Chương 591: Tử Thanh song kiếm, kiếm quyết vô thượng (1)
Hơn nữa, những thiên kiêu đều tươi cười khi bị bia cổ hấp thụ, giống như hòa vào làm một với bia cổ là chuyện vô cùng vinh quang vậy.
Kết cục quỷ dị như vậy đã khiến vô số người của Côn tộc sởn tóc gáy.
Dần dà, rất ít người của Côn tộc dám lĩnh hội tấm bia cấm kỵ này, thậm chí còn ít bàn luận về nó.
...
Côn Thần Vương ánh mắt sáng ngời: "Mọi người đều biết, nếu như không có kinh thế Đại đế ra sức giúp đỡ trấn áp khí vận của năm vực thì hầu như những người lĩnh hội khối bia cổ này đều phải chết!"
“Nhưng Thẩm Thiên được sao?"
Côn Thần Vương quả quyết nói: "Nếu ngay cả Thẩm Thiên cũng không thể lĩnh hội thành công diệu pháp trong bia cổ thì cũng không ai có thể lĩnh hội được."
Đáng tiếc là, ban đầu khi sư tổ tìm hiểu bia cổ diệu pháp thành công thì lấy lý do "phương pháp này quá nguy hiểm" nên vẫn không để lại bản truyền thừa hoàn chỉnh.
Bằng không cứ truyền thụ cho Thẩm Thiên, để tránh cho Thẩm Thiên mạo hiểm như vậy.
"Trước tiên, bản vương sẽ báo cáo sự việc với Thần Tiêu thánh chủ và Thần Tiêu thánh tử, liệt kê rõ ràng lợi ích và tác hại!"
Sau một hồi suy nghĩ, Côn Thần Vương cảm thấy nên giải quyết chuyện này ổn thỏa chút!
Suy cho cùng dù không có lợi ích gì nhưng nếu lỡ như xảy ra chuyện thì lão cũng không thể không dính tội nha!
Côn Thần Vương và Côn Ngọc uống từng chén trà ngộ đạo, rất nhanh thì ấm trà đã nhìn thấy đáy.
Bên kia, Côn Minh cảm thấy chạnh lòng.
Vừa thu được "Côn Bằng pháp" xong, nên loại trà ngộ đạo này đối với hắn ta vô cùng mê hoặc.
Vốn còn tưởng cha chỉ giả vờ một chút, đều là cha con với nhau dù sao vẫn có thể chia cho hắn ta một chén.
Không ngờ cha của hắn ta có thể tàn nhẫn như vậy, đến một chén trà cũng không để lại cho bản côn, chẳng lẽ bản côn được nhặt về sao?
Nhìn thấy một chút nước trà ngộ đạo cuối cùng được Côn Hư đổ ra khỏi ấm, trong ấm không còn một giọt, rốt cuộc Côn Minh cũng chịu đựng không nổi.
...
Hắn ta mở đôi mắt đầy mong đợi, nhìn Côn Hư và Côn Ngọc: "Cái này, cha, tỷ tỷ..."
"Trà này thơm quá! Có thể...có thể chia cho ta một chén được không?"
Thánh Quang điện, cung điện của Côn Tộc dùng để tiếp đãi những vị khách quý nhất.
Toàn bộ cung điện lấp lánh và xa hoa được gọt giũa từ đá thủy tinh quý giá ở Bắc Hải.
Xung quanh điện trồng kỳ trân dị thảo, mùi hương hoa lan tỏa khắp nơi, chỉ riêng nồng độ linh khí đã mạnh hơn rất nhiều lần so với những nơi khác ở Bắc Hải.
Thẩm Thiên ngồi xếp bằng bế quan trong mật thất của Thánh Quang điện, chậm rãi lấy ra nhẫn trữ vật do Côn Hư đưa cho.
Thẳng thắn mà nói thì tên Côn Hư này khá hào phóng, không gian bên trong cái nhẫn trữ vật này không hề kém cạnh Thương Minh giới, chỉ riêng giá trị một cái nhẫn đã có thể so sánh với linh khí cực phẩm.
Dĩ nhiên, vật phẩm xuất ra từ trong nhẫn thì vẫn thua kém hơn.
Trong cái nhẫn trữ vật này có ba món thánh khí và một bình nước thần trong suốt, tất cả đều tỏa ra ánh sáng rạng ngời.
Trong kiện ba món thánh khí, vật thứ nhất là một chiếc áo choàng màu bạc, toàn thân được bao phủ bởi pháp tắc văn lạc, gần như hoàn toàn hòa vào hư không, nếu không quan sát kỹ thì sẽ không thể phát hiện.
Trên chiếc áo choàng có treo một viên ngọc, trên mặt viên ngọc giới thiệu nguồn gốc của áo choàng.
Chiếc áo choàng này được gọi là "áo choàng hư vô", thuộc thánh khí hạ vị nhưng độ quý giá có thể sánh ngang với thánh khí trung vị.
Bởi vì sau khi trang bị chiếc áo choàng này thì có thể hoàn toàn thu hồi hơi thở bản thân, lẩn trốn và hòa làm một vào trong hư không, ngay cả thánh giả Độ Kiếp kỳ cũng khó mà phát hiện được.
Trong chiến đấu, chiếc áo choàng này có thể điều khiển sức mạnh của hư không và giúp chủ nhân đánh tan hàng loạt đòn tấn công, có thể xem là thánh phẩm phòng vệ và bảo toàn sinh mệnh.
Mặc dù hiệu quả che dấu hơi thở thì vô dụng với Thẩm Thiên, nhưng hắn vẫn rất thích hình dáng chiếc áo choàng này, hơn nữa đồ chơi này rất phù hợp với Côn Bằng pháp của hắn.
Mặc vào chiếc áo choàng này, Côn Bằng pháp của hắn và hư không hòa vào nhau, có thể tăng cường được sức mạnh.
Còn món thánh khí thứ hai và thứ ba là một cặp trường kiếm thuộc thánh khí hạ vị, cả một thanh kiếm toàn màu tím và chuôi kiếm là màu xanh lam.
Hai thanh kiếm này là một cặp, khi cả hai cùng phối hợp tiêu diệt địch thì sức mạnh có thể sánh ngang với thánh khí trung vị, uy lực đáng sợ có thể dễ dàng giết thần giết phật, vô cùng sắc bén.
Nghe nói cặp kiếm này xuất thân từ Thục Sơn thánh địa, là chế phẩm mô phỏng theo Tử Thanh song kiếm quý báu đến từ Thục Sơn trấn.
Tử Thanh song kiếm thực sự được làm bằng hai loại tiên kim vô thượng, xem như là đế khí, có sức mạnh đáng sợ vô địch năm vực.
Tuy sức mạnh của hai thanh kiếm này còn kém xa so với Tử Thanh song kiếm chính hiệu, nhưng cũng là cặp kiếm được một vị tuyệt đại Kiếm Thánh hết lòng nuôi dưỡng trong chiến trường thượng cổ từ hàng nghìn năm trước.
Trên chiến trường năm đó, có vô số Tà Linh và yêu ma không thể kháng cự và đã bỏ mạng dưới thánh kiếm này.
Chỉ tiếc là vị kiếm thánh kia cũng chỉ là thánh giả, cuối cùng vẫn bị kẻ địch mạnh tiêu diệt.
Và cặp thánh kiếm này cũng tình cờ rơi vào trong tay của Côn tộc.
Chẳng qua, từ xưa đến nay rất ít người trong Côn tộc thích sử dụng kiếm, nên cặp thánh kiếm này vẫn luôn được cất giữ trong kho báu của Côn tộc.
Hiện tại lão tặng lại cho Thần Tiêu thánh tử, hai thanh kiếm này có thể dùng để gây thiện cảm tốt, dù sao Côn Hư còn nhớ Thần Tiêu thánh chủ có sử dụng kiếm.
Là đệ tử Thần Tiêu thánh chủ, kiếm pháp của Thẩm Thiên cũng không tệ, chắc là sẽ thích Tử Thanh song kiếm này!
Trên thực tế, Côn Hư đã đoán đúng, Thẩm Thiên vô cùng yêu thích Tử Thanh song kiếm.
Tạm thời không bàn đến sức mạnh thì chỉ riêng hình dáng cũng đã rất chói mắt rồi.