Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 534: Lúc này Côn Côn thành cá ướp muối (3)

Chương 534: Lúc này Côn Côn thành cá ướp muối (3)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­
Dường như nó hòa làm một thể với thiên địa, khiến cho người ta không nhịn được mà dâng lên sự kính sợ tự đáy lòng.
Tòa cung điện nguy nga bao la hùng vĩ vắt ngang hòn đảo, như một con hung thú khổng lồ, tản ra khí tức man hoang.
Ngay trước cửa tòa cungy điện này là một cánh cửa lớn cao hơn tăm trượng.
Trên khung cửa treo một tấm bảng hiệu màu vàng kim, trên đó khắc bốn chữ bằng văn tự của yêu tộc.
“Thần điện Côn Bằng!”
Khi thấy rõ bốn chữ lớn viết trên tấm bảng đó, toàn thân Côn Minh cũng bắt đầu run rẩy.
Không ai biết thần điện Côn Bằng có ý nghĩa thế nào với Thái Hư Côn tộc!
Có lẽ, với chủng tộc khác, thần điện Côn Bằng chỉ là một truyền thừa.
Nhưng với Thái Hư Côn tộc, nơi này gần như tương đương với tổ địa thứ hai.
Nhớ lại vạn năm trước, vị Côn Bằng Đại Thánh kia chính là từ huyết mạch Hư Côn của Thái Hư Côn tộc tiến hóa thành.
Thực tình cờ, Côn Minh chính là tử đệ cùng mạch với Côn Bằng Đại Thánh.
Gã đã từng nghe trưởng bối trong nhà kể rằng, năm xưa khi Côn Bằng lão tổ thí luyện trong hải vực Hỗn Độn đã xông nhầm vào một tòa đảo Côn Bằng, phát hiện một thần điện Côn Bằng trong đó.
Mặc dù bảo vật trong tòa thần điện Côn Bằng này đã bị cướp sạch sẽ, nhưng dược viên bên trong có rất nhiều bảo dược lâu năm.
Mà sâu trong thần điện Côn Bằng còn có một ngọn núi Côn Bằng hai đỉnh.
Hai đỉnh núi này thẳng tắp đến mức bóng loáng, mà trên vách đá giữa hai ngọn núi lại ẩn giấu phong tình vô hạn.
Trong đó, trên vách một đinihr núi khắc cự côn đồ, ẩn chứa áo nghĩa vô thượng của côn pháp, còn trên vách đá bên kia khắc đại bằng bác thiên đồ, ẩn chứa áo nghĩa vô thượng của bằng pháp.
Nếu có thể đồng thời cảm ngộ được côn pháp và bằng pháp, sẽ có cơ hội minh ngộ côn bằng pháp, huyết mạch tiến xa, trở thành côn bằng thật sự.
Năm xưa vốn thực lực của Côn Bằng Đại Thánh cũng không đến mức xuất chúng, trong đồng tộc tư chất cũng yếu kém, gọi là cá tạp cũng không oan.
Chính vì đạt được môn truyền thừa côn bằng pháp, lại được lượng thuốc lớn trong dược viên củng cố, ông mới quật khởi thành công, trở thành hung nhân khiến cả ngũ vực run rẩy.

Chỉ tiếc, có lẽ vì khi còn bé đã phải chịu không ít ủy khuất, nên vị Côn Bằng Đại Thánh này không truyền côn bằng pháp về trong tộc.
Sau đó, trong trận chiến tranh cấm kỵ thuở vạn năm trước, ông đã thôn thực luyện hóa một vị Chân Tiên từ thượng giới, trêu chọc đồng bạn và ô dù sau lưng vị Chân Tiên kia bất mãn, nên bị một đám Chân Tiên vây công.
Cuối cùng, Côn Bằng Đại Thánh bị đám Chân Tiên kia sắn giết ở Bắc Hải, thân thể bị chặt làm mấy chục miếng đem nấu canh, thê thảm vô cùng.
Mà cũng từ đó côn bằng pháp thất truyền, cũng không được truyền về Thái Hư Côn tộc.
“Đáng giá. Tất cả đều đáng giá!”
Côn Minh hưng phấn bừng bừng: “Cả tòa đảo không có cơ duyên thì sao chứ? Chỉ bằng cơ duyên trong thần điện Côn Bằng là đủ rồi!”
Dường như Bích Huyền Thanh và Ngạc Thông Thiên nghĩ tới điều gì đó, cũng tỏ vẻ hưng phấn.
Cố hết sức mở cánh cửa lớn của thần điện Côn Bằng ra, Côn Minh dẫn hai gã kia đi thẳng vào dược viên trong thần điện.
Khi cấm chế dược viên bị phá, linh khí thừa thãi xưa nay chưa từng có lập tức ập tới mãnh liệt, khiến cho ba người như bay lơ lửng.
Linh khí nồng đậm thế này, muốn nuôi thánh dược cũng đủ!
Ba người nhìn dược viên với ánh mắt tràn ngập mong chờ. Bọn họ cảm thấy mình có thể nhìn thấy đại dược vô tận.
Nhưng trước mắt bọn họ là… một mảnh trống trơn.
Ừm, ngay cả linh thổ cũng bị bới lên luôn.
Côn Minh: “…”
Ngạc Thông Thiên: “…”
Bích Huyền Thanh: “…”
Lúc này, ba vị thiên kiêu ở Bắc Hải cảm thấy cõi lòng đang run rẩy.
Không, cõi lòng đã chết lặng!
Có người, nhìn thì như chỉ chậm mấy ngày, nhưng đã bỏ lỡ cả một thế giới.

“Không, ta không tin!”
Côn Minh chỉ cảm thấy một ngụm máu đang cuộn lên trong bụng, nhưng vẫn không cam tâm: “Còn có hai ngọn núi Côn Bằng, còn có côn bằng pháp!”
Côn Minh đẩy hai vị lão đệ ra, thất tha thất thểu lảo đảo chậm chậm đi vào nơi sâu nhất trong thần điện.
Quả nhiên, gã phát hiện ra hai ngọn núi đối diện.
Nhưng những gì gã nhìn thấy không phải cự côn đội sóng lớn và đại bàng bay trên chín tầng trời.
Mà là con côn chìm toàn thân trong biển, và một đầu chim đại bàng, toàn thân đều bị mây tầng bao phủ.
Khí chất nhàn nhã, con mắt ôn nhu, và cả mồ hôi như sương…
Hai con hàng này thật sự như vừa bị một đám người chơi xong, vừa thỏa mãn vừa lười biếng.
Muốn lĩnh ngộ ra côn bằng pháp từ trong hai bức bích họa này sao?
Ha ha, chỉ sợ sẽ lĩnh ngộ ra tịch mịch đi!

Phụt!
Tuyệt đại thiên kiêu kiêu ngạo cười khắp Bắc Hải mấy trăm năm, có gặp nổi địch thủ cùng giai, cuối cùng vẫn không thể chấp nhận nổi đả kích lớn lao này.
Toàn thân gã cứng đờ, máu nóng công tâm, Côn Minh phụt ra một ngụm máu rồi ngã bịch xuống đất.
Như một con cá ướp muối đã mất đi ước mơ lẽ sống, không còn chút lưu luyến nào với cuộc sống nữa.

Trung Châu, trong một khu rừng sâu u ám nào đó.
Nơi này đã lâu không thấy ánh mặt trời, giơ bàn tay trước mặt cũng khó nhìn ra năm ngón.
Cả vực sâu đều tràn ngập một cỗ năng lượng khiến người ta run sợ, khiến người ta rùng mình.
Cho dù là dũng sĩ có lá gan lớn nhất, đứng trước vực sâu này cũng kinh tâm hàn đảm, thậm chí không dám nhìn xuống dưới.
Ở nơi sâu nhất trong vực sâu u ám này, không ngờ lại có một tòa điện Phật vàng son lộng lẫy hoa lệ, tỏa ra Phật quang bao la.
Phật quang chiếu sáng vực sâu khổng lồ như ánh nến trong bóng đêm.
Chỉ tiếc, bóng đêm quá nồng đậm qua to lớn, hoàn toàn nuốt trọn Phật quang này, không thể tỏa ra ngoài.
Như thể một tôn Phật Đà vô thượng bị trầm luân.
Đối diện tòa Phật điện này là một hành cung dùng dị thiết màu đen đúc thành.
Xà ngang, mái hiên cung điện đều điêu khắc tượng Tà Thần dữ tợn, tỏa ra khí tức cường đại mà quỷ dị.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất