Chương 629: Hắn chắc chắn thích ta!
Sư đệ nhiệt tình ở chỗ nào cơ?
Rõ ràng hắn chỉ nhìn đầu ngươi, khách sáo tính mời ngươi một chút mà thôi.
Có điều vì sao sư đệ lại muốn nhìn đầu Linh Lung Đế Cơ, chẳng lẽ đầu Linh Lung Đế Cơ đẹp hơn so với đầu bản thánh nữ à?
Nhắc tới thì hình như thẩm mỹ của sư đệ với con gái đúng là kỳ quái, người ta nhìn người đẹp đều là nhìn mặt, nhìn ngực, nhìn đùi, nào có ai nhìn chằm chằm đầu người ta?
Trong lòng Trương Vân Hi lại bắt đầu suy nghĩ miên man.
Thẳng thắn mà nói cảm tưởng của nàng đối với Linh Lung Đế Cơ không tệ, đây là một nữ trung quân tử.
Người bình thường lúc chiến đấu thấy đối phương đột phá, không cưỡng chế cắt ngang khiến đối thủ tẩu hỏa nhập ma đã là không tệ.
Mà Linh Lung Đế Cơ chẳng những không cắt ngang Trương Vân Hi đột phá thậm chí còn âm thầm thi triển uy áp giúp đỡ nàng đúng lúc.
Trương Vân Hi vốn là đỉnh phong kim đan cửu chuyển, lúc đang phẫn nộ đột phá nửa bước tới kim đan thập chuyển, chỉ cách kim đan thập chuyển nửa bước.
Cuối cùng vẫn là chiến đấu giao tranh với Linh Lung Đế Cơ giúp nàng bước một bước cuối cùng, hoàn thành kim đan thập chuyển vô hạ chân chính.
Ở một mức độ nào đó mà nói, thậm chí là Trương Vân Hi nợ Linh Lung Đế Cơ một nhân tình lớn, ảnh hưởng cả đời.
Nếu Linh Lung Đế Cơ không có lòng mơ ước sư đệ, vậy chính là bạn tốt cả đời của nàng.
Chỉ tiếc, người có thể ở bên cạnh sư đệ chỉ có thể là ta!
...
Tia lửa vô hình trong hư không vẫn còn đang bắn tung tóe.
Nhưng Linh Lung Đế Cơ đúng là đã như nguyện gia nhập hàng ngũ, lúc này vô cùng vui vẻ, thậm chí còn muốn ngâm nga khẽ hát.
Mà phượng hoàng vốn bị Linh Lung Đế Cơ cưỡi lên người, lúc này cũng lắc mình hóa thành một cô bé chừng mười mấy tuổi mặc quần áo đỏ, tết hai bím tóc.
Nhìn còn rất đáng yêu!
Lần này sở dĩ Linh Lung Đế Cơ mãnh liệt yêu cầu muốn tới đảo Doanh Châu còn có một phần nguyên nhân rất lớn chính là đi cùng Phượng Vũ tới chiếm đoạt Hỏa Diễm Chi Tinh.
Những tinh thạch chứa hỏa diễm tinh linh có tác dụng lớn với việc gia tăng thực lực của tộc phượng hoàng, có thể nói là vật trời ban!
Đứa trẻ tóc đỏ thường thường lấy một viên tinh thạch từ trong túi ra, ném vào miệng cắn cạch cạch.
Dáng vẻ hưởng thụ đó cứ như đang nhai kẹo vậy.
Dưới sự hướng dẫn của Thẩm Thiên, đoàn người càn quét mà đi, gần như không gặp bất kỳ cản trở nào.
Rất nhanh, mọi người đã đến trước một cái hồ lớn ở phía Tây đảo Doanh Châu, linh khí hỏa diễm ở nơi này rất mỏng manh.
Hoặc là nói linh khí hỏa diễm ở chỗ này mỏng manh lạ thường, giống như hoàn toàn không tồn tại linh khí thuộc tính hỏa vậy, thậm chí còn có chút quái dị.
Dù sao đây cũng là đảo Doanh Châu, đạo tràng nòng cốt của Kim Ô đại đế, theo lý khắp nơi đều tràn đầy linh khí hỏa diễm mới đúng.
Sắc mặt Triệu Hạo hơi thay đổi, hắn ta hít sâu một hơi nói: "Sư huynh, ta cảm thấy không đúng."
Nam Minh Ly Hỏa nồng đậm từ trong cơ thể Triệu Hạo tỏa ra, kịch liệt dao động, run rẩy giống như gặp phải thứ lợi hại gì đó.
Trên mặt Thẩm Thiên nở nụ cười nắm chắc: "Không cần cưỡng ép áp chế phản ứng của dị hỏa, đây là biểu hiện bình thường."
"Đây là đạo tràng của Kim Ô đại đế khi còn sống, Kim Ô đại đế tu luyện "Thái Dương đế kinh" chấp chưởng Thái Dương Chân Hỏa, chính là đế vương trong hỏa diễm."
"Mặc dù Nam Minh Ly Hỏa là bá chủ trong hỏa diễm, nhưng khi bá chủ ở trước mặt đế vương cuối cùng vẫn phải thần phục."
Sắc mặt Triệu Hạo thay đổi: "Ý của sư huynh là ở gần đây có Thái Dương Chân Hỏa?"
Đây chính là tồn tại khủng bố xếp thứ hai bảng dị hỏa, tương truyền là liệt diễm vĩnh hằng bất diệt trên mặt trời, có thể thiêu hủy hết thảy trên thế gian.
Ngay cả chân tiên đại đế cũng đã từng có rất nhiều người chết dưới ngọn liệt diễm đáng sợ này.
Nếu ở gần đây thật sự có Thái Dương Chân Hỏa vô chủ, một khi bạo động sợ rằng ngay cả thánh nhân cũng chưa chắc đã có thể đấu lại được, có thể sẽ gây ra chuyện lớn!
...
"Đừng lo lắng, có Thẩm mỗ ở đây thì không có chuyện bất trắc gì đâu."
Thẩm Thiên buồn cười nhìn đầu Triệu Hạo, cười nói: "Trong hồ này đúng là có đồ, có điều không phải Thái Dương Chân Hỏa."
Dứt lời, Thẩm Thiên chậm rãi giơ tay phải của mình lên.
Nam Minh Ly Hỏa vô cùng nồng đậm trong nháy mắt cô đọng đến tận cùng, thiêu đốt hư không đến mức vặn vẹo, hiển nhiên có uy thế mạnh mẽ tột cùng.
Đứa trẻ tóc đỏ trợn tròn mắt, trong mắt tràn đầy khát vọng và ham muốn: "Là Nam Minh Ly Hỏa!"
Nam Minh Ly Hỏa mặc dù là tồn tại xếp hạng thứ mười trong bảng dị hỏa nhưng cũng không phải là thứ chỉ Ngũ Vực mới có, nó đồng thời cũng là thần hỏa truyền thừa của Nam Cương Niết Bàn lĩnh.
Vị cường giả vô thượng Nam Cương - Hoàng hậu bất tử cũng có Nam Minh Ly Hỏa, hơn nữa có thể diễn hóa uy lực của nó đến trình độ không thể tưởng tượng nổi, thậm chí có thể so với tồn tại xếp thứ năm của bảng dị hỏa trở lên.
Từ nhỏ Phượng Vũ đã nghe truyền kỳ về Hoàng hậu bất tử mà lớn, đương nhiên vô cùng quen thuộc với ngọn lửa này.
Chỉ tiếc Nam Minh Ly Hỏa mà Thẩm Thiên ngưng tụ ra cũng không ném cho cô bé mà là trực tiếp ném vào hồ nước rộng lớn này.
Ầm...
Hồ này có chu vi chừng ngàn trượng, xung quanh không có chút linh khí thuộc tính hỏa nào.
Nhưng khoảnh khắc khi Nam Minh Ly Hỏa rơi xuống mặt hồ, toàn bộ mặt hồ ngay lập tức hóa thành một biển lửa.
Linh khí thuộc tính hỏa vô cùng vô tận nháy mắt từ trong hồ ùa ra ngoài, hóa thành liệt diễm thần điểu xông thẳng lên chín tầng mây, giống như một vầng mặt trời đỏ hùng vĩ!
Ầm ~
Ầm ầm ~
Ầm ầm ầm ~
Tiếng trầm vàng trong biển lửa kia truyền tới chẳng khác gì tiếng sấm liên tục rung động lòng người.
Cùng lúc đó, một tấm bia cổ màu đỏ thẫm từ đáy hồ chậm rãi bay lên, lượn lờ hấp thu ánh sáng của Nam Minh Ly Hỏa.
Từng chữ viết tối nghĩa huyền diệu chậm rãi hiện lên trên mặt bia cổ ~