Chương 613: Định Hải Thần Chùy, Kim Thân Cửu Chuyển (1)
Thánh uy của Hắc Long Vương Ngao Dạ không hề được che giấu thu liễm, dĩ nhiên không có thể giấu giếm được Thần Tiêu Thánh Chủ.
Ánh sáng của phi thuyền Thần Tiêu tăng vọt, một đạo Lôi Đình Tiên Quang bắn ra.
“Hắc Long Vương đại giá quang lâm, không đón tiếp từ xa, mong Hắc Long Vương chớ trách.”
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ đại tác, đột nhiên quét sạch toàn bộ long uy.
Ông bình tĩnh nói: “Long Vương vội vàng đích thân chạy tới tìm Thiên nhi như vậy là có chuyện khẩn cấp cần bàn giao sao?”
Ngao Dạ nhìn những đệ tử Thần Tiêu trên mặt đầy vẻ hiếu kỳ hóng chuyện trên phi thuyền Thần Tiêu, bất đắc dĩ nói: “Có thể cho bổn vương và Thánh tử chút không gian riêng tư được không?”
Thần Tiêu Thánh Chủ nhìn về phía Thẩm Thiên, Thẩm Thiên chậm rãi gật đầu.
Lôi Đình Tiên Quang bên ngoài cơ thể Thần Tiêu Thánh chủ nhẹ nhàng dao động: “Nếu đã vậy Thiên nhi con trò chuyện riêng với Hắc Long Vương một chút đi!”
Trên phi thuyền Thần Tiêu, nam tử oai hùng mặc Long Uyên Thánh giáp nhảy xuống.
Ánh sáng của Vũ hóa Tiên Kim sau lưng hắn sáng chói chưa từng thấy, giống như Chiến Thần Chân Tiên từ trời cao xuống trần gian!
Điều khiến cho người ta không khỏi cảm thán là Thánh tử mặc Long Uyên Thánh giáp hình như còn anh tuấn hơn trước đây, đúng là khiến người ta mê đến phát điên.
Trên mặt Hắc Long Vương nở nụ cười, một trảo xé rách hư không, tạo ra một cánh cửa không gian trước mặt Thẩm Thiên: “Thánh tử, mời!”
Hai người chậm rãi bước vào trong cánh cửa không gian, trong chốc lát họ đã biến mất trước mặt tất cả mọi người.
Khi không gian trước mặt một lần nữa ổn định trở lại, Thẩm Thiên phát hiện mình đã xuất hiện trên một bệ đá treo giữa không trung.
Bệ đá này có phương viên chừng mấy tram trượng, chính giữa có một cây cột màu vàng.
Trên cây cột màu vàng này có khắc một con kim long ngũ trảo sinh động như thật.
Hai hàng lông mày rất sống động, tựa như rồng thật.
Chỗ mi tâm của con kim long ngũ trảo này có khảm một hạt châu lớn màu vàng óng ánh to bằng nắm đấm.
Trong nháy mắt viên châu này xuất hiện, Thẩm Thiên cảm nhận được khao khát mãnh liệt trong cơ thể!
Hạt châu này chắc chắn là chí bảo cực kỳ quý giá!
Sau khi tiến vào không gian này, Hắc Long Vương Ngao Dạ vốn khôi ngô bá khí lập tức nở nụ cười nịnh nọt lấy lòng.
Ông ta cười hì hì nói: “Tiểu thúc, tiểu thúc, nghe nói lần này trên Long Thần đảo người hái được rất nhiều Long Nguyên Quả, có thật là như vậy không?”
“Long Nguyên Quả này với Long tộc mà nói là chí bảo vô thượng, có thể tăng sức mạnh huyết mạch, giúp Long tộc tiến lên một trình độ cao cấp hơn.”
“Tiểu thúc hãy cho bổn vương những Long Nguyên Quả kia đi! Bổn Vương bằng lòng dùng chí bảo của Long tộc để trao đổi, tùy người ra giá!”
Thẩm Thiên nhìn gương mặt đang nở nụ cười nịnh nọt hoàn toàn không còn mang hình dáng rồng của Hắc Long Vương Ngao Dạ, Thẩm Thiên sợ ngây cả người.
Đó có còn là Hắc Long Vương, một trong những cường giả đứng đầu ngũ vực trong truyền thuyết không?
Sao hắn cứ cảm thấy kẻ trước mặt đã bị Ngao Ô con trai ông ta đoạt xá rồi đấy nhỉ!
Ừm, tuy nhiên tham khảo tính cách của Ngao Ô trước đây thì…
Có thể chắc chắn cả hai là ruột thịt.
Long Nguyên Quả có hiệu quả tốt nhất đối với Long tộc, điểm ấy Thẩm Thiên biết.
Nhưng bảo bối này dù sao cũng do Thẩm Thiên mạo hiểm tính mạng, cực khổ lắm mới hái được về từ Long Thần đảo.
Tên chái trai Hắc Long Vương này thích, tặng ông ta một hai quả là chuyện nhỏ, nhưng muốn nhiều hơn thì phải xem cái giá ông ta đưa ra.
Thẩm Thiên ho khẽ một tiếng, như cười như không nhìn Hắc Long Vương Ngao Dạ.
Lập tức, Ngao Dạ liền hiểu ra: “Tiểu thúc tiểu thúc, người và Băng cô cô ký kết khế ước Long Thần, vậy chúng ta là rồng một nhà, bổn vương sẽ không để người bị thua thiệt đâu.”
“Long Nguyên Quả này không có tác dụng lớn lắm với những chủng tộc ngoài Long tộc, bổn Vương sẽ dùng một kiện Thánh khí để đổi một Long Nguyên Quả của tiểu thúc, có được không?”
Thẩm Thiên hơi sững sờ, mở to hai mắt nhìn: “Một kiện Thánh khí, đổi một Long Nguyên Quả?”
Trong Thương Minh giới của bổn Thánh tử có ít nhất bốn mươi mấy Long Nguyên Quả, chẳng phải ít nhất có thể đổi được hơn bốn mươi kiện Thánh khí?
Móe nó!!!
Món tài sản khổng lồ như vậy ngay cả Thánh địa cũng phải đỏ mắt đấy!
Hắc Long Vương Ngao Dạ thở dài: “Tiểu thúc người đừng vội, bổn Vương biết một kiện Thánh khí đổi một Long Nguyên Quả cũng hơi rẻ quá.”
“Thật sự thì số lượng Thánh khí của Long tộc cũng không còn nhiều, phần lớn đều đã có chủ, rất khó tìm, hay là ba kiện Thánh khí đổi hai Long Nguyên Quả?”
Trong mắt Hắc Long Vương Ngao Dạ tràn đầy khao khát.
Ông ta đã luyện hóa Long Nguyên Quả mà ông ta dùng Chuẩn Thánh khí đổi được chỗ Tề Thiếu Huyền, độ tinh khiết của huyết mạch đã tăng lên trên diện rộng.
Giờ Ngao Dạ có thể cảm nhận được đạo cấm cố trong cõi u minh. Lúc này ông ta chỉ cách huyết mạch Hắc Long cửu phẩm kia một tấm màng mỏng cuối cùng.
Chỉ cần phá được tấm màng này là có thể tiến vào vùng trời hoàn toàn mới.
Nhưng ông ta cũng biết tấm màng này rất khó phá được, vì từ bát phẩm đến cửu phẩm là biến hóa về chất.
Long Nguyên Quả mà Tề Thiếu Huyền đưa cho Ngao Dạ đã giúp ông ta tiến lên được huyết mạch bát phẩm đỉnh phong, nhưng cho dù có thêm mười quả nữa thì cũng rất khó đột phá đến cửu phẩm.
Muốn phá được bước cuối cùng chỉ có thể tìm Long Nguyên Quả có dược lực mạnh hơn.
Vốn Long Nguyên Quả trong tay Ngao Ô đã đủ để Ngao Dạ xuyên phá tấm màng này thành công, nhưng Ngao Dạ nghĩ đi nghĩ lại vẫn chọn để Ngao Ô tự luyện hóa, dù sao đó cũng là tạo hóa của nhi tử nhà mình.
Da mặt ông ta có dày mấy cũng không tiện giành đồ với nhi tử mình.
Đường đường là Long Vương, cũng phải cần mặt mũi chứ.