Chương 579: Tam Quang Thần Thủy, Bất Tử Thần Tuyền (1)
Hơn nữa còn dẫn theo nhóm Vân Hi sư thúc và Đại sư huynh đến nữa, hì hì, đúng là huy động lực lượng đông đảo quá.
Thần Tiêu thánh địa quả nhiên là một đại gia đình huynh đệ đoàn kết, vui vẻ hòa thuận.
Nghĩ tới đây, Thẩm Thiên cười nói: “Tạ ơn sư tôn.”
Thần Tiêu Thánh Chủ khẽ gật đầu: “Mặt khác Thiên nhi, có phải con đạt được truyền thừa Côn Bằng pháp ở Bắc Hải không?”
Chậc, tin tức bổn Thánh tử đạt được Côn Bằng pháp sao ngay cả sư tôn cũng biết rồi?
Thẩm Thiên ngoan ngoãn gật đầu: “Đúng ạ.”
Thần Tiêu Thánh Chủ bình tĩnh nói: “Tình hình là thế này, hôm nay Côn Thần Vương của Thái Hư Côn tộc đã liên hệ với bổn tọa.”
“Hắn kể khổ với bổn tọa, bảo là con trai độc nhất Côn Minh tìm được một đống Côn Bằng ngọc bích ở Hỗn Độn Hải Vực, hy vọng ngộ được Côn Bằng pháp từ đó.”
“Kết quả chẳng những ngộ pháp thất bại còn vì cưỡng ép hóa bằng nên tẩu hỏa nhập ma, bây giờ nguy cơ sớm tối.”
“Biết trên người con có Côn Bằng pháp hoàn chỉnh nên họ hy vọng con có thể giúp đỡ.”
Côn Minh vì ngộ pháp thất bại tẩu hỏa nhập ma?
Khóe miệng Thẩm Thiên giật giật.
Tốt quá!
Kết quả này thật ra cũng nằm trong dự liệu của Thẩm Thiên.
Dù sao Phương Thường, Tề Thiếu Huyền cũng đều như vậy, đều có kết quả tương tự.
Ngươi nói đi, hà tất phải thế chứ!
Lúc đầu bổn Thánh tử đã định kết bạn đồng hành với ngươi, ngươi chẳng những không đồng ý mà còn giận dỗi bổn Thánh tử.
Giờ thì hay rồi, đã thành ra cái dáng vẻ mà chả ai muốn!
Thẩm Thiên cười nói: “Ý sư tôn là gì?”
Thần Tiêu Thánh Chủ nói: “Thái Hư Côn tộc là thế lực đứng thứ hai Bắc Hải, nội tình thâm bất khả trắc, xưa nay cũng không thù oán gì với bản môn.”
“Tộc trưởng Côn tộc đương nhiệm Côn Hư cũng là hảo hữu chí giao của vi sư, trong thời kỳ tại vị hỗ trợ hài hòa với bổn thánh, trong rất nhiều lĩnh vực đều có hợp tác với nhau.”
“Cho nên nếu không phải bị bất đắc dĩ, bổn tọa cũng không muốn vì Côn Bằng pháp mà kết thù với Thái Hư Côn tộc.”
“Hơn nữa con át chủ bài của Côn tộc quá nhiều, nếu ép họ quá chỉ e sẽ bất lợi cho Thiên Nhi con.”
Thẩm Thiên hiểu rõ: “Ý sư tôn là muốn đệ tử trả lại Côn Bằng pháp cho Thái Hư Côn tộc sao?”
Mặc dù có hơi ấm ức nhưng Thẩm Thiên cũng không để tâm lắm.
Dù sao Côn Bằng pháp vốn là cơ duyên của Côn Minh, trả lại cho Côn Minh cũng coi như vật về nguyên chủ.
Thậm chí nếu không phải tên Côn Minh này tranh giành ghen tuông với Thẩm Thiên, Thẩm Thiên còn định mời hắn ta cùng đi tìm Côn Bằng ngọc bích, lĩnh hội Côn Bằng pháp.
Bây giờ Thần Tiêu Thánh Chủ đã mở miệng nói thay Côn tộc, Thẩm Thiên buộc phải nể mặt thôi.
Thần Tiêu Thánh Chủ chậm rãi lắc đầu: “Vì sao phải trả lại?”
Thẩm Thiên: “???”
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ dập dờn: “Bản môn mặc dù không muốn vì Côn Bằng pháp kết tử thù với Thái Hư Côn tộc nhưng cũng không sợ Thái Hư Côn tộc.”
“Nếu Côn Bằng pháp do Thiên nhi con tìm được thì đây chính là cơ duyên do Thiên nhi thu hoạch, thuộc về Thiên nhi.”
“Thái Hư Côn tộc muốn? Được, nhưng không thể lấy không, phải dùng lợi ích thật tốt để trao đổi.”
Thẩm Thiên: ???
Cho nên, sư tôn còn định dùng Côn Bằng pháp này đi ép người ta?
Thần Tiêu Thánh Chủ bình tĩnh nói: “Ta đã đàm phán với Côn Hư, Côn tộc bằng lòng đem ba kiện Thánh khí cùng một kiện thiên địa kỳ vật đổi lấy truyền thừa Côn Bằng pháp hoàn chỉnh của con.”
“Đồng thời giữ đệ tử Thần Tiêu thánh địa và con lại với tư cách thi triển môn truyền thừa này, Thiên nhi thấy thế nào?”
“Nếu còn chưa hài lòng, vi sư lại đi nói chuyện tiếp với Côn Hư, đòi thêm vài món Thánh Khí nữa.”
“Dù sao cho dù Côn tộc thật sự nổi giận thì bản môn cũng không sợ chúng.”
Vừa dứt lời, uy thế quanh người Thần Tiêu Thánh chủ tăng cao, Lôi Đình Tiên Quang tan tác sôi trào mãnh liệt, giống như thiên kiếp mênh mông.
Dù thực lực của Thẩm Thiên hiện nay gần như có thể treo phần lớn Thiên tôn lên đánh nhưng trước mặt Thần Tiêu Thánh chủ vẫn cảm thấy áp lực rất lớn.
Loại áp lực bành trướng mênh mông kia thật sự giống như đối mặt với thiên kiếp trong Mê Vụ sơn cốc lúc đầu.
Rõ ràng, tu vi Thánh chủ không phải những Thánh giả vừa đột phá có thể so sánh được.
Thẩm Thiên cảm nhận được sự nghiêm túc trong lời nói của Thần Tiêu Thánh chủ, cười nói: “Đệ tử và Côn tộc không thù không oán, chỉ là chút hiểu lầm nho nhỏ thôi.”
“Bây giờ Côn tộc bằng lòng dùng ba kiện Thánh khí là một kiện thiên địa kỳ vật để đổi lấy Côn Bằng pháp, đối với đệ tử mà nói dường như không hề thiệt thòi.”
“Khụ khụ, đệ tử có thể hỏi một chút là thiên địa kỳ vật gì không?”
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ lại một lần nữa nhộn nhạo: “Tam Quang Thần Thủy đứng thứ sáu bảng xếp hạng Chân thủy, được gọi là Bất Tử Thần Tuyền.”
“Cái này là vi sư cố ý đòi cho con, với con mà nói giá trị có lẽ còn cao hơn mười thánh khí.”
“Cho dù là nơi giàu có như Côn tộc thì đây chắc chắn cũng là bảo vật áp đáy hòm.”
“Lúc vi sư yêu cầu thứ đồ chơi này, Côn Hư tiếc đến mức giẫm chân.”
Tam Quang Thần Thủy, Bất Tử Thần Tuyền?
Cơ thể Thẩm Thiên khẽ rung lên, trong lòng không khỏi dâng lên hứng thú mãnh liệt.
Loại Chân thủy này ở ngũ vực hạ giới có thể nói là tiếng tăm lừng lẫy, chính là thần vật chữa thương vô thượng thực sự.
Nghe nói dù bị thương nặng đến mấy chỉ cần còn lại một hơi thở, uống nửa chén Tam Quang Thần Thủy là có thể khôi phục như lúc ban đầu.
Hiệu quả chữa thương của nó thậm chí còn lớn hơn cả Niết Bàn Thánh dịch bình thường.
Nếu có thể hoàn toàn luyện hóa dung nhập nó với bản thân thì sẽ càng vô địch, gần như có được tấm thân bất tử.
Đến lúc chiến đấu bị thương ở đâu có thể điều động thẳng Tam Quang Thần Thủy qua chỗ đấy, vài phút sau sẽ khỏi hẳn, quay người lại chém giết địch tiếp.
Hiệu quả như thế, có thể xưng là tiên nãi hành tẩu!
.