên gây chấn động lớn, hoặc cũng có một chút linh thảo bình thường.
Lựa chọn theo lý trí, chắc là nên quý trọng hòn đảo trước mặt bạn.
…
Thẩm Thiên nở một nụ cười thần bí: "Yên tâm, chỉ cần đi theo Thẩm mỗ, nhất định không để mọi người thất vọng."
Trong khi nói chuyện, Thẩm Thiên lại liếc mắt nhìn Ngọc Biên Tiên, ánh mắt tỏa ra ánh sáng rực rỡ.
Trái tim Ngọc Biên Tiên sắp bị nai con đụng hỏng rồi.
Dọc theo đường đi, Thẩm huynh không biết đã nhìn trộm bản công chúa bao nhiêu lần.
Tuy rằng có vẻ như lần nào Thẩm Huynh cũng nhìn vùng thiên linh cái chứ không phải mặt của bản công chúa.
Nhưng nhìn trộm bản công chúa nhiều lần như vậy nghĩa là có ý với bản công chúa rồi.
Chà, nhất định là vậy, bản công chúa quá thông minh nha!
Trong lòng Ngọc Biên Tiên vì suy nghĩ linh tinh mà đỏ mặt, bỗng nhiên Thẩm Thiên ngừng lại trước hòn đảo này!
Bề mặt của hòn đảo này được bao quanh bởi khí hỗn độn mỏng, lơ lửng trôi trên Hải Vực Hỗn Độn và chuyển động liên tục không ngừng theo đại trận.
Nhìn qua thì Tinh Đảo này và những Tinh Đảo kia không có gì khác biệt, đều bình thường không có gì lạ cả.
Nhưng khi chạy đến hòn đảo này, trên mặt Thẩm Thiên đã lộ một nụ cười nhỏ: "Thẩm mỗ cảm thấy, trên hòn đảo này có không ít bảo vật."
Nhìn nụ cười tự tin trên mặt Thẩm Thiên, Ngọc Biên Tiên từ từ bị mê hoặc: "Đúng vậy, Biên Tiên cũng cho rằng trên hòn đảo này nhất định có bảo vật."
Ngươi cũng nghĩ vậy?
Nhân Ngư tộc lợi hại đến vậy sao?
Trong đại trận khí Hỗn Độn mà cũng có thể cảm nhận được bảo vật sao?
Thẩm Thiên ngẩn người, hắn không thể không đánh giá cao năng lực của Ngọc Biên Tiên.
…
Từ khi Thẩm Thiên chọn hòn đảo này, đám người Tề Thiếu Huyền đã dừng chân ở đây đợi cái lồng khỉ mở ra.
Thật ra nếu muốn tối đa hóa lợi ích thì mọi người mạo hiểm chia ra đến các hòn đảo khác nhau, dễ dàng cướp được cơ duyên nhất và cũng thu được lợi ích lớn.
Nhưng đôi khi, mạo hiểm tu luyện không đơn giản như vậy.
Bởi vì khi một mình tìm kiếm cơ duyên thì khả năng chống cự trước nguy hiểm sẽ yếu hơn rất nhiều.
Một khi gặp phải dị thú tấn công hoặc các nguy hiểm khác thì những người bạn đồng hành có thể cứu mạng bạn.
Mặc dù số lượng hòn đảo trong Hải Vực Hỗn Độn cũng không ít và nằm rải rác khắp nơi, nhưng người tu luyện ở Bắc Hải cũng rất nhiều.