Chương 540: Bổn thánh tử mà không sợ giảm thọ thì đã nạo chết các ngươi rồi! (2)
Ừm, dáng vẻ thê thảm của ngươi làm ta vui quá xá.
Đến cơm trưa cũng ăn hơn mười tấn đó!
Chẳng qua các Á Long tộc không ngờ rằng mình vui vẻ quá sớm.
Một canh giờ sau, Thẩm Thiên và Tề Thiếu Huyền lựa chọn mục tiêu khác rồi bắt đầu đánh du kích.
Trong lúc một con Kim Cương Man Long ra ngoài săn bắn, mấy trăm gốc cỏ Lưu Ly Kim Cương nghìn năm của nó đã bị lấy mất, thậm chí đến mặt cỏ cũng không chừa lại.
Đó là loại thuốc báu vô thượng giúp tu sĩ luyện thể thần ma rèn luyện sức lực, đặc biệt là thích hợp với Kim Thân kỳ nhất.
Một viên đan dược được luyện chế từ loại dược thảo này có thể giúp cơ thể tăng cường hơn rất nhiều.
Đối với tu sĩ luyện thể thần ma thì nó có giá trị khôn lường!
Một con Hoàng Kim Thánh Long vừa ra ngoài hóng gió mấy phút mà hang ổ cắm rễ trong "Quang Minh Linh Kim" của mình đã bị tập kích, ổ rồng được đúc từ Quang Minh Linh Kim đã bị bứng đi mất tiêu.
Hoàng Kim Thánh Long đã bỏ ra hàng nghìn năm cần cù tinh luyện mỏ Quang Minh Linh Kim mới ra được Quang Minh Linh Kim này.
Tuy rằng phẩm chất của nó kém hơn tiên kim trên bảng thiên địa kỳ vật nhưng lại hơn hẳn về số lượng đó!
Dầu gì hang ổ của Hoàng Kim Thánh Long cũng phải dài cỡ nghìn mét mới chứa được nó.
Bao nhiêu Linh Kim mới đúc thành hang ổ đó?
Con số tính ra đủ để làm rất nhiều thánh địa nghẹt thở.
Ngay cả thánh giả ở Đông Hoang hay Trung Châu cũng không giữ được quặng mỏ phong phú đến thế.
Hành vi lấy Quang Minh Linh Kim đúc ổ mang tính "phí của trời" chỉ xuất hiện tại vùng đất hoang dã như Long Đảo này.
Thẳng thắn mà nói, Tề Thiếu Huyền không ngờ rằng Thẩm Thiên lại có thể lấy thứ này đi.
Dù rằng Hoàng Kim Thánh Long không biết luyện khí nhưng chỉ tính mỗi trọng lượng của ổ Quang Minh Linh Kim dài nghìn mét cũng đủ làm thiên tôn hoảng sợ.
Huống chi ổ Quang Minh Linh Kim này còn kết nối với mỏ Linh Kim nên khó mà tách riêng ra được.
Nếu là thiên tôn khác thì hành động vĩ đại như cướp ổ của rồng rất khó để hoàn thành.
Nhưng mà Thẩm Thiên đã làm được, hắn sử dụng Phá Thương Nguyên Thủ mang hết ổ rồng dài nghìn mét kia đi trong một bàn tay.
Linh Kim gần như không thể phá vỡ lại trở thành công trình yếu ớt như bã đậu trước mặt Thẩm Thiên, hoàn toàn không thể chịu được hành vi dời ổ bạo lực của hắn.
Lúc Hoàng Kim Thánh Long căm phẫn quay về thì thấy Thẩm Thiên đang nhét phần ổ rồng cuối cùng vào nhẫn trữ vật, kế đó cả người biến mất khỏi vách núi.
Tề Thiếu Huyền và Ngao Ô chứng kiến cảnh đó rồi lại quay sang nhìn nhau, cuối cùng tâm phục khẩu phục Thẩm Thiên một cách triệt để.
Không thể chọc nổi, vị lão huynh này thật là không thể chọc nổi.
Hắn không chỉ vô địch khi chiến đấu trực diện với người cùng cấp mà còn đánh người trên mình một cấp như con vậy.
Quan trọng nhất là nếu tên này muốn hại người ta thì thật sự không thể nào hóa giải được.
Nếu ngươi đắc tội tên này thì tên này sẽ không đánh nhau với ngươi đâu.
Hắn chỉ cần đến tông môn của ngươi dọn tòa lầu định kỳ vài ngày một lần, chẳng mấy chốc là toàn bộ tông môn của ngươi đều sẽ trống rỗng.
Thêm vào đó, Thẩm Thiên còn có khả năng che giấu hơi thở, đến thánh giả cũng khó mà phát hiện ra tung tích của hắn nếu hắn đủ nhanh.
Hắn có thể gánh, đánh, gây sát thương mạnh, giữ mạng và ẩn thân rút lui. Chỉ có thể trở thành bạn bè với người như vậy, bởi nếu trở thành kẻ địch thì chắc chắn ngươi sẽ mơ thấy ác mộng mỗi ngày.
Tiếp theo đó, Tề Thiếu Huyền và Ngao Ô đều rất thận trọng.
Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì hiện giờ cả Long Đảo đã trở nên rối beng.
Tất cả Á Long tộc mạnh mẽ đều đang tìm kiếm hơi thở của kẻ xâm phạm lãnh thổ một cách điên cuồng.
Bọn họ không có năng lực che giấu hơi thở biến thái như Thẩm Thiên nên chỉ có thể đứng run rẩy trong hang động.
Tề Thiếu Huyền và Ngao Ô vô cùng hoài nghi mình sẽ phải gánh tội thay cho Thẩm Thiên nếu rời khỏi hang động và mất đi sự che chở của trận pháp giấu khí.
Ừm, sau đó bọn họ sẽ bị một đám rồng đang giận dữ xé nát.
Thẩm Thiên không lo lắng gì mà vẫn tiếp tục thăm dò hòn đảo này một cách chăm chỉ mỗi ngày.
Dù sao sức mạnh của đám rồng phẫn nộ ấy cũng chỉ tương đương với cấp thiên tôn thôi, nếu hai bên đánh một chọi một thì chưa chắc có thể trấn áp được Thẩm Thiên.
Nếu hắn đánh không lại thì cùng lắm là chạy trốn với Côn Bằng pháp, ngay cả Phong Thần Dực Long cũng không thể đuổi theo hắn.
Quá lắm thì hắn sẽ chui xuống dưới lòng đất và thu hồi hơi thở của mình nhanh một chút.
Chỉ cần hắn có nhiều con bài chưa lật thì thể nào cũng không đến nỗi xong đời đâu.
Điều duy nhất khiến Thẩm Thiên thấy tiếc nuối là Tề Thiếu Huyền không dám lộ mặt, vì vậy hiệu suất tìm kiếm bảo vật của hắn đã giảm không ít.
Hắn chỉ có thể cướp đoạt cơ duyên trên hòn đảo bằng vận khí của mình, tuy thu hoạch không thiếu nhưng nói chung là cũng tạm được.
Hiện tại quang hoàn của hắn chỉ là vòng đỏ chấm vàng, tính ra khí vận này vẫn kém hơn đám rau hẹ kia một chút.
"Bỏ đi, có còn tốt hơn là không, cứ cướp đoạt trước đã!"
"Cố lên Thẩm Thiên, cuộc sống tốt đẹp được mở ra bằng đôi tay của mình, cố lên!"
Thẩm Thiên thầm cổ vũ bản thân, sau đó tiếp tục che giấu hơi thở đi khắp Long Đảo.
Gào!
Grào!
Grú!
Vào lúc này, những tiếng rồng gầm đầy tức giận bỗng nhiên truyền đến từ bốn phương tám hướng.
Thẩm Thiên chậm rãi ngẩng đầu và nhìn thấy mấy con Dực Long to lớn đến che khuất bầu trời đang bay từ đằng xa đến.
Trong đó có vài con màu xanh, mỗi lần đập cánh sẽ sinh ra cơn lốc cắt đứt không gian.
Vài con màu vàng khác thì trông cao quý không gì bằng.
Đó là Phong Thần Dực Long và Hoàng Kim Thánh Long, hơn nữa không chỉ một con!
Không dừng lại ở đó, mặt đất bắt đầu rung lên, cây lớn lung lay, núi sông nứt toác, hàng trăm con rồng cao nghìn mét cùng lao vút lên.