Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 525: Thần điện Côn Bằng, thượng cổ truyền thừa (3)

Chương 525: Thần điện Côn Bằng, thượng cổ truyền thừa (3)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­
Cái bóng kia giống như một con cá, nhưng thân hình còn kinh khủng hơn cả dãy núi, vừa nhìn một cái đã dài không biết mấy ngàn dặm.
Đúng vậy, mấy ngàn dặm!
Rõ ràng ngọn núi này không lớn tới mấy ngàn dặm, nhưng khi mọi người ngắm bức họa này đều cảm thấy con cá lớn này dài đến mấy ngàn dặm.
Côn!
Mọi người biết rõ, đây là một con vô thượng côn!
Chắc chắn tu vi của đã cao tới mức người ta khó mà tưởng tượng nổi, đã vượt xa cái gọi là Thánh giai.
Bởi vì tất cả mọi người đang ở đây đều đến từ các thế lực cấp Thánh địa, bình thường cũng không hiếm kịp nhìn thấy tu sĩ Thánh giai. Tu sĩ Thánh giai còn lâu mới khổng lồ đến như vậy được.
Bất kỳ sinh vật gì, nếu có thể dài đến mấy ngàn dặm, thì thực lực của nó tuyệt đối là vô cùng kinh khủng.
Nếu con côn trong bức bích họa này thực sự tồn tại, e rằng chỉ một phần sức mạnh cũng đủ để phá vỡ ngũ vực!
Mà trên vách núi đá bên phải vẽ bầu trời vô biên vô tận, bất chợt một con thần bằng khổng lồ đang bay lượn trên bầu trời.
Thậm chí nó còn dọa người hơn cả con côn kia, hai cánh xòe ra che kín bầu trời, phản chiếu ánh nắng mặt trời lấp lánh như hoàng kim.
Mà dưới chân nó, đại địa, hải dương, quốc gia, tất cả đều bị bóng tôi bao vây.
Đột nhiên nó vỗ cánh, gió lốc cuồng bạo quét sạch mấy ngàn dặm chỉ trong chốc lát, thân thể cuốn lên cao chín vạn dặm không!
Tất cả mọi người đều ngây dại.
Rõ ràng hai bức tranh này đều đứng im nhưng mọi người đứng xem đều như nhìn thấy hai thế giới thật sự tồn tại.
Bên trái mọi người là biển cả vô tận, dường như nghe được cả hương vị biển cả.
Mà bên phải mọi người là không trung vô tận, dường như mơ hồ có thể nghe được tiếng thần bằng hót vang vọng!

Dường như có hai âm thanh thần bí vang lên trong hư không.
Từng sợi khí cơ huyền ảo không thể nhìn rõ chậm rãi bay ra từ hai bức bích họa.
Những sợi khí cơ này dũng mãnh lao vào trong cơ thể mấy người Thẩm Thiên, chuyển hóa thành từng đạo năng lượng đặc thù.
Cỗ năng lượng này lưu chuyển trong cơ thể mọi người, dường như đang truyền thụ một loại pháp thuật vô thượng.
Môn pháp thuật vô thượng này quá tối nghĩa, cho dù có bích họa truyền công, mọi người vẫn không thể lĩnh hội, dù chỉ là chút da lông bên ngoài.
“Tranh thủ dùng hải thần tinh lệ đi!”
Thẩm Thiên lấy hải thần tinh lệ từ trong thương minh giới, nhắc nhở mọi người.
Lĩnh hội công pháp cần tiêu hao rất nhiều thần hồn lực, cũng may đoàn người cũng không đông, hải thần tinh lệ để bổ sung thần hồn lực vẫn đủ.
Mặc dù khả năng tăng cường thần hồn lực của hải thần tinh lệ có hạn chế, càng dùng hiệu quả càng thấp, sau năm viên trên cơ bản là vô dụng.
Nhưng nếu chỉ bổ sung thần hồn tiêu hao thì hoàn toàn không có hạn chế gì.
Mọi người nghe vậy lập tức lấy hải thần tinh lệ ra ăn vào, toàn thân liền tỏa ánh sáng màu xanh lam.
m thanh bên tai bọn họ cũng trở nên rõ ràng hơn, như đảo ngược càn khôn, như đưa thân vào giữa biển cả và trời cao.
Dưới chân bọn họ là cự côn dài ngàn dặm, mỗi lần động thân là sóng biển quét ngang ba ngàn dặm.
Mấy ngàn dặm trên không là thần bằng, hai cánh xòe rộng, che khuất bầu trời.
Cự côn và thần bằng đều đang truyền pháp, dùng một thứ âm thanh nào đó vô cùng huyền diệu ghi thẳng dấu ấn vào trong đầu mọi người.
Đó, là pháp thuật của côn bằng!
Từng phút từng giây trôi qua, rất hiển nhiên, tất cả mọi người đều có được thu hoạch lớn lao.
Sau lưng Ngọc Biên Tiên hiện ra hư ảnh cự côn trăm trượng, rõ ràng nàng lĩnh ngộ được côn pháp rất sâu, thu được lợi ích không nhỏ.
Tử khí vạn trượng sau lưng Tề Thiếu Huyền ngưng tụ thành băng, phù diêu bốc cao chín vạn dặm, bằng kích trời cao, tựa như mới lĩnh ngộ một môn kỹ năng vô thượng mới.
Bất ngờ nhất là Sa công tử, người đeo đao răng cá mập, vốn là người ăn nói có ý tứ nhất trong đám ở đây.
Vậy mà lúc này, y đã lĩnh ngộ được một thứ gì đó thật ghê gớm, khí chất thay đổi rõ rệt.
Sau lưng y hiện ra hư ảnh cá mập đỏ như máu dài mấy trăm trượng, gây sóng gọi gió giữa biển rộng. Sau đó… vây cá biến thành cánh chim.
Đúng vậy, không ngờ gia hỏa này lại lĩnh ngộ được phần thần vận “vũ hóa”, dị tượng bắt đầu chuyển hóa thành “sa điêu”.
Mặc dù nhìn có vẻ là lạ, nhưng nếu thật sự tìm hiểu ra cái gì đó sẽ có được thu hoạch lớn.

Còn Thẩm Thiên, là người được lợi lớn nhất.
Hắn chậm rãi nhắm mắt lại, ngũ sắc thần quang ẩn hiện quanh thân.
Đó là sức mạnh của kỳ vật ngũ hành trong cơ thể cộng minh, tăng thêm bản nguyên cho Thẩm Thiên.
Từng đóa từng đóa hoa màu hồng màu trắng nở rộ quanh thân thể Thẩm Thiên, phân làm âm dương, ứng hòa với hình tượng côn bằng.
Hia bỉ ngạn màu trắng là âm, đối ứng với hư, tương hợp với pháp thuật côn, hoa bỉ ngạn màu đỏ là dương, đối ứng thực, tương hợp với pháp thuật của bằng.
Hoa bỉ ngạn màu đỏ và màu trắng không ngừng chuyển hóa, pháp thuật côn và pháp thuật của bằng cũng nhanh chóng chuyển hóa.
Có thể thấy rõ hai con thần thú to lớn hiện ra sau lưng Thẩm Thiên.
Một con là cự côn đen thẫm, một con là thần bằng vàng chói, thu vĩ tương liên, bão nguyên chi thế.
Oành!
Vách núi cao vạn trượng cũng khe khẽ run lên, khí tức thần vận quanh quẩn trong hư không đều điên cuồng dũng mãnh lao vào trong cơ thể Thẩm Thiên.
Thần hồn của Thẩm Thiên đang đắm chìm trong ngộ đạo, hoàn toàn không chú ý tới biến hóa bên cạnh.
Trong cơ thể hắn, kim đan chậm rãi dâng lên, ban đầu nó chỉ nhỏ bằng quả táo, lúc này đang to dần.
Kim đan chính là hình tượng hóa khả năng lĩnh ngộ và pháp lực của tu sĩ với đạo pháp, bình thường nếu tu sĩ lĩnh ngộ đạo pháp càng nhiều, càng mạnh, kim đan cũng càng mạnh.
Tỷ như Phương Thường, sau khi lĩnh ngộ lôi đình đạo pháp tới một cảnh giới nhất định, có thể ngưng tụ thành công ra cửu chuyển kim đan.
Tề Thiếu Huyền lĩnh ngộ Tử Phủ đạo pháp, niết bàn đạo pháp, long thần đạo pháp tới một cảnh giới nhất định, ngưng tụ ra được thập chuyển kim đan.
Mà lúc này, ngoài hỗn nguyên lôi đình đạo pháp, Thẩm Thiên lại lĩnh ngộ được thêm âm dương côn bằng pháp, nhờ vậy kim đan lại càng lớn hơn.
Trong mấy canh giờ ngắn ngủi, kim đan trên đỉnh đầu Thẩm Thiên đã lớn gần bằng quả bưởi.
Uy thế kim đan kia tỏa ra có thể ép chết người được.
Vấn đề là, kim đan này không có lấy nổi một dấu thần văn!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất