Chương 539: Bổn thánh tử mà không sợ giảm thọ thì đã nạo chết các ngươi rồi! (1)
Grào!
Khi khói bụi tan đi, một hố sâu khổng lồ xuất hiện trên mặt đất.
Hố sâu này có chu vi hơn trăm mét và lóe sáng lấp lánh.
Dưới nhiệt độ cao từ những tia sét đánh trúng, những viên sỏi đều hóa thành những viên kết tinh.
Thẩm Thiên đã biến mất triệt để như bị tan xương nát thịt vì đòn tấn công này.
Tử Điện Bạo Long hài lòng gật gù, thầm nghĩ nhân loại đáng chết dám trộm Tử Điện thánh quả của bổn long.
Xem ông đây có phun chết ngươi không!
Tuy nhiên, Tử Điện Bạo Long lại phát hiện ra điểm bất thường không lâu sau đó.
Thẩm Thiên biến mất đấy, nhưng Tử Điện thánh quả cũng biến mất theo hắn.
Sao có thể thế được?!
Nên biết, Tử Điện thánh quả là linh quả vô thượng thuộc tính lôi nên hoàn toàn miễn dịch trước những đòn tấn công bằng sấm sét.
Cho dù loài người kia có tan xương nát thịt vì sấm sét nhưng chín Tử Điện thánh quả trong tay hắn phải còn đó mới đúng.
Vì sao Tử Điện thánh quả cũng mất tăm thế?
Tử Điện Bạo Long lập tức đỏ mắt, nghĩ thầm chẳng lẽ còn có kẻ trộm kế bên?
Nó bắt đầu hít hít mũi hòng tìm kiếm hơi thở và dao động năng lượng quanh đây.
Đừng thấy Á Long tộc trên Long Đảo không có trí tuệ cao hay thủ đoạn kỳ diệu như Nhân tộc và Yêu tộc mà nhầm tưởng bọn chúng dễ đối phó.
Bọn chúng có khứu giác cực kỳ nhạy bén và khả năng cảm ứng năng lượng nên có thể nhận thấy kẻ địch xâm phạm trong phạm vi một cách thoải mái.
Vì vậy, kể cả thiên tôn của Nhân tộc muốn lẻn đến gần khu vực của Tử Điện Bạo Long cũng sẽ bị Tử Điện Bạo Long phát hiện và trục xuất không lâu sau đó.
Theo Tử Điện Bạo Long, tên trộm Tử Điện thánh quả ắt vẫn chưa đi xa!
Nó dốc hết sức cảm nhận dao động năng lượng và ngửi hơi thở dị chủng.
Nhưng đến cuối cùng Tử Điện Bạo Long vẫn không thu hoạch được gì.
Nói về năng lực giấu hơi thở, Thẩm Thiên tự xưng đứng thứ hai thì không ai dám tự xưng thứ nhất.
Sau khi vận dụng Tân Hỏa kinh, Thẩm Thiên có thể thu hồi tất cả hơi thở quanh người mà không để lộ dù chỉ một chút sơ hở.
Hơn nữa, gần đây Thẩm Thiên đã lấy được hoa Bỉ Ngạn nên lại có thêm năng lực hóa thực thành hư, trốn vào hư không.
Chỉ cần Thẩm Thiên trốn dưới đất kịp thì đến thánh giả cũng khó mà phát hiện ra hắn.
Cuối cùng, Thẩm Thiên rời khỏi hiện trường gây án trong sự bùng nổ gần như tuyệt vọng của Tử Điện Bạo Long.
Hắn không cảm thấy việc lấy chín Tử Điện thánh quả là không tử tế hay gì cả.
Dù sao cách sinh tồn ở Long Đảo cũng là mạnh được yếu thua, Tử Điện Bạo Long thường xuyên săn giết những dị thú khác để ăn mà.
Thẩm Thiên không gói hết ổ trứng rồng của Tử Điện Bạo Long trong lúc nó rời đi đã là tử tế lắm rồi.
Ừm, chủ yếu là do hắn sợ chuyện này sẽ mang lại ảnh hưởng không tốt đến Ngao Ô, nói sao thì cậu cũng là rồng.
Một thân thể cao to chậm rãi hiện ra trên bãi cỏ xanh biếc và óng ánh.
Hắn mặc Giáp Mộc Thanh Long Lôi Đình Giáp, những sợi dây xanh ngọc quấn quanh người làm hắn trông như một vị thần cây cỏ đồng bằng vậy.
"Tử Phủ Thiên Nhãn của Tề huynh quả là lợi hại, lần này chúng ta đã thu hoạch rất lớn."
Thẩm Thiên mỉm cười lấy chín Tử Điện thánh quả ra khỏi Thương Minh Giới rồi nói: "Ở đây có tất cả chín thánh quả, ba người chúng ta chia đều đi!"
Tề Thiếu Huyền vội vàng lắc đầu: "Tề mỗ chỉ kiểm tra thánh quả thôi, Thẩm huynh mới là người mạo hiểm tính mạng để cướp lấy nó, sao Tề mỗ có thể chiếm lợi ích của huynh cho được?"
Ngao Ô cũng bĩu môi, bất đắc dĩ nói: "Đừng nhìn ta, ta không có làm gì hết, không cần phải tính cho ta."
"Thẩm Thiên ca ca và Thiếu Huyền ca ca chia đi! Ta ké của Thiếu Huyền ca ca là được."
Tề Thiếu Huyền: "???"
Đẹp lắm!
Nịnh nọt thì nịnh Thẩm Thiên ca ca, chờ đến lúc chia phần thì lại nghĩ đến "ké Thiếu Huyền ca ca" à?
Ngươi đúng là một tên quỷ lanh lợi đó!
Tề Thiếu Huyền u oán nhìn Thẩm Thiên: "Vậy đi! Thẩm huynh, ta và Tiểu Ô chia ba viên, sáu viên còn lại thì huynh hãy giữ đi."
Tuy rằng y không phải là đệ tử của Thần Tiêu Thánh Địa nhưng cũng biết Tử Điện thánh quả là loại thánh quả cực kỳ quý giá.
Tử Phủ Thánh Địa cũng có phương pháp luyện chế Tử Điện thánh quả. Tuy nhiên, có lẽ bọn họ phải trao đổi với Thần Tiêu Thánh Địa mới có thể phát huy hết giá trị của loại thánh quả này.
Huống hồ Thần Tiêu Thánh Địa lại có được kỳ lân như Thẩm huynh, về cơ bản thì việc phục hưng và vươn lên đứng đầu Đông Hoang đã trở thành kết cục định sẵn rồi.
Tuy rằng Tề Thiếu Huyền tự giữ chức "thiên hạ vô địch" nhưng cũng phải lo lắng cho tiền đồ của tông môn nhà mình.
Thần Tiêu và Tử Phủ đã phân cao thấp cả ngoài sáng lẫn trong tối nhiều năm, đã đến lúc nên ngừng chiến rồi.
Tề mỗ và Thẩm huynh sẽ cùng tạo lập nên tình hữu nghị giữa hai thánh địa lớn!
Thẩm Thiên vốn định từ chối thêm nhưng Tề Thiếu Huyền và Ngao Ô lại rất kiên định.
Bất đắc dĩ, hắn đành nhận lấy sáu Tử Điện thánh quả, đồng thời thầm cảm thán hai huynh đệ này thật là tử tế.
Ai nói tu tiên giới chú trọng lợi ích nhất?
Vì sao mỗi một vị thiên kiêu cùng thế hệ mà Thẩm mỗ gặp được đều xem cơ duyên như cặn bã, dù đối mặt với bảo vật vẫn không đánh mất tâm thái ban đầu vậy?
Xấu hổ quá, Thẩm mỗ có tài đức gì mà lại có thể kết giao với nhiều huynh đệ trọng tình trọng nghĩa đến thế!
Ba người điều chỉnh đơn giản rồi tiếp tục chờ đợi xem những Long tộc khác có đến hỗ trợ cho Tử Điện Bạo Long sau khi nó bị trộm mất bảo bối không.
Sự thật chứng minh Á Long tộc trên Long Đảo không mấy đoàn kết, Tử Điện Bạo Long phát điên tại nhà mình mà không có con rồng nào phản ứng.
Ngoại trừ những dị thú trong khu vực do Tử Điện Bạo Long thống trị đang run lẩy bẩy ra, những Long tộc mạnh mẽ khác đều như không nghe thấy.
Thậm chí một số Á Long tộc không hợp với Tử Điện Bạo Long còn lén lút cười trộm khi cảm nhận được sự phẫn nộ của nó.