Chương 560: Chí bảo tột đỉnh của Long tộc, quả Long Nguyên (2)
“Wow, lẽ nào đây chính là Long Nguyên thần mộc!”
Ngao Ô nhìn cái cây khổng lồ đó, mồm há thành hình chữ O.
Có lẽ đối với những tộc khác trong ngũ vực, Long Nguyên thần mộc không có tiếng tăm gì mấy.
Nhưng đối với Hắc long tộc ở Bắc Hải thì thần mộc có đại vị rất cao, thậm chí còn quan trọng hơn cả cây trà ngộ đạo.
Bởi vì Long Nguyên quả mọc trên thần mộc có thể tăng cao độ nồng đậm trong huyết mạch long tộc, giúp thực hiện bước nhảy vọt sang tầng cao hơn.
Tương truyền, chục ngàn năm trước, Thiên kiều đầu tiên của Long tộc - Ngao Băng đã hái được Long Nguyên quả thượng phẩm từ Long Nguyên thần mộc này để hoàn thành bước nhảy vọt cuối cùng sang huyết mạch cửu phẩm.
Trước đó, Ngao Băng chẳng qua chỉ là huyết mạch bát phẩm đỉnh cao, cách cửu phẩm chỉ còn 1 bước.
Long Nguyên quả đã giúp bát phẩm đỉnh cao là Ngao Băng hoàn thành bước nhảy vọt cuối cùng nên nghĩ cũng đủ biết tính quan trọng của nó đối với Hắc long tộc Bắc Hải.
Đương nhiên là Long Nguyên quả cũng có tác dụng với những tu sĩ tộc khác, nó có thể tăng độ bền của bắp thịt cơ thể.
Nhưng trên đời này có rất nhiều kì trân dị bảo có thể gia tăng sức mạnh của xác thịt. So với năng lực của “đề thuần long tộc huyết mạch” thì hiệu quả gia tăng sức mạnh xác thịt chẳng đáng là bao.
“Thẩm Thiên ca ca, lần này huynh đã thật sự tìm thấy đại bảo bối rồi!”
Gương mặt Ngao Ô đỏ lên: “Nếu ta có thể tìn được Long Nguyên quả, thì ngươi chính là đại ân nhân của cả cái Long tộc này!”
Trên thực tế thì Long tộc đã sớm coi Thẩm Thiên là đại ân nhân rồi.
Dù sao thì nếu không có Thẩm Thiên thì thiên kiều mạnh nhất Long tộc - Ngao Băng vẫn còn đang bị kiếm đâm đấy!
Nhưng nếu Ngao Ô cũng có thể thăng cấp lên huyết mạch Hắc long cửu phẩm thì Long tộc ở Bắc Hải sẽ bước vào thời kì huy hoàng trước nay chưa từng có.
Mà Thẩm Thiên là người mở ra kỷ nguyên huy hoàng đó nên sẽ trở thành đại ân nhân của cả Long tộc!
……
Vương Thần Hư nhìn hai cây cổ thụ rồi hi hi cười, nói: “Chúng ta nên chia cái trái này như thế nào?”
Tề Thiếu Huyền lạnh lùng nói: “Mật cảnh này là do Thẩm huynh tìm thấy, bao gồm cả Huyền Vũ mật cảnh thì chúng ta nợ Thẩm huynh một đại ân tình đấy.”
“Cho nên số quả này chúng ta chỉ lấy đủ phần mình thôi, phần còn lại nên thuộc về Thẩm huynh.”
Vương Thần Hư ngẫm nghĩ: “Tuy tên tiểu tử này đốn mạt nhưng lần này lại nói ra được một câu được lòng người.”
“Không thành vấn đề, Thẩm huynh có đại ân với Vương mỗ, ta cam tâm tình nguyện đưa hết bảo bối cho huynh ấy!”
Thẩm Thiên khóc không được, cười cũng không xong: “Vẫn là dựa vào bản lĩnh mỗi người thôi! Hai cái cây này đã ở đâu nhiều năm rồi, lại mọc ra được nhiều quả như vậy, e là không dễ thu gom tụi nó đâu.”
Ngao Ô gật đầu giải thích: “Thẩm Thiên ca ca nói đúng, rất khó để hái Long Nguyên quả và lá trà ngộ đạo xuống lắm đó.”
“Chúng là một thể với cây trà và cây Long Nguyên. Thậm chí còn dở hữu một phần năng lượng từ trường vực m Dương Lưỡng Nghĩa Nhãn, có khả năng chống lại đòn tấn công của chúng ta đó.”
“Dựa theo ghi chép của sách cổ tộc ta thì cây trà ngộ đạo và Long Nguyên thần mộc chỉ xuất hiện vào đêm trăng tròn. Hơn nữa, sau khi gặp được tốp người có duyên đầu tiên sẽ trực tiếp biesn mất.”
“Cho nên chúng ta không có nhiều thời gian,chỉ có thời gian một đêm thôi!”
Trong lúc nói, Ngao Ô đã bắt đầu thi triển pháp thuật của Long tộc để dẫn dắt những Long Nguyên quả đó.”
Nhưng đúng như những gì hắn nói, Long Nguyên quả không hề dễ hái xuống, hoa văn rồng trên bề mặt của nó ẩn chứa một sức mạnh thần kì.
Theo đà Ngao Ô thì triển pháp thuật hái quả, bề mặt của những trái Long Nguyên quả đó cũng hình thành một tấm chắn màu vàng kim, ngăn không cho Ngao Ô hái xuống.
Tấm chắn này rất kiên cố, dựa vào sức mạnh Kim Thân cảnh đỉnh cao của Ngao Ô để phá vỡ trong một khoảng thời gian ngắn là không thể nào.
Ánh mắt của Tề Thiếu Huyền ngưng đọng lại: “Để ta giúp ngươi!”
Vừa dứt lời, sau lưng Tề Thiếu Huyền đột nhiên xuất hiện vạn dặm Tử Khí, ngưng tụ thành một bàn tay khổng lồ, vươn dài về phía Long Nguyên quả.
Oành!
Thế mà đúng vào lúc này, những trái Long Nguyên quả xung quanh lại bắt đầu rung động dữ dội.
Hoa văn hình rồng trên bề mặt của chúng tỏa ra ánh sáng chói lóa, chúng truyền sức mạnh dọc theo thân cây đến trái Long Nguyên quả ở trên cùng.
Đột nhiên, ánh sáng từ trái Long Nguyên quả đó lan rộng ra, trực tiếp dội lại đòn tấn công của Ngao Ô và Tề Thiếu Huyền, toàn bộ quả trên cây đều không bị thương gì cả.
“Lớp phòng ngự dày quá, không thể tấn công qua được!”
Trong mắt Tề Thiếu Huyền lộ ra sự kinh hãi và khó tin.
Tuy chiêu “tử khí cự chưởng” lúc nãy không dùng hết toàn bộ sức mạnh những cũng bỏ ra tám phần sức mạnh rồi.
Đến tôn giả đỉnh cao thông thường còn đỡ không nổi chiêu đó, thế mà lại không hái được quả nào xuống?
Thẩm Thiên khẽ cười nói: “Nếu Thẩm mỗ đoán không sai thì không thể hợp tác cùng hái loại quả này được. Đây là quy định của thần mộc.”
Ngao Ô gật đầu: “Đúng thế, chỉ khi thực lực và thiên phú đủ mạnh thì mới được sự công nhận của thần mộc, hái xuống thần quả.”
“Nếu chúng ta liên thủ thì lớp phòng ngự của Long Nguyên cũng sẽ tăng lên gấp bội, mạnh hơn so với lúc trước.”
“Hơn nữa, càng hái được nhiều Long Nguyên quả thì sức đề kháng của Long Nguyên quả đối với chúng ta càng mạnh.”
Nói đoạn, dường như Ngao Ô có chút thất vọng.
Bởi vì hắn cảm thấy Long Nguyên quả vốn không hề dễ hái xuống.
Mà những quả ở dưới thì ánh sáng rất mờ nhạt, xem ra tuổi đời không được dài.
Muốn dựa vào Long Nguyên quả bình thường để lên được huyết mạch Hắc long cửu phẩm là một hi vọng rất nhỏ nhoi, mà dường như là không thể.
Nếu biết trước sẽ gặp được Long Nguyên thần mộc thì lúc trước đã cố gắng tu luyện vượt lên Niết Bàn kì rồi. Hu hu hu~