Ta Không Phải Con Trai Của Khí Vận

Chương 576: Ba trăm vạn chí tôn thiên hạ gặp đế đều phải hạ mình (2)

Chương 576: Ba trăm vạn chí tôn thiên hạ gặp đế đều phải hạ mình (2)
­ ­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­
­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­ ­­ ­ ­ ­­
Trong quyển sách cổ này có ghi lại một trăm lẻ tám đứa con số mệnh thời kỳ Thái cổ.
Dường như mỗi người trong số họ đều là dị tượng trời sinh, tài năng ngút trời, từ khi ra đời đã lập tức gây sự chú ý của bát hoang lục hợp.
Có người trời sinh đã có mắt thần có thể nhìn thấu những điều vô căn cứ, có thể so với thánh nhân.
Có người ôm theo Thái Hư Cổ Kính xuất thế, trời sinh nắm được hư không pháp, được xưng là con của hư không.
Có người mẫu thân giẫm vào dấu chân cự thú mang thai, ngày ra đời Thần Tiêu lôi đình tràn ngập chín dặm giống như triêu thánh.
Có người ngày xuất thế long phượng trình tường, kỳ lân tặng ngọc, yêu thú trong phạm vi ngàn dặm đều cúi đầu triều bái giống như nghênh đón Yêu đế.
Và con đường trưởng thành của những dứa con vận khí ấy cũng không thẹn với dị tượng khi họ xuất thế.
Đối với họ mà nói, cái gọi là “trưởng bối sư môn”, “thiên kiêu tiền bối” giống như hoa cúc hôm qua, rất dễ dàng bị vượt qua.
Bọn họ đến bí cảnh tầm bảo, những người khác dốc hết tâm huyết, tốn bao tâm tư tìm khắp nơi cũng không thấy bảo vật còn họ thì lại được bảo vật tự dâng tận tay.
Bọn họ tu luyện một loại bí pháp thái cổ không trọn vẹn, đầy nguy hiểm nào đó, kết quả chẳng những không tẩu hỏa nhập ma mà còn có thể mở ra được con đường chí tôn mới.
Thậm chí ngay cả khi họ bị cường địch đuổi giết rơi xuống cấm địa, bọn họ cũng có thể đạt được cơ duyên mới, sau đó thực lực tăng cao báo thù rửa hận.
Một trăm lẻ tám con của số mệnh này đúng là đại danh từ “bất chấp lý lẽ”.
Bất chấp lý lẽ hơn nữa là một trăm lẻ tám người con số mệnh này lại cùng hội tụ xuất thế cùng một thời đại.
Thời đại đó cách hiện nay khoảng bốn mươi chín vạn năm, nghe nói là trăm vạn năm sau kỷ nguyên Hoang cổ, là thời đại tuyệt thế huy hoàng nhất.
Một trăm lẻ tám vị thiên kiêu cùng tề tụ, trấn áp ngũ vực bát hoang, thậm chí chủ động xuất chinh vực ngoại, tạo nên thế lực huy hoàng trước nay chưa từng có.
Đúng vậy, thế lực đó tên là Thiên Đình!
Trong số thiên kiêu đó có người, có yêu, có nửa người nửa yêu nhưng đều tài tình kinh thế.
Nghe nói quyển “Ta Thật Sự Không Phải Đứa Con Số Mệnh!” chính là do một trong số một trăm lẻ tám vị thiên kiêu vô thượng kia viết lại.
Còn về phần vì sao vị thiên kiêu này rõ ràng vận mệnh kinh trời lại đặt cho truyền kỳ cuộc đời mình cái tên như vậy nguyên nhân thật ra cũng rất đơn giản.
Bởi vì cuộc đời và chiến lực của một trăm lẻ tám người con số mệnh này đều ảm đạm thất sắc trước một tồn tại cấm kỵ nào đó.
Tồn tại cấm kỵ kia chỉ được nhắc lại đôi lời ở cuối quyển sách này, chuyện cụ thể không được miêu tả tới hoặc có thể nói là không được lưu lại.
Vì nửa phần sau của quyển cổ thư này đã bị xé đi.
Giống như sự tích ghi chép ở nửa sau quyển sách này quá kinh thế nên không được phép lưu truyền hậu thế vậy.
Thần Tiêu Thánh chủ chỉ biết tồn tại cấm kỵ kia được tác giả quyển xách xưng là Thượng đế, vô cùng tôn sùng.
Miêu tả về vị Thượng đế này, trong sách cổ chỉ ghi chép một câu: Thiên hạ chí tôn ba trăm vạn gặp đế cũng phải cúi đầu phục tùng!
Phí phách quá!
“Hừ, hận không thể sống ở thời Thái cổ được gặp tồn tại cấm kỵ kia!”
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ khẽ dao động, quyển sách này đã được ông đọc vô số lần nhưng làn nào đọc nhiệt huyết vẫn cứ sôi trào như trước.
Chỉ có truyền kỳ của một trăm lẻ tám người con số mệnh mà đã kinh thế vô song như vậy rồi.
Khó có thể tưởng tượng vị Thượng đế khiến tất cả bọn họ đều phục tùng rốt cuộc tài tình chừng nào.
Không biết số mệnh của Thiên Nhi so với một trăm lẻ tám vị chí tôn kia mạnh hơn hay yếu hơn.
Lật quyển sách cổ, trong đầu Thần Tiêu Thánh chủ đột nhiên dâng lên suy nghĩ này.
“Tuy nhiên căn cứ theo sách cổ ghi lại, hình như ngũ vực bốn mươi chín vạn năm trước đã xảy ra một trận hạo kiếp ngập trời không thể miêu tả, vị Thiên đế kia và một trăm lẻ tám chí tôn đều là người ứng kiếp.”
“Vạn năm trước tà linh vực ngoại xâm lấn ngũ vực, nhân tộc, yêu tộc cũng đều đản sinh ra thiên kiêu có một không hai, ngay cả Hoang Thạch Đế quân cũng ứng kiếp xuất thế.”
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ nhẹ nhàng dao động: “Hiện giờ các Thánh địa lớn của ngũ vực đều lần lượt sinh rồng.”
“Chẳng lẽ thiên hạ này lại sắp rối loạn???”
Ngay lúc trong lòng Thần Tiêu Thánh chủ đang có hàng vạn hàng nghìn suy nghĩ thì Thánh chủ lệnh trong ngực ông bỗng nhiên nhẹ nhàng rung lên.
“Ồ, là Côn Hư? Người này tìm bổn tọa có việc gì?”
Ngay trong lúc các tộc Bắc Hải chấn động vì Thẩm Thiên thì bản thân hắn lại cực kỳ bình tĩnh.
Sau khi Thẩm Thiên ăn xong lá trà vô thượng thì nhục thân một lần nữa xảy ra biến hóa kỳ diệu.
Theo cách nói của Diệp Kình Thương dường như hắn đã thức tỉnh một loại thể chất đặc biệt mang tên “Tiên Thiên Đạo Thể”.
Loại thể chất này trời sinh gần với đạo, có được năng lực lĩnh ngộ các loại đạo pháp trên thế gian cường đại đến cực hạn.
Cho dù là trong các loại thể chất vương giả của tiên giới thì Tiên Thiên Đạo Thể cũng thuộc dạng nổi bật nhất, có thể trấn áp một thời đại.
Và đây cũng không phải lần đầu tiên Thẩm Thiên thức tỉnh thể chất đặc biệt, trước đó khi hắn ăn Kiếm Tâm quả đã thức tỉnh được Thiên Kiếm Thần Thể.
Theo cách nói của Diệp Kình Thương thì: Tiểu tử ngươi đúng là tà môn!
Đương nhiên, hắn có thể thức tỉnh Tiên Thiên Đạo Thể chắc chắn là chuyện tốt, dù sao thứ này cũng rất mạnh.
Thẩm Thiên thức tỉnh Tiên Thiên Đạo Thể xong thì lại học lại một lượt các môn công pháp, phát hiện mình đã lý giải những công pháp này sâu sắc hơn.
Dường như cả cái đầu hắn đã được mở ra, tùy tiện xem bất kỳ công pháp nào cũng có thể lĩnh hội được sự ảo diệu.
Đây là một sự cơ trí “nhìn thấy cả vũ trụ thương khung không sót gì”!
Giờ Thẩm Thiên cảm thấy hơi bất đắc dĩ vì hắn cảm thấy những lá Ngộ Đạo Trà mà mình đã hái kia hình như không có tác dụng lớn lắm với mình.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất